Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 743: Chương 743: Chiến ý




Đinh Thất cắn răng nói, hy vọng có thể hù sợ Tần Quân:

- Ngươi không biết Đại La cảnh khủng bố cỡ nào, nếu ngươi cứ nhất quyết làm vậy sẽ khiến vô số sinh linh Nam Vực bị chôn vùi vì ngươi!

Tần Quân không chùn bước, ngược lại Lục Kim Ô và Lữ Nhạc thầm hoảng.

Tần Quân nhìn xuống Đinh Thất, lạnh nhạt nói:

- Ngươi quá đề cao điện chủ của mình rồi.

Đinh Thất uy hiếp không khiến nỗi lòng Tần Quân dao động, hắn rất muốn cười.

Nếu Đinh Thất biết trong tay Tần Quân có ba Đại La chắc sẽ sợ ướt quần.

- Ngươi . . . !

Đinh Thất chưa từng gặp người trẻ tuổi ngông cuồng như vậy, hèn gì điện chủ phái gã đến, đáng tiếc gã bị lật thuyền trong mương.

Vì mạng sống Đinh Thất đành cúi đầu nói:

- Chỉ cần ngươi tha cho ta thì ta sẽ nói cho ngươi biết cách đi Thần Điện.

Tần Quân nhướng mày, tên này thật là chưa đến Hoàng Hà không chết tâm, tưởng trẫm không dám giết sao?

Tần Quân nhẹ giọng nói:

- Lục Kim Ô, giết hắn.

Tần Quân không vội giết vào Thần Điện, vì Nam Vực đang cần thời gian phát triển.

Thần Điện mà ngã thì mấy chục vực sẽ rơi vào đại chiến tranh bá, dù Tần Quân có vô số thuộc hạ nhưng chiến tranh không chỉ thử thách sức chiến đấu cá nhân, còn có binh lực tổng thể và tài nguyên. Thiên Đình Đại Tần mới thành lập mấy tháng, trong Nam Vực còn nhiều lãnh địa bị yêu tộc chiếm cứ, hết thảy cần thời gian.

Lục Kim Ô thầm thở phào, còn tưởng Tần Quân đã bỏ ý định khiêu khích Đại La:

- Tuân lệnh!

Đinh Thất vụt ngẩng đầu, trợn to mắt đầy tơ máu, biểu tình tuyệt vọng và tức giận:

- Ngươi . . . !

Đinh Thất chưa nói xong tay phải của Lục Kim Ô đã hạ xuống, Thái Dương Chân Hỏa quấn quanh Đinh Thất, chớp mắt đốt gã thành tro.

Cường giả Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn cứ thế chết thảm.

Tần Quân cười nhạt, dám lấy Nam Vực uy hiếp hắn, không tính lại xem giá trị của mình thế nào.

Nhưng Đinh Thất thực lực đứng hàng ba trong Thần Điện, chắc Thần Vô Cơ sẽ không phái người đến nữa, hoặc gã tự mình hành động.

Đánh chết Thần Vô Cơ cũng không ngờ Tần Quân có cường giả như mây, có đến ba Đại La.

Một tháng ngắn ngủi Tần Quân liên tục được ba Đại La, mặc dù hệ thống đã trừ bỏ thiết định điểm kinh nghiệm nhưng hạn chế triệu hoán Thần Ma cũng mất, khiến thế lực của hắn tăng vọt, thật là Tái Ông mất ngựa không biết đâu là phúc.

Tần Quân phất tay cười nói:

- Đi thôi, về Thiên Đình Đại Tần.

Trận chiến này khiến Tần Quân biết sự lợi hại của Lục Kim Ô, Lữ Nhạc, còn tiêu diệt mối uy hiếp tiềm ẩn khiến tâm tình của hắn rất vui vẻ.

Tần Quân nhớ một câu nói của Đinh Thất, gã nói Tôn Như Đạo qua lại giữa Thần Điện và Minh Vương điện.

Minh Vương điện là tồn tại như thế nào? Nghe giọng điệu của Đinh Thất thì chắc không thua gì Thần Điện.

***

Nhóm người quay về Nam Vực Thiên Thế Giới, trận chiến vừa rồi không khiến người khác chú ý.

Tần Quân mang theo Lục Kim Ô, Lữ Nhạc và Cửu Linh Nguyên Thánh bay nhanh về Thánh thành, trực tiếp chầu triều. Trong vòng nửa canh giờ ngắn ngủi, quan viên văn võ từ ngũ phẩm trở lên đều tập trong Quân Chính điện trên Thánh Đế phong.

Quan chức Thiên Đình Đại Tần chia ra tiên vị và phàm vị. Nhậm chức trong Nam Vực Thiên Thế Giới gọi là tiên vị, trần gian là phàm vị, xuống nữa thì vương quốc, hoàng triều khác nhau tự sắp xếp, đều là cửu phẩm, cửu phẩm thấp nhất, nhất phẩm tối cao.

Tần Quân ngồi trên ghế rồng hai tay chống đầu gối mỉm cười nói:

- Đầu tiên giới thiệu cho mọi người biết, hôm nay có hai vị cường giả Thái Ất cảnh đầu bái Thiên Đình Đại Tần.

Một câu làm cả triều xáo động.

Mọi người cùng nhìn Lục Kim Ô, Lữ Nhạc đứng đằng sau Cửu Linh Nguyên Thánh. Đã là cường giả Thái Ất cảnh thì chắc chắn sẽ đứng ở hàng đầu và khuôn mặt xa lạ, suy ra là Lục Kim Ô, Lữ Nhạc rồi.

Tần Quân giới thiệu Lục Kim Ô trước:

- Vị này là Lục Kim Ô, cường giả Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn, nhìn khắp Thiên Đình Đại Tần có thể xếp năm hàng đầu. Trẫm phong hắn làm Thái Dương Thần Tướng, hưởng bổng lộc tam phẩm!

Tần Quân rất tò mò tên của Lục Kim Ô là gì, nhưng gã không có ký ức kiếp trước nên tự xưng là lục. Tần Quân thắc mắc là kiếp trước hắn đọc nhiều tiểu thuyết hồng hoang hay bảo Lục Áp Đạo Nhân là Kim Ô duy nhất sống sót, không biết có thật không.

Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn!

Cả triều xôn xao.

Vì khiến không khí tu luyện càng hăng hái, Tần Quân công bố đẳng cấp tu luyện.

Tiên Cảnh, Địa Tiên, Thiên Tiên, Chân Tiên, Kim Tiên!

Thái Ất Cảnh, Thái Ất Kim Tiên, Thái Ất Tán Tiên, Thái Ất Huyền Tiên!

Tin tức công bố khiến Nam Vực Thiên Thế Giới dậy sóng lớn.

Tần Quân chỉ vào Lữ Nhạc cười nói:

- Vị này là Lữ Nhạc, cường giả Thái Ất Huyền Tiên cảnh sơ kỳ, trẫm phong hắn làm Ôn Hoàng Đại Sư, cũng hưởng bổng lộc tam phẩm.

Tần Quân vốn định phong Lữ Nhạc làm Ôn Hoàng Đại Đế nhưng điều này phạm kiêng kị.

Đại Tần chỉ được phép có một đế, đó là Tần Thánh Đế.

Lục Kim Ô, Lữ Nhạc bước ra chính giữa quỳ một gối:

- Đa tạ bệ hạ!

Hai người thầm hoảng, vì bọn họ loáng thoáng nghe quan viên văn võ xì xầm.

Thiên Đình Đại Tần có gần mười cường giả Thái Ất cảnh.

Lúc trước Tần Quân nói Lục Kim Ô có thể xếp năm hàng đầu tức là gã chỉ xếp thứ năm.

Lý Nguyên Bá cười nham nhở:

- Chậc chậc, chim lửa kia, chờ chút nữa xong việc rồi chúng ta đánh một trận!

Áo giáp của Lý Nguyên Bá hơi rách rưới, Khoa Phụ đứng kế bên cũng có vết thương, hiển nhiên hai người mới đánh nhau xong. Không ngờ Lý Nguyên Bá còn sức tìm Lục Kim Ô, thật là muốn đánh hết người trong Thiên Đình Đại Tần.

Tần Quân câm nín, không tiện nói cái gì, vừa lúc mượn tay Lý Nguyên Bá chèn ép Lục Kim Ô.

Lục Kim Ô giật mình vì hơi thở của Lý Nguyên Bá nhưng không sợ chiến:

- Được!

Lữ Nhạc bị Lý Nguyên Bá lơ đẹp. Tội nghiệp, gã chỉ là Thái Ất Huyền Tiên cảnh sơ kỳ, Lý Nguyên Bá sợ lỡ tay đánh chết gã.

Dương Tiễn đứng trước mặt Lý Nguyên Bá ngoái đầu liếc Lục Kim Ô một cái, ánh mắt đầy bí hiểm, gã cũng muốn đánh một trận.

Cửu Đầu Trùng đứng cạnh Dương Tiễn liếc Lục Kim Ô một cái, Khoa Phụ cũng nhìn gã.

Lục Kim Ô cảm nhận ánh mắt của bọn họ, tim đập chân run. Gã hiểu ngay đây là mấy người xếp hạng cao hơn mình, lòng thầm kêu khổ, gã cảm nhận được những người này không thua gì mình.

Ðát Kỷ, Du Phượng Hoàng, Chúc Nghiên Khanh, Vọng Tuyết nhìn nhau cười, hiếm khi thấy cảnh thú vị như vậy.

Cả đại điện tràn ngập chiến ý, đám quan văn như ở trong hầm băng, không dám hó hé tiếng nào.

Khương Tử Nha lắc đầu cười, đám võ tướng này thật ham đánh nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.