Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1449: Chương 1449: Bồ Đề cực hạn giác tỉnh (1)




Cự thủ trăm vạn trượng đối với sinh linh dưới Thánh Nhân mà nói, tốc độ là cực nhanh, sinh linh của song phương chỉ cảm thấy một ngọn Cự Sơn vĩ ngạn gào thét bay qua, cho dù Cơ Bất Bại, Tử Đạo, Phục Hi cùng Hậu Thổ ra sức ngăn cản, trong khoảnh khắc cũng bị xô ra mấy tỷ dặm.

Dưới Thánh Nhân, đều bị cự thủ trăm vạn trượng kích động, một số đệ tử Thánh Môn tu vi yếu tung bay ra ngoài, tràng diện rất hùng vĩ.

Khi đám người Cơ Bất Bại ngăn cản cự thủ trăm vạn trượng dừng lại, thân ảnh của bọn hắn đã tan biến ở trong tầm mắt người quan chiến, gần như đi vào khu vực biên giới của tiểu vũ trụ.

Tần Quân thấy mà chảy mồ hôi trán, Nam Dạ Tinh nhẹ nhõm đánh lui sáu Thánh Nhân dưới tay hắn!

Dương Tiễn rơi vào Dị vũ trụ, sinh tử chưa biết.

Lý Nguyên Bá, Cơ Bất Bại, Phục Hi, Tử Đạo, Hậu Thổ thì bị Nam Dạ Tinh áp chế.

Tâm tình của Tần Quân chìm vào đáy cốc.

Hắn nhìn Bồ Đề Tổ Sư ở bên cạnh một chút, cắn răng nói:

- Bồ Đề, có muốn mạnh lên không?

Hắn muốn cho Bồ Đề Tổ Sư cực hạn giác tỉnh!

Tuy Bồ Đề Tổ Sư không thể lập tức cực hạn giác tỉnh thành công, nhưng Tần Quân thật sự là không muốn lại ra đường rẽ.

Đầu tiên là Cổ Phật, sau đó là Nam Dạ Tinh!

Trời mới biết phía sau còn sẽ xuất hiện cái gì!

Bồ Đề Tổ Sư nghe xong, lập tức kích động lên, run giọng hỏi:

- Bệ Hạ, ta thật có thể?

Lý Nguyên Bá cùng Dương Tiễn đều có thể thành Thánh, hắn có thể nào không tâm động?

- Hệ thống, để Bồ Đề Tổ Sư cực hạn giác tỉnh!

Trong lòng Tần Quân phân phó nói, một giây sau, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một lỗ đen, hút Bồ Đề Tổ Sư đang ngạc nhiên vào trong đó.

Chợt, ánh mắt của hắn lần nữa nhìn về phía Hướng Nam Dạ Tinh.

Nam Dạ Tinh cũng không biết những Thánh Nhân kia nghe theo Tần Quân điều động, giờ phút này cao cao tại thượng nhìn chằm chằm sâu trong vũ trụ, lạnh giọng nói:

- Tru diệt bọn hắn!

- Vâng!

Bốn tên Thánh Nhân ở bên cạnh hắn cùng kêu lên, sau đó lao về phía đám người Cơ Bất Bại.

Tốc độ của Thánh Nhân sao mà nhanh, mạnh như Bán Thánh cũng không cách nào dùng mắt nhìn được.

- Ngươi đi bắt nghiệt tử kia!

Vô Cực đạo tổ nhìn Vân Mị Nương Nương phân phó, nói xong, hắn phóng theo đám người Cơ Bất Bại.

Vân Mị Nương Nương quay người bay tới Tần Quân, chỉ là nàng không có bay nhanh, bởi vì bên cạnh Tần Quân đã không còn Thánh Nhân, đối với nàng mà nói, tương đương với bắt rùa trong hũ, một màn này để rất nhiều Thần Ma lập tức cuống quít.

- Muốn thương tổn Bệ Hạ! Không có cửa đâu!

Cường Lương cấp tốc ngăn ở trước mặt Tần Quân, Đế Giang, Chúc Dung, Lục Áp đạo nhân, La Sĩ Tín, Dương Tái Hưng, Đế Tuấn, Ngọc Đế, Nhiên Đăng, Trấn Nguyên Tử, Vân Tiêu, Huyền Đô, Thần Nông, Hiên Viên, Doanh Chính… cũng tụ tập đến.

Trên người bọn họ đều nhuộm máu, nhưng đều không e ngại.

Sắc mặt của Đông Hoàng Thái Nhất âm trầm, thành thành thật thật đi theo sau lưng Đế Tuấn.

Một đám Thần Ma cường đại cấp tốc vây quanh Tần Quân, tựa lưng vào nhau, bảo hộ Tần Quân.

Các đệ tử tinh anh, trưởng lão của Thánh Môn cũng cấp tốc bay tới, phong tỏa mỗi phương hướng của bọn hắn, để bọn hắn không chỗ có thể trốn.

Vân Mị Nương Nương nhìn Tần Quân cùng các vị Thần Ma, dung nhan vô cùng băng lãnh, ánh mắt nhìn về phía đám người Tần Quân phảng phất như đang nhìn hoa cỏ, không mang theo chút sắc thái cảm tình.

- Tần Thiên Đế, hiện tại ngươi còn có thể dựa vào ai?

Vân Mị Nương Nương nhẹ giọng nói, đang khi nói chuyện, chậm rãi nâng tay phải lên, pháp lực cuồn cuộn như như gió lốc xoay quanh ở trong lòng bàn tay.

- Còn chúng ta!

La Sĩ Tín tức giận hét lên, khí thế bá đạo của Kỳ Lân Chi Tổ ở lúc này lại không cách nào chấn nhiếp địch nhân.

Tần Quân mặt không biểu tình, tựa hồ đối với nguy cảnh trước mắt không coi là cái gì.

Đúng lúc này, một tiếng tê minh truyền đến, rõ ràng là tiếng gào của Kim Sí Đại Bằng Điểu.

- Dám đả thương Bệ Hạ! Ta đánh chết ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.