Cùng lúc đó, tin tức về Tiên Mộ của Nam Vực đã truyền khắp thiên hạ, không thể che giấu vì chuyện này dính líu đến mấy vị đại nhân vật.
Mấy trăm vực truyền đủ loại tin đồn:
- Các ngươi nghe gì chưa? Nam Vực bên dưới Thiên Đình Đại Tần xuất hiện Tiên Mộ, một thủy tổ yêu tộc trốn ra!
- Thật không vậy? Ta chỉ nghe nói Quỷ Vương Tư Mã Mộng Ma bị thuộc hạ của Tần Thánh Đế hù rút lui!
- Ui, các ngươi không biết Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ cũng đến chỗ Tiên Mộ kia sao?
- Cái này lớn chuyện còn hơn Thần Mộ ở Trung Hoang, tuy không có chiến đấu dữ dội nhưng những đại nhân vật mấy ngàn năm rất khó đụng mặt nhau.
- Chậc, Tần Thánh Đế có thể giữ gìn Tiên Mộ trước áp lực từ Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ, Quỷ Vương thì ghê gớm thật.
Tiên Mộ khiến Tần Quân nổi tiếng nhiều hơn.
Rất nhanh Cửu U Âm Đế tuyên bố tin tức kinh động thiên hạ.
Tần Thánh Đế là cường giả số một thiên địa mười ba vạn năm trước đầu thai.
Tin tức lan ra khiến thiên hạ giật mình.
Các tin tức về Thánh Đình, Chiến Thần bị đào ra. Thần tiên từng đốt các sách cổ nhưng luôn còn sót lại, sự việc ngày càng nghiêm trọng.
Trung Hoang, Minh Vương thành.
Minh Mộng Ma Tôn đứng bật dậy khỏi ngai báu, đôi mắt lộ ra từ mặt nạ tràn đầy rung động:
- Cái gì? Tần Thánh Đế là Chiến Thần mười ba vạn năm trước chuyển thế?
Minh Vương Tòng Giả quỳ trước mặt nàng trầm giọng nói:
- Đúng vậy! Diệt Thế Yêu Đế thủy tổ yêu tộc cũng quỳ lạy trước mặt hắn!
Minh Mộng Ma Tôn ngã ngồi xuống, thẫn thờ lẩm bẩm:
- Hèn gì . . . hèn gì . . .
Hèn gì Tần Quân mạnh mẽ nổi lên như vậy.
Hơn nửa năm trước Nam Vực chưa thống nhất mà nay đã lớn mạnh đến mức giẫm lên thế lực cấp điện, có thể nói là trước không ai sau không người làm được.
Minh Mộng Ma Tôn bắt đầu suy nghĩ có nên cúi đầu xin lỗi Tần Quân để hắn đừng ghi hận Minh Vương điện không.
Chờ Tần Quân phục hồi lại dáng vẻ kiếp trước thì trong thiên hạ còn ai có thể ngăn cản?
Chiến Thần Cơ Vĩnh Sinh là tồn tại vạn cổ dám khiêu chiến thần tiên.
***
Đất Đông Hoàng là địa bàn của Yêu Hoàng, chiếm hai mươi vực, mặc dù hơi kém hơn sáu điện nhưng đã bao trùm một nửa Yêu Khư.
Trên hoang nguyên vô tận, Yêu Hoàng cung bảo sừng sững. Trong đại điện cao nhất, Đông Hoàng Thái Nhất ngồi trên ngai vàng một tay chống cằm nghe yêu binh truyền tin tức.
Mấy chục yêu vương ngồi hai bên, tu vi đều trên Thái Ất Huyền Tiên cảnh.
Yêu binh đọc nhanh, quyển trục trong tay phát tán đốm sao:
- Diệt Thế Yêu Đế đã xuất thế, không ai biết hành tung. Trước khi đi Diệt Thế Yêu Đế quỳ lạy Tần Thánh Đế, tuyên bố Tần Thánh Đế là Chiến Thần chuyển thế. Cửu U Âm Đế chính miệng nói ra tin tức này, tính chân thật rất cao.
Mấy chục yêu vương bàn tán xôn xao.
Đông Hoàng Thái Nhất ngồi trên ngai vàng lẩm bẩm:
- Chiến Thần chuyển thế?
Khóe môi Đông Hoàng Thái Nhất cong lên lắc đầu cười nói:
- Tiểu tử giỏi lắm, quả nhiên bản hoàng không nhìn lầm người, bằng vào thân phận này ngày sau phá thiên sẽ cần đến hắn.
Dù biết Tần Quân là Chiến Thần chuyển thế nhưng Đông Hoàng Thái Nhất không kinh hoảng, cũng không sinh ra sát ý.
Chiến Thần chuyển kiếp thì sao?
Dù là Chiến Thần cũng không lọt vào mắt gã, vì gã tự phụ mình là vô địch!
***
Núi rừng vạn dặm đẹp như tranh.
Thiên Mệnh Đại Đế mặc áo đỏ vẫn ngồi đánh đàn trên đỉnh núi, tiếng cầm du dương như suối róc rách, khiến người nghe lòng yên tĩnh.
Thị nữ ở bên cạch tấm tắc ngạc nhiên nói:
- Đại đế, không ngờ Tần Thánh Đế là Chiến Thần chuyển kiếp, thật không vậy? Có khi nào là Cửu U Âm Đế vu vạ không?
Thiên Mệnh Đại Đế lắc đầu nói:
- Chắc không đâu, tuy tính cách của Âm Đế âm u, làm việc không từ thủ đoạn, nhưng hắn không dám nói lung tung chuyện như vậy vì rất có thể làm trái ý trời.
Khuôn mặt điển trai treo nụ cười trông như thư sinh, khiến người khó thể liên tưởng gã là người mạnh nhất đương thời.
Thị nữ chớp chớp mắt dè dặt hỏi:
- Nếu Tần Thánh Đế thật sự là Chiến Thần chuyển kiếp thì có nên mời hắn tham gia kế hoạch cửu đế không?
Thị nữ làm bạn Thiên Mệnh Đại Đế hàng vạn năm, bề ngoài như thiếu nữ nhưng tâm lý thông thấu, là người gã tin tưởng nhất.
Đầu chân mày Thiên Mệnh Đại Đế lộ vẻ kiêu ngạo hơi khinh thường Cơ Vĩnh Sinh, cũng có chút thương tiếc:
- Chiến Thần chuyển kiếp thì sao? Lúc trước Cơ Vĩnh Sinh khiêu chiến uy Chiến Thần, thân chết đạo tiêu, huy hoàng của Thánh Đình chấm dứt. Ngươi còn trông chờ sau mười ba vạn năm Cơ Vĩnh Sinh lại khiêu chiến thần tiên sao? Có lẽ Cơ Vĩnh Sinh rất mạnh, nhưng đầu thai sang kiếp khác chưa chắc sẽ trở về đỉnh cao. Bao nhiêu đại năng chết rồi chuyển kiếp chìm nổi trong bình phàm. Nếu Cơ Vĩnh Sinh chiến thắng Như Lai Tây Vực thì mới có tư cách trúng tuyển cửu đế. Đương nhiên chỉ vẻn vẹn là có tư cách.
Tây Vực, Lôi Âm Tự.
Mọi người sớm biết Thiên Đình Đại Tần và Tây Vực đầy mùi thuốc súng, khi tin Tần Thánh Đế là Chiến Thần chuyển kiếp truyền vào Tây Vực thì nguyên Tây Vực sôi trào, tin tức nhanh chóng kinh động Lôi Âm Tự.
Như Lai ngồi trên ghế chủ, nhíu mày hỏi:
- Chiến Thần chuyển kiếp? Là Chiến Thần nào?
Một La Hán đứng giữa đại điện trả lời:
- Mười ba vạn năm trước Cơ Vĩnh Sinh cường giả đệ nhất thiên địa, khiêu chiến thần tiên rồi chết trận. Cơ Vĩnh Sinh chết rất oanh liệt vì đã giết nhiều thần tiên, tráng tai nhân tộc!
Tây Vực ở gần Nam Vực, từng là địa vực quan trọng của Thánh Đình. Dù đã qua mười mấy vạn năm thì dân gian còn ẩn giấu nhiều pho tượng của Cơ Vĩnh Sinh, khi nghe nói Tần Thánh Đế là Chiến Thần chuyển kiếp khiến vô số người Tây Vực xao động. Có người còn xin Như Lai và Tần Thánh Đế làm hòa.
Như Lai nhíu chặt mày, không biết thần tiên ở thế giới này lợi hại đến mức nào. Như Lai muốn đột phá khung trời bay ra ngoài trời nhưng không làm được, cấm chế trên trời quá mạnh, làm y không cách nào xông qua, từ đó suy ra đám thần tiên rất mạnh.
Ác Tàng ngắm phật châu trầm ngâm nói:
- Xem ra chúng ta phải sớm làm kết thúc với Thiên Đình Đại Tần.
Làm cường giả Đại La Chí Tiên cảnh, Ác Tàng có tiếp xúc chút tin tức về Thánh Đình. Đặc biệt là Cơ Vĩnh Sinh, đại anh hùng vang dội xưa nay.
Như Lai lắc đầu nói:
- Quỷ Vương, Kiếm Chủ, Cửu U Âm Đế đều là cường giả đỉnh cao trong thiên hạ, bị bọn họ hiếp bức mà Tần Thánh Đế vẫn giữ gìn Tiên Mộ được thì không thể khinh thường. Huống chi có Diệt Thế Yêu Đế tùy thời đầu bái Tần Thánh Đế, chúng ta không được lỗ mãng.