Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 767: Chương 767: Binh Tôm Tướng Cua




Địa Tiên giới trong thế giới Tây Du là sau khi Phong Thần, các Thánh Nhân tổ hợp lại tiểu thế giới, đại năng thật sự không vào Địa Tiên giới được. Địa Tiên giới so với thế giới này chỉ cỡ hai, ba vực, nên Tôn Ngộ Không chưa từng thấy yêu cá voi to như thế.

Một giọng nói lúc ngừng lúc nghỉ chui vào tai Tần Quân:

- Cứu . . . Ta . . . Cứu . .

Tần Quân cau mày, bản năng nhìn người bên cạnh, thấy bọn họ cũng hoang mang, chắc không chỉ mình hắn nghe giọng nói đó.

Trư Bát Giới nghi ngờ nói:

- Con yêu cá voi đang cầu cứu.

Hằng Nga, Liễu Nhược Lai, Lý Nguyên Bá, Hàn Tín lại nhìn yêu cá voi.

Tần Quân lắc đầu nhẹ giọng nói:

- Chúng ta bất lực, lơ nó đi.

Tần Quân không biết nên làm sao cứu yêu cá voi, những người khác cũng vậy. Bọn họ không phải thầy thuốc, huống chi bề ngoài yêu cá voi không có vết thương, chắc bị nội thương nghiêm trọng. Tại sao Tần Quân phải mắc công mua thánh dược trị thương trong thần thoại thương thành cho nó? Cá voi to như vậy cần ăn bao nhiêu thuốc mới khỏe?

Tần Quân có thể tưởng tượng số lượng vô cùng tận.

Những người khác không có ý kiến gì, Liễu Nhược Lai chỉ hơi thấy tội.

Tần Quân xoay người định về phòng, yêu cá voi không gây sự thì hắn lười lo lắng. Huống chi có mặt Lý Nguyên Bá, Tôn Ngộ Không, yêu cá voi này không gây sóng gió gì được.

Cùng lúc đó, từ trên cao mấy vạn thước nhìn xuống sẽ thấy bên dưới biển cả con yêu cá voi này có cái bóng đen to dần, pháp thuyền như hạt mè trong bóng đen đó.

Tôn Ngộ Không cau mày đứng bật dậy. Lý Nguyên Bá đang uống rượu với đám lính cũng đứng lên.

Tần Quân vừa đẩy cửa phòng.

Ầm!

Bên tai mọi người nghe tiếng nổ ngập trời, bọn họ cảm giác trời đất tối sầm, chưa kịp phản ứng thì cảm giác mất thăng bằng làm nhiều binh sĩ la hoảng lên.

Nhìn từ bên ngoài thì một con cá voi đen khổng lồ đến không tưởng tượng được chui lên từ đáy biển, nuốt yêu cá voi, pháp thuyền nổi trên mặt biển vào miệng.

Mồm máu to có thể nuốt cả núi Thái, cái đầu cá voi thò lên mặt biển đã cao vạn trượng, tương đương với hơn ba vạn thước, khó tưởng tượng thân hình nó khổng lồ cỡ nào.

Dưới ánh mặt trời tròng mắt cá voi đen khủng bố hơi chuyển động, con ngươi màu đỏ đục ngầu, khiến vạn vật run rẩy.

Không biết qua bao lâu.

Ý thức Tần Quân chậm rãi tỉnh táo, bên tai nghe tiếng Liễu Nhược Lai reo lên:

- Tiểu tử thối, ngươi đã tỉnh!

Tần Quân mờ mịt mở mắt ra, đập vào mắt là khuôn mặt Liễu Nhược Lai, Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Trư Bát Giới. Tần Quân lắc đầu gượng dậy, bản năng xem xét xung quanh.

Bọn họ đang ở trên một đảo biển, xung quanh tối tăm. Trên đảo có đám lính thi triển phép thuật hỏa hệ chiếu sáng hoàn cảnh, khuôn mặt mỗi người tràn đầy sợ hãi.

Tần Quân trầm giọng hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Trong không khí tràn ngập mùi tanh, vô cùng gay mũi.

Trư Bát Giới bất đắc dĩ nói:

- Chúng ta bị một con động vật biển bí ẩn nuốt vào bụng.

Trư Bát Giới chỉ hướng bóng tối phía xa:

- Con yêu cá voi đó cũng vậy.

Tần Quân sửng sốt.

Nếu chỉ có bọn họ thì còn dễ nói, ngay cả yêu cá voi như núi cao cũng bị nuốt thì động vật biển ăn bọn họ to cỡ nào?

Tần Quân rất khó tưởng tượng, toàn thân nổi da gà da vịt.

Tần Quân bản năng nhìn Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá, hỏi:

- Các ngươi không cách nào xông ra?

Hai người này đều là cường giả Đại La cảnh!

Vẻ mặt Lý Nguyên Bá lúng túng.

Tôn Ngộ Không sắc mặt khó xem nói:

- Ta đã thử rồi, không thể được, cơ thể của nó quá cứng rắn.

Ngay cả Tôn Ngộ Không cũng không xông ra được?

Tần Quân biểu tình cực kỳ khó xem.

Con động vật biển này rốt cuộc mạnh cỡ nào? Có một điều chắc chắn rằng nó vượt qua Đại La Kim Tiên.

Liễu Nhược Lai căng thẳng hỏi Tần Quân:

- Giờ chúng ta phải làm sao đây?

Tần Quân là trụ cột tinh thần của bọn họ, thấy hắn tỉnh lại ít ra Liễu Nhược Lai không bàng hoàng nữa.

Hằng Nga nhìn Tần Quân, tuy tu vi của hắn không cao nhưng dù trong hoàn cảnh nguy hiểm thế nào hắn cũng thản nhiên đối diện, lấy ra thủ đoạn ứng đối.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Dặn đám lính cảnh giác chút. Chúng ta không chết trong bụng của nó thì yêu thú, động vật biển khác chắc cũng giống vậy.

Tần Quân nhìn quanh, đập vào mắt một mảnh tối đen, chỉ có đảo biển chỗ bọn họ là miễn cưỡng thấy rõ.

Hàn Tín ở sau lưng Trư Bát Giới nghe vậy gật đầu đi ngay tới chỗ đám lính. Trư Bát Giới cũng tổ chức lại Thiên Hà Thủy quân.

Tần Quân đến mép đảo, Lý Nguyên Bá theo sát.

Liễu Nhược Lai ôm cánh tay Hằng Nga lo lắng hỏi:

- Hằng Nga tỷ tỷ, chúng ta có thể trốn ra không?

Con người sợ nhất là không biết, Liễu Nhược Lai không rõ mình đang trong hoàn cảnh nào, xung quanh ẩn giấu nguy hiểm ra sao.

Hằng Nga dịu dàng nói:

- Sẽ không sao.

Dường như Hằng Nga luôn bình tĩnh như vậy, khiến Liễu Nhược Lai dần yên ổn lại.

Tôn Ngộ Không ngồi tại chỗ vò đầu, cảm giác bất lực như trong bàn tay Như Lai. Lúc trước Tôn Ngộ Không đã đập vách bụng con cá voi đen khủng bố bao nhiêu cây gậy nhưng nó không thèm lõm vào chút gì, ngược lại chấn tay Tôn Ngộ Không tê rần.

Bên kia. Tần Quân và Lý Nguyên Bá đến mép đảo, hắn khom người nhìn xuống sau đó biến sắc mặt vội thụt lùi.

Tần Quân bịt mũi mắng:

- Hôi quá!

Lý Nguyên Bá thì không có gì, gã dày dạn kinh nghiệm chiến trường, đã trải qua thứ ghê tởm còn hơn cái này.

Chúng là dịch dạ dày?

Nghĩ đến đây Tần Quân lại thấy quợn.

Giọng Cơ Vĩnh Sinh vang trong đầu Tần Quân:

- A, sao ngươi vào bụng của nó?

Tần Quân như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng vội hỏi:

- Ngươi biết cái con nuốt chúng ta vào bụng?

Cơ Vĩnh Sinh thổn thức nói:

- Ừ, nó là một vật nuôi của thuộc hạ cũ của ta.

Tần Quân câm nín.

- ….

Cơ Vĩnh Sinh tiếp tục giới thiệu:

- Tên của nó là Hắc Hải Vương Kình, lúc trước còn nhỏ xíu, chủng tộc là bá chủ biển cả, không ngờ nó còn sống.

Hắc Hải Vương Kình?

Nghe tên là thấy bá khí rồi, phối hợp năng lực khí nuốt núi sông của nó thì rất xứng đôi.

Tần Quân thầm hỏi:

- Ngươi có cách giúp chúng ta ra ngoài không?

Lý Nguyên Bá thấy Tần Quân suy nghĩ sâu xa thì không dám quấy rầy, đứng bên cạnh quan sát thế giới trong bụng Hắc Hải Vương Kình.

Cơ Vĩnh Sinh bất đắc dĩ nói:

- Bây giờ ta chỉ là một lũ tàn hồn, làm gì có cách nào?

Tổ cha nó, vậy ngươi lảm nhảm nửa ngày làm gì?

Tần Quân muốn nổi khùng.

Cơ Vĩnh Sinh đổi giọng cười khẽ:

- Nhưng lúc trước ta giấu một thứ trong người nó, nếu ngươi có được thứ đó thì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần sẽ thức tỉnh thêm một bước. Không chỉ khiến thực lực của ngươi tăng lên, nó cảm nhận hơi thở của ngươi cũng sẽ thả ngươi ra.

Mắt Tần Quân sáng rực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.