Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 441: Chương 441: Chính Phật liên thủ




Lúc bọn họ còn trẻ tuổi cũng từng tới Tử Vong Cốc.

Nhâm Hải lại nhíu mày chặt hơn, gã không chỉ sợ chuyện Tần Đế bị đoạt xác, còn kinh ngạc vì thực lực của năm người Tang Lương, nhất là bốn tên hòa thượng cao to ở sau lưng Tang Lương, khí tức tản ra khiến gã cảm thấy tim đập thình thịch, điều này nói rõ bốn gã hòa thượng cao to kia sẽ tạo thành uy hiệp tới sinh mệnh của gã.

- Các ngươi là ở phật môn nào?

Nhâm Hải hỏi, khiến cho chủ đề lại chuyển về phía năm người Tang Lương lần nữa.

Đối mặt với ánh mắt nhìn chằm chằm của Chính Khí Minh, Tang Lương thấp giọng cười nói:

- Tây Vực phật môn!

Bốn chữ này vừa thốt ra, toàn trường lập tức lặng ngắt như tờ!

…..

Vương quốc Đại Tần, quân doanh vương đô.

- Nếu như gặp được nhân tài thích hợp thì nhớ phải truyền tống bọn họ tới vô chủ chi địa, ở bên kia trẫm đang rất cần người.

Tần Quân vừa đi vừa nói, đi theo phía sau hắn có Thái Bạch Kim Tinh, Cổ Tuân, Trầm Duyên cùng với một đám trọng thần của Đại Tần, bọn họ đều chăm chú nhớ kỹ những lời Tần Quân nói ra.

Tần Quân bây giờ đã không còn là một tên hoàng tử vô dụng nữa, mỗi lời nói cử chỉ đều có hoàng uy lớn lao, khiến cho bọn họ không dám qua loa.

- Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu tuyển chọn nhân tài, tuyệt đối sẽ không chậm trễ.

Cổ Tuân vội vàng cam đoan.

Tần Quân gật đầu, mọi chuyện chỉ cần hắn nói ra sau đó để cho thủ hạ đi làm, loại cảm giác này là sướng nhất.

- Bệ hạ, chuyện gần đây ngươi gây ra hơi lớn một chút, chỉ e…

Thái Bạch Kim Tinh nói với vẻ chần chừ.

Tần Quân không khỏi dừng bước, quay lại nhìn về phía lão, cười hỏi:

- Thái Bạch Kim Tinh, lẽ nào ngươi đã tính toán ra được điều gì rồi?

Ở phương diện đoán mệnh này Thái Bạch Kim Tinh còn giỏi hơn cả Gia Cát Lượng và Lưu Bá Ôn rất nhiều.

- Thực không dám giấu giếm gì ngài, hy vọng bệ hạ chớ có trách cứ, lão thần quả thật có tính ra được một chút.

Thái Bạch Kim Tinh cắn răng nói, hiện tại dưới trướng của Tần Quân có rất nhiều người mạnh hơn lão, lão cũng sợ chọc Tần Quân nổi giận.

Tần Quân khoát tay cười nói:

- Trung ngôn vốn nghịch nhĩ, sao trẫm có thể trách cứ ngươi được?

Những người còn lại đều tò mò nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh, không biết lão rốt cuộc tính ra được điều gì.

- Ta tính ra trong vòng một năm này bệ hạ sẽ gặp đại nạn.

Thái Bạch Kim Tinh cắn răng nói.

Nghe thấy vậy đồng tử Tần Quân đột nhiên co lại, những người khác thì lại thầm tặc lưỡi, vậy mà ngươi cũng dám nói?

Tần Quân cũng không tức giận, lúc này hắn quả thật đã đắc tội với quá nhiều thế lục, Ma Đạo Cửu Tôn phỏng chừng vì Bình Thiên Yêu Tôn tập kích cho nên gai mắt hắn, Bình Thiên Yêu Tôn thì khỏi cần phải nói, thù hận thậm chí còn mở ra cả nhiệm vụ nhánh, còn có Tây Vực phật môn vô cùng cường đại kia nữa, đây chính là thế lực khủng bố có Như Lai Phật Tổ tọa trấn đó.

Mới đây lại đắc tội thêm với Chính Khí Minh, nói không chừng còn có thể vì chuyện này mà chọc giận Thánh Hoàng luôn.

Mẹ nó!

Nghĩ kỹ lại thì bên dưới lớp vỏ yên bình này lại là những mạch nước ngầm mãnh liệt.

Tần Quân nhíu mày, khiến cho những người còn lại cũng không dám thở mạnh.

- Yên tâm đi, trẫm là người tốt, ắt sẽ được ông trời chiếu cố.

Tần Quân im lặng một chốc xong lại cười tươi nói, nói xong liền xoay người đi thẳng về phía truyền tống môn.

Kết thù với ngàn vạn yêu ma, đối địch với chư thiên phật la thì đã sao?

Khoái ý ân cừu, cần gì phải lo sợ trước sau!

Trên con đường này, hắn cũng không phải chưa từng đạp lên xương trắng chất chồng, nếu ai dám cản hắn thì hắn nhất định sẽ khiến kẻ đó hối hận!

Cho dù có chết đi nữa, cùng lắm chỉ là hồn lìa khỏi xác, có chết cũng phải giữ được tư thế hiên ngang.

Nhìn về phía bóng lưng kiên định của Tần Quân biến mất ở trong truyền tống môn, Cổ Tuân không khỏi cằn nhằn Thái Bạch Kim Tinh:

- Thái Bạch à, sao ngươi có thể nói trắng ra như vậy chứ?

- Yên tâm đi, bệ hạ của chúng ta cũng không phải hoàng đế bình thường, các ngươi không phát hiện khí thế vừa rồi lan ra từ trên người của hắn sao, đó là một loại tự tin cường đại không hề sợ hãi.

Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu cười nói, khiến cho mọi người đần mặt nhìn nhau.

Có à?



Trở lại trong Thủ Sát Thành, Tần Quân liền đi vào nội viện bên trong phủ thành chủ luyện công.

Na Tra gặm táo đi tới, cười hỏi:

- Bệ hạ, cần gì phải chăm chỉ như vậy?

Thái Ất Kim Tiên cảnh ngũ trọng cường đại cỡ nào, Na Tra tự nhận mình là vô địch ở Nam Vực này rồi.

Cho nên y rất khó hiểu vì sao Tần Quân lại phải chăm chỉ như vậy, làm hoàng đế, có thủ hạ mạnh là đủ rồi!

- Dù sao cũng rảnh rỗi không có gì làm.

Tần Quân một bên nạp khí một bên cười nói, mắt cũng không mở ra.

Chỉ là lời nói của Thái Bạch Kim Tinh lúc nãy giống như một tầng mây đen bao trùm trong lòng hắn.

- Bệ hạ, có cần ta một mình tới Chính Khí Minh quậy một phen không?

Na Tra nhún vai hỏi:

- Ta cũng rảnh rỗi không có gì làm.

Đổ mồ hôi!

Có cần tới vậy hay không?

Tần Quân theo bản năng liền muốn cự tuyệt, nói giỡn gì chứ, nếu như thật sự để Na Tra làm vậy thì hắn và Chính Khí Minh sẽ thật sự trở thành tử địch không chết thì không nguôi.

- Đinh! Mở ra nhiệm vụ nhánh —— Chính phật liên thủ! Chi tiết nhiệm vụ: Tây Vực phật môn liên thủ cùng Chính Khí Minh, chuẩn bị cùng nhau tấn công túc chủ, đồng thời bọn họ chuẩn bị loan truyền tin tức nói túc chủ bị ma đầu đoạt xác ra ngoài! Nếu như túc chủ có thể đánh bại bọn họ, túc chủ sẽ đạt được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội phó bản Thần Ma, một cơ hội tìm kiếm hiền năng!

- Nhắc nhở đặc biệt, nếu sơ sẩy thì túc chủ sẽ bị toàn bộ Chính Đạo bài xích thậm chí truy sát!

Cái gì!

Hai thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên liên tục khiến cho trong lòng Tần Quân như nổ tung, Tây Vực phật môn cư nhiên lại nhúng tay vào chuyện này!

Hơn nữa bọn chúng còn định bịa đặt nói mình bị ma đầu đoạt xác, tới lúc đó khả năng không phải chỉ có mỗi mình Chính Đạo tiễu trừ hắn, mà có thể là chính ma lưỡng đạo liên thủ….

- Được! Ngươi đi ngay lập tức đi, nhớ kỹ, đừng để lộ ra quan hệ của ngươi và trẫm.

Tần Quân trầm mặt nói:

- Đuổi Chính Khí Minh ra khỏi vô chủ chi địa!

Na Tra nghe vậy thì mắt lập tức sáng lên, vội ném quả táo cắn dở trong tay đi, cười nói:

- Được! Ta sẽ đi ngay bây giờ!

Nói xong thì y liền nhảy lên, Phong Hỏa Luân nháy mắt liền xuất hiện dưới chân của y, mang theo y biến mất trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.