Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1425: Chương 1425: Chỉ phụng Tần Thiên Đế (2)




Thiên Lôi cuồn cuộn, xé mở trời đất, tia sét đánh xuống nhiều đến mức không thể đếm hết được, thế giới bị biến thành Lôi Ngục, khiến cho nhóm người Tần Quân phải sợ hãi rút lui.

Tử Đạo lơ lửng giữa không trung nhìn Lôi Điện bao trùm mấy chục vạn dặm phía trước, trong lòng bùi ngùi mãi thôi.

- Gia hỏa này vậy mà có thể thành thánh!

Đây là lần đầu tiên Tử Đạo thấy có người đang bị trọng thương có thể thành thánh, hắn chưa từng nghe qua.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy cực kì hứng thú với Tần Quân, không biết Tần Quân làm thế nào mà lừa gạt được nhiều thiên tài như vậy đến tay?

- Chẳng lẽ đôi mắt kia là Chí Tôn pháp nhãn?

Tử Đạo nhìn thấy Dương Tiễn ngẩng đầu lên, trong lòng hiếu kỳ nghĩ đến.

Chỉ thấy giữa mi tâm của Dương Tiễn hiện lên Chí Tôn pháp nhãn giống như Hắc Thuỷ Tinh, con mắt đó chỉ có tròng trắng mắt nhưng không có đồng tử, vô cùng quái dị.

Ánh mắt hắn chứa đầy sự tự tin,hắn quay mặt nhìn về phía Tần Quân một chút, sau đó ngửa đầu gầm thét lên một tiếng, phế tích dưới chân lập tức vỡ nát, bay lên phía trên.

Ức vạn Thiên Lôi đánh lên thân thể, cũng không đánh được Dương Tiễn thành tro bụi, ngược lại làm cho khí thế của hắn càng ngày càng mạnh.

- Phải ngăn cản hắn lại!

Vũ Tiêu kiếm tôn cắn răng nói, Dương Tiễn thành thánh với trận thế quá lớn, nếu để yên cho hắn thành công, chắc chắn sau này sẽ trở thành sự uy hiếp cực lớn.

Thanh Long Thuỷ Tổ và Thường Đức đại tiên cũng nóng nảy, nhưng không có biện pháp nào.

Tử Đạo ngăn ở phía trước, bọn hắn không thể xông qua được.

Oanh ——

Lúc này, một vết nứt khủng bố kéo dài từ cuối đường chân trời đến, chia cả vùng trời thành hai nửa.

Cùng lúc đó, phía trên bích chướng Không Gian cũng bắt đầu vỡ vụn, vô tận hư vô hiện ra.

Thánh Giới sắp vỡ vụn!

Tiếng gầm gừ của Dương Tiễn vang lên không dứt, khiến cho Phục Hi đang chiến đấu trên bầu trời âm thầm kinh hãi.

- Kẻ này chính là chiến sĩ trời sinh, nếu là đột phá Thánh Cảnh...

Trong lòng Phục Hi rung động mãnh liệt, nhưng động tác trên tay hắn vẫn không ngừng lại, vẫn đánh Phượng Hoàng Cầm, giao chiến với Vân Mị Nương Nương.

Về phần Cơ Bất Bại và Vô Cực đạo tổ, còn đang chiến đấu ở Giới Ngoại, không rõ thắng bại.

Tần Quân đầy mong đợi nhìn Dương Tiễn, có Tử Đạo bảo vệ, Tam Thánh Vũ Tiêu kiếm tôn không dám đến gần, quấy rối Dương Tiễn.

Những trận chiến khác cũng tiếp tục như cũ, nhóm Thần Ma đang chiến đấu Cao Ngang, cho dù số lượng Hiển Thánh kém xa người của Thánh Môn, nhưng thực lực thì không hơn kém nhau là mấy.

Thánh Giới không ngừng vỡ nát, hóa thành từng mảnh đại lục nhỏ, thiên khung cũng vỡ ra tạo thành từng đầu mép đen kịt, giống như trời đất sụp đổ.

Tần Quân lơ lửng giữa không trung, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào Dương Tiễn.

Lý Nguyên Bá và Tôn Ngộ Không còn đang ở cực hạn giác tỉnh, không ngờ người đầu tiên mang đến niềm vui cho hắn lại là Dương Tiễn.

Dương Tiễn ngang ngạnh kháng cự Thiên Kiếp, cơ thể hắn như ẩn như hiện trong Lôi Ngục, khí phách Thần Minh được hiện ra một cách triệt để.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Sau hai canh giờ, bầu trời Thánh Giới hoàn toàn bị phá nát, thế giới bị chia nhỏ thành hàng trăm đại lục, còn có vô số bay đảo, trôi nổi ở trong hư vô vũ trụ, xung quanh không có Nhật Nguyệt Tinh Thần.

Khí thế của Dương Tiễn đột nhiên biến đổi, giống như núi lửa bùng nổ.

Khí tức Thánh Nhân!

Dương Tiễn thành thánh!

- Từ nay về sau, Dương Tiễn ta, thành thánh, không cúi đầu dưới trời, chỉ cúi đầu trước Tần Thiên Đế!

Dương Tiễn tức giận thét dài, ngay sau đó hắn xông ra khỏi Lôi Ngục ức vạn dặm, trên người ở trần, eo quần rách rưới, chỉ có thể miễn cưỡng che kín thân thể, cả người như lôi đình, nhanh chóng lướt qua đỉnh đầu mấy người Tần Quân.

Sắc mặt của Thường Đức đại tiên kịch biến, hắn chỉ cảm thấy có một cỗ sát ý khó có thể tưởng tượng được đánh úp đến.

- Muốn chết!

Vũ Tiêu kiếm tôn giận rút kiếm, bị Tử Đạo ngăn cản lâu như vậy, trong lòng hắn đã nghẹn khuất muốn bùng nổ từ lâu, bây giờ Dương Tiễn đã thành thánh, còn đánh về phía hắn, sao Vũ Tiêu kiếm tôn có thể nhịn nổi?.

Nhưng tốc độ của Dương Tiễn còn nhanh hơn hắn, trực tiếp sượt qua huyết chi kiếm.

Thường Đức đại tiên vội vàng nhấc kiếm muốn ngăn lại, nhưng Dương Tiễn nhấc chân, một cước mang theo lôi âm phá không bay đến.

Phanh ——

Thường Đức đại tiên giống như đống cát bị đá bay ra ngoài, Thánh Cốt toàn cơ thể bị vỡ vụn hơn một nửa, hắn bị đánh cho thổ huyết bay vào sâu trong vũ trụ, trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa.

Một màn này làm cho mấy người Tần Quân trừng to mắt.

- Cái này!!

Giọng nói của Bồ Đề Tổ Sư run run, Dương Tiễn vừa thành thánh, giây sau lập tức đánh bại thánh nhân lâu năm như Thường Đức đại tiên?

Huyền Đô và Lục Áp đạo nhân kích động đến mức không biết nói cái gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.