Mặc dù đã đột phá Bất Diệt Thánh Thể đệ tứ trọng nhưng còn có thể sử dụng Kim Cương Bất Hoại. Dùng nó khi là Lực Bạt Sơn Hề thì lực lượng sẽ tăng gấp đôi, vô cùng đáng sợ.
Thấy làn da Tần Quân đổi màu, mắt Thanh Hồ Vương lóe tia sáng. Đây là công pháp gì?
Tốc độ của Tần Quân tăng nhanh hơn, một kiếm chém tới muốn chặt đầu Thanh Hồ Vương xuống, nhưng gã nhấc đuôi quét qua.
Rít!
Tiếng gió rít chói tai như roi quất.
Phút chỉ mành treo chuông Tần Quân như đoán được cách công kích của Thanh Hồ Vương, hắn ngửa người ra sau né thoát đuôi quất trong đường tơ kẽ tóc, chân phải mang theo lực lượng vạn quân đạp bụng Thanh Hồ Vương.
Thanh Hồ Vương biến sắc mặt. Dù là yêu tộc nhưng cơ thể của Thanh Hồ Vương không quá mạnh trong cùng giai, bị Tần Quân đột phá Bất Diệt Thánh Thể đệ tứ trọng đá trúng làm con hồ ly này khó chịu.
Thanh Hồ Vương bay ra xa trăm thước mới ổn định thân thể, gã che bụng, mặt vặn vẹo tràn ngập tức giận trừng Tần Quân.
Nhãi nhép Địa Tiên cảnh này dám bị thương gã?
Thanh Hồ Vương lạnh lùng nói, xông hướng Tần Quân:
- Bản vương muốn ngươi sống không bằng chết!
Tần Quân khinh thường cười. Thanh Hồ Vương ở thời kỳ này dường như chưa lĩnh ngộ thần thông tốc độ bí ẩn, nên công kích của gã bị Tần Quân dùng Nghịch Tri Vị Lai phán đoán.
Thanh Hồ Vương xoay người, cái đuôi như trường đao quất tới. Tần Quân không cứng rắn đỡ mà bay ra né tránh và vung thần thông Trảm Thiên.
Thần thông này là Tần Quân có được từ truyền thừa kỹ năng của hệ thống, lai lịch bí ẩn nhưng uy lực vô cùng.
Tốc độ công kích siêu nhanh, không cần thời gian súc thế lâu, nhát kiếm chém ra không thấy kiếm hình nhưng bị đánh trúng thì Thanh Hồ Vương dù là đỉnh Chân Tiên cảnh cũng sẽ bị thương.
Thanh Hồ Vương dù sao sống mấy ngàn năm, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, trong phút chốc gã dựng đứng lông tơ bản năng né tránh.
Ầm!
Lầu các phủ đệ bên dưới chợt nổ tung, đá vụn bay đầy, cát bụi mù mịt, cuồng phong tàn phá bát phương. Yêu thú ẩn núp xung quanh giật mình chạy ra. Vô số yêu cầm rít gào bay đến, đổi lại người bình thường đã sợ ướt quần. Nhưng Tần Quân đối mặt đỉnh Chân Tiên cảnh còn không sợ chứ ngán gì tình hình này?
Tần Quân lập tức lật tay lấy Âm Binh bài ra, pháp lực rót vào trong. Các bóng quỷ hiện ra trong không gian quanh Tần Quân.
Một vạn âm binh nhanh chóng xuất hiện, những âm binh đều có tu vi Kim Đan cảnh.
Con ngươi Thanh Hồ Vương co rút giật mình kêu lên:
- Âm binh? Ngươi có quan hệ gì với Âm Hoàng?
Tần Quân cười khẩy nói:
- Quan hệ gì? Trẫm là phụ thân của hắn!
Tần Quân bỗng cao giọng ở âm cuối, cũng xông hướng Thanh Hồ Vương. một vạn âm binh ngăn cản những yêu thú yêu cầm vướng víu.
Thanh Hồ Vương đỉnh Chân Tiên cảnh tuy rất mạnh nhưng Tần Quân có cơ may chiến thắng, đặc biệt khi hắn có các loại thần thông cường đại.
Thanh Hồ Vương giận dữ xì cười:
- Cuồng vọng!
Thanh Hồ Vương bỗng quất đuôi, lông hồ ly vô số kể như kim thép bắn ra, thanh thế rậm rạp vẫn không làm Tần Quân hoảng hốt.
Tần Quân há mồm phun ra Tam Muội Chân Hỏa cuồn cuộn bao trùm những lông hồ ly. Tam Muội Chân Hỏa thế không thể đỡ tiếp tục ập hướng Thanh Hồ Vương, gã hoảng hồn nhanh chóng chạy trốn.
Bị Tam Muội Chân Hỏa lan đến thì dù Thanh Hồ Vương tới đỉnh Chân Tiên cảnh cũng toi đời.
May mắn cảnh giới của Thanh Hồ Vương cao hơn Tần Quân nhiều, tốc độ phản ứng nhanh, né tránh kịp lúc.
Tần Quân nhổ xuống một sợi tóc thả vào lòng bàn tay, dùng pháp lực nghiền nát rồi quăng ra ngoài. Một trăm Tần Quân bỗng xuất hiện trên bầu trời.
Cảnh đó làm Thanh Hồ Vương hết hồn.
Cơ thể biến thái, kiếm khí vô hình, lửa cháy khủng bố, giờ biến thành một trăm phân thân, tiểu tử này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Thanh Hồ Vương trầm giọng hỏi:
- Không lẽ ngươi được Đông Phương lão quái phái tới?
Mặc dù Thanh Hồ Vương không kiêng nể gì nhưng không dám đánh chết người của Đông Phương lão quái. Với thiên phú của Tần Quân không chừng là đệ tử dòng chính của Đông Phương gia tộc hay thậm chí là thiên tài số một của gia tộc.
Nếu gã giết nhầm thì không chừng Đông Phương lão quái sẽ trở mặt, dù sao Yêu Tổ không ở trong Nam Tận Hải.
Tần Quân cười khẩy nói:
- Trẫm chuyên đến hành ngươi!
Lão tử từ vạn năm sau bị ngươi bắt buộc đá đến đây, nên thật ra là ngươi phái đến!
Trong khi nói chuyện một trăm Tần Quân cầm Thất Tinh Kiếm vây công Thanh Hồ Vương.
Pháp ngoại phân thân của Tôn Ngộ Không siêu biến thái, bởi vì phân thân hầu như có được thực lực giống bản thể, nhưng thần thông phân thân càng nhiều thì tiêu hao pháp lực cũng dữ hơn. Quan trọng nhất là nếu đối phương diệt hết phân thân thì sẽ gây ra tổn thương lớn cho bản thể, thậm chí là chết đi. Nên pháp ngoại phân thân có lợi có tệ.
Nhưng Tu Tiên giới có một thường thức là phân thân bị diệt sẽ không tổn thương cơ thể, ít nhất không nguy hiểm đến mạng sống.
Thanh Hồ Vương không nhận biết điều đó, gã bị một trăm Tần Quân đánh đến không kịp trở tay, lòng rất bực bội.
Cùng lúc đó âm binh chiến với yêu cầm, yêu thú túi bụi.
Thanh thế đại chiến hấp dẫn người trốn trong các góc đi ra, bọn họ kích động nhìn hỗn chiến trên trời.
Các tu sĩ sôi nổi bàn tán:
- Đó là ai? Hắn đến cứu chúng ta!
- Thật là lợi hại, đó là pháp thuật gì mà có thể chia ra một trăm phân thân?
- Thanh Hồ Vương bị áp chế, chúng ta có hy vọng được cứu rồi.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi hỗ trợ!
Rất nhanh có người không kiềm được nhiệt huyết và tức giận lấy pháp khí ra xông lên tham gia chiến đấu.
Tiếng la giết rung trời.
Trong tình huống tuyệt cảnh vùng lên thì đấu chí của nhân tộc là mãnh liệt nhất, làm trời cũng phải biến sắc.
Tần Quân chú ý đến tu sĩ từ bốn phương tám hướng bay tới, nhìn sơ ít nhất hơn ngàn người.
Khóe môi Tần Quân cong lên, trận chiến này có người trông thấy sẽ giúp ích lớn cho việc lan truyền danh tiếng của hắn.
Hay quyết định một trận chiến phong thần!
Nghĩ vậy đấu chí của Tần Quân càng lên cao, cùng một trăm pháp ngoại phân thân đánh hội đồng Thanh Hồ Vương.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một trăm lẻ một Tần Quân đánh Thanh Hồ Vương như đấm bao cát.
Lực lượng, tốc độ y như nhau, mỗi tội pháp ngoại phân thân không thể thi triển thần thông, nếu không thì ỷ vào Tam Muội Chân Hỏa và thần thông Trảm Thiên là Tần Quân có thể đùa chết Thanh Hồ Vương.
Thanh Hồ Vương nghiến răng nghiến lợi rít gào:
- Đáng ghét a a a!!!
Thanh Hồ Vương chưa bao giờ uất ức như vậy, còn bị một con bò sát thấp hơn mình hai đại cảnh giới trêu đùa, lòng tự tôn kiêu hãnh làm gã gần như nổi điên.