- Ui, Dương Tiễn dám khiêu chiến Khổng Tuyên!
- Kiếp trước Dương Tiễn còn lâu mới đánh lại Khổng Tuyên, hắn bị ngu à?
- Chưa chắc, ngươi không phát hiện Dương Tiễn như thay đổi thành người khác sao? Bệ hạ cũng không ngăn cản.
- Phải rồi, bệ hạ sẽ không để Dương Tiễn chịu chết.
- Ý các ngươi là . . . Dương Tiễn bây giờ đã thay da đổi thịt?
Đám Thần Ma lao nhao. Năm vị Hiển Thánh Đế Giang, Phục Hy nhìn nhau, thấy khó tin trong mắt đối phương.
Phục Hy cười khổ nói:
- Xem ra bệ hạ mới là đại năng thật sự.
Có thể tùy tiện cho chiến tướng thuộc hạ trong thời gian ngắn vượt qua năm người bọn họ, thủ đoạn này dù là Thánh Nhân cũng không làm được.
Tôn Ngộ Không tặc lưỡi nói, đáy mắt lóe tia không cam lòng:
- Chậc chậc, ba mắt sắp đạp ca của ngươi.
Lý Nguyên Bá hừ mũi nói:
- Huynh trưởng vô địch!
- Xì, mới ba ngày trước thua Dương Bắc Minh.
- Con khỉ thối, nhào vô đánh nhau!
- Tới đi, ai sợ ai!
Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá đấu võ mồm, không ai quan tâm, họ tập trung chú ý Dương Tiễn và Khổng Tuyên ở trên mây.
Lúc này Dương Tiễn, Khổng Tuyên đứng đối diện cách nhau mười thước. Hai người khí thế như hồng dấy lên gió to khiến biển mây cuộn trào.
Ngũ sắc thần quang lấp lánh sau lưng Khổng Tuyên, linh khí xung quanh hóa thành kình phong xoay quanh người y như vòi rồng.
Dương Tiễn một tay cầm đao chiến thần ba mũi, cũng khí thế gió thổi kình chống lại Khổng Tuyên giữa hư không.
Khổng Tuyên cười khẽ, nụ cười lạnh băng chất chứa sát ý:
- Ngươi nghĩ hiện tại có thể chiến thắng ta?
Mặt Dương Tiễn không biểu tình, đáy mắt giấu tia cuồng nhiệt, gã đã sốt ruột muốn chiến với Khổng Tuyên.
Dương Tiễn giơ thương chỉ vào Khổng Tuyên, nói như tuyên thề:
- Hôm nay ta phải cướp lại vị trí cường giả đệ nhất Đại Tần!
Khổng Tuyên cau mày, ngữ điệu thắng chắc của Dương Tiễn làm y khó chịu. Vì trước kia toàn là Khổng Tuyên nói chuyện như thế, giờ nghe người khác nói, cộng thêm thất bại khi đấu với Dương Bắc Minh làm lửa giận bùng cháy trong lòng y.
Khổng Tuyên lắc người:
- Vậy thì chịu chết đi!
Khổng Tuyên và Dương Tiễn đứng rất gần, chỉ chớp mắt đã đến trước mặt gã.
Gió mạnh thổi mái tóc Dương Tiễn lộ ra khuôn mặt ngay thẳng tuấn tú, gã mở ra Chí Tôn Pháp Nhãn giữa trán.
Bùm!
Một chùm sáng màu đen bắn ra từ Chí Tôn Pháp Nhãn, đường kính tăng lớn như pháo ánh sáng đen bắn vào mặt Khổng Tuyên.
Hai bên cách quá gần, Khổng Tuyên không kịp phản ứng bị đánh trúng.
Ngũ sắc thần quang hộ thể hình thành lồng chụp ánh sáng ngũ sắc bảo vệ Khổng Tuyên, nhưng Chí Tôn Pháp Nhãn của Dương Tiễn quá mạnh, đẩy Khổng Tuyên bay về phía chân trời.
Khổng Tuyên giơ hai tay che trước mặt, lòng dậy sóng dữ:
- Chết tiệt, lực lượng của tên này . . .
Khổng Tuyên chợt nhớ Dương Tiễn là pháp thể song tu, lực lượng cơ thể cực kỳ khủng bố, Bát Cửu Huyền Công là công pháp cực mạnh.
Dương Tiễn không cho Khổng Tuyên cơ hội thở dốc, gã hú dài, người xẹt qua đường cong hoa mỹ trên không trung, gã giơ cao Cổ Thánh Đế Đạo chém hướng Khổng Tuyên.
Đao quang rực rỡ xẹt qua không trung, sinh linh trong Đại Tần Thiên Thành cảm giác ánh sáng chói lòa vụt qua trước mắt.
Khổng Tuyên lập tức lấy trường đao ra chắn công kích của Dương Tiễn.
Trong đại chiến Phong Thần Khổng Tuyên nguyên soái tổng binh, cũng dùng binh khí nhưng phẩm cấp thanh đao không cao.
Keng!
Song đao va chạm, hỏa hoa tóe ra.
Con ngươi Dương Tiễn co rút, gồng sức vào hai tay đẩy Khổng Tuyên rớt xuống Đại Tần Thiên Thành.
Thừa thắng đuổi theo!
Dương Tiễn lao xuống rượt theo. Nhưng Khổng Tuyên không hiền gì, nhanh chóng ổn định thân hình lại lao vào Dương Tiễn.
Hai người hóa thành cầu vồng liên tục giao thác trên không trung, tiếng đao va chạm leng keng quanh quẩn thật lâu trên không trung Đại Tần Thiên Thành. Tốc độ của Khổng Tuyên, Dương Tiễn nhanh đến khó tin, bên dưới trừ Hiển Thánh ra không ai nhìn kịp bằng mắt.
Phục Hy kinh kêu:
- Khổng Tuyên bị áp chế!
Đám Thần Ma xáo động.
Lúc trước đánh với Dương Bắc Minh thì Khổng Tuyên biểu hiện vô cùng kinh diễm, để lại ấn tượng sâu sắc khó thể xóa nhòa với họ, không ngờ hôm nay y bị Dương Tiễn đè đầu đánh.
Họ biết cảnh giới tu vi của Dương Tiễn, liên tưởng đến Tần Quân, đám Thần Ma nỗi lòng phập phồng.
Chắc chắn là bệ hạ!
Dương Tiễn có thể biến mạnh như vậy chắc chắn là bệ hạ dùng thần thông vô thượng!
Các Thần Ma kích động. Đặc biệt phần tử cuồng chiến đấu như Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Viên Hồng. Dương Tiễn vốn cùng trình độ với họ giờ thì bỏ xa họ, cả đám không cam lòng!
Keng!
Dương Tiễn chém mạnh đánh nát trường đao của Khổng Tuyên, chấn cổ tay y đổ máu, đau nhức thấu xương.
Lực lượng cường đại đẩy Khổng Tuyên bay ra mấy ngàn dặm rớt xuống một ngọn núi ngàn trượng, núi sụp đổ, cát bụi bay lên xua tan biển mây, hình ảnh vô cùng rung động lòng người.
Dương Tiễn như thuấn di đến bên cạnh cát bụi cuồn cuộn, Chí Tôn Pháp Nhãn giữa trán lại mở ra, tròng mắt trừng bên dưới, lại một chùm sáng màu đen bắn ra.
Đây là thần thông của gã, Phá Tà Thiên Nhãn.
Sau khi dung hợp Chí Tôn Pháp Nhãn, thần thông này trở thành thần thông bản mệnh của Dương Tiễn, sức phá hoại tăng vọt, trong cùng đẳng cấp không ai đón đỡ được.
Hiện giờ Dương Tiễn và Khổng Tuyên cùng đẳng cấp, hay nên nói là cảnh giới của gã cao hơn y.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nguyên Tần Tiên giới rung bần bật, Phá Tà Thiên Nhãn bắn thủng mặt đất Tần Tiên giới cái lỗ to. Dương Tiễn không kiêng dè vì biết năng lực phục hồi của Tiên giới.
Cát bụi dao động như biển lửa, Khổng Tuyên chậm rãi đứng dậy từ phế tích, y cúi đầu nhìn tay phải đẫm máu, người khẽ run.
Khổng Tuyên lẩm bẩm:
- Ta đổ máu . . .
Y không chấp nhận được sự thật bị Dương Tiễn vượt mặt.
Ngũ sắc thần quang sau lưng y tăng vọt xua tan cát bụi xung quanh, dải sáng chiếu khắp trời, xuyên thấu qua biển mây bao phủ Tần Tiên giới, ức vạn sinh linh đều có thể trông thấy.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Dương Tiễn nhảy xuống trước mặt Khổng Tuyên, phế tích dưới chân gã rung bần bật.
Dương Tiễn không tấn công Khổng Tuyên tiếp mà chọn đứng trước mặt y.
Dương Tiễn trầm giọng nói:
- Khổng Tuyên, ngươi rất mạnh, tham gia Thiên Đình Đại Tần đi. Ngươi kiến công lập nghiệp là bệ hạ sẽ cho ngươi càng mạnh hơn.
Gió cát tràn ngập nhưng không che mắt Dương Tiễn được.
Khổng Tuyên từ từ ngước đầu lên, khuôn mặt điển trai dữ tợn chưa từng có, y lạnh lùng nói:
- Ta vẫn chưa thua!
Khổng Tuyên giẫm chân phải lại xông vào Dương Tiễn, y cúi đầu, ngũ sắc thần quang quét hướng gã với tốc độ siêu mau.