- Trúc Cơ Cảnh tầng năm có thể gây ra thiên kiếp sao?
- Nghe nói là thủ hạ của hắn đưa tới. Tuổi còn trẻ không chỉ có đạt tới Trúc Cơ Cảnh tầng năm, thủ hạ của hắn còn rất mạnh. Hắn chắc hẳn có địa vị không đơn giản.
Các đệ tử Huyền Linh Tông bàn luận ầm ĩ. Cùng lúc đó, bọn họ còn nhanh chóng tập trung về phía đài luyện tập võ nghệ.
Dọc đường đi, Tần Quân hưởng thụ ánh mắt khác thường của các đệ tử lui tới. Chỉ có điều hắn cũng không quá để ý.
Đợi lát nữa sẽ khiến cho các ngươi trợn mắt há hốc mồm!
Rất nhanh, bọn họ lại đi tới đài luyện tập võ nghệ. Lúc này đài luyện tập võ nghệ đã bị đệ tử bao vây xung quanh hết vòng này tới vòng khác. Toàn bộ đài luyện tập võ nghệ cao tới hai thước, là một chỗ sân khấu đường kính mười thước. Dựa vào thác nước. Nếu như một bên trong đó bị lực lớn đánh ra, đoán chừng sẽ rơi vào trong thác nước bên cạnh, theo dòng nước xiết chảy xuống phía chân núi.
Mặc dù là tu sĩ Trúc Cơ Cảnh cũng sẽ rơi vào kết quả không chết cũng bị thương.
Xem ra người sáng tạo đài luyện tập võ nghệ ncũng không có tâm tư tốt lắm.
Huyền Linh Tông mặc dù là chính phái, nhưng tu sĩ ở trong môn phái nhân từ chỉ là đại nghĩa, vì lợi ích của mình. Huynh đệ ruột thịt còn có thể phản bội, nữa là sư huynh đệ?
Nghĩ tới đây, Tần Quân đi tới phía dưới đài luyện tập võ nghệ. Những đệ tử kia nhìn thấy được đám người Thường Thiên Hữu xuất hiện, vội vàng tránh ra một lối đi.
Cao tầng đều có mặt. Trận chiến này đã không tầm thường nữa, mà bay lên đến mức độ liên quan đến mặt mũi của tông môn.
- Tần Quân, ngươi phải cẩn thận.
Thường Thiến Thiến lôi kéo ống tay áo của Tần Quân khẩn trương nói. Các đệ tử Huyền Linh Tông còn lại nhìn thấy được cảnh tượng như vậy, ánh mắt muốn phun lửa.
Mỗi một người đều hận không thể nhảy ra giết chết Tần Quân.
Thường Hạo càng vô cùng đau đớn.
- Thiến Thiến và tiểu tử này...
Ánh mắt của Thường Thiên Hữu lóe lên. Góc độ hắn nhìn về phía chuyện này lại không giống với đám người Thường Hạo.
Tuy rằng Tần Quân khiến cho Huyền Linh Tông kinh ngạc, nhưng hắn nắm giữ lực lượng lại là khiến cho Thường Thiên Hữu đặc biệt thèm nhỏ dãi.
Quan trọng nhất chính là bối cảnh của Tần Quân. Chỉ một công tử lại có thể có cường giả Hóa Hư Cảnh làm hộ vệ. Thế lực sau lưng hắn khẳng định cường đại.
Nếu như Thường Thiến Thiến và Tần Quân làm đám cưới...
Tim Thường Thiên Hữu bắt đầu đập nhanh hơn. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Quân càng thêm nóng rực. Ý nghĩ khiến cho Tần Quân kinh ngạc trái lại giảm bớt không ít.
- Đợi lát nữa bảo Tuấn Kiệt xuống tay lưu tình.
Thường Thiên Hữu âm thầm quyết định nói. Cùng lúc đó, Tần Quân và Trác Tuấn Kiệt cũng lên đài. Hai người đứng đối diện.
Toàn thân Trác Tuấn Kiệt mặc trang phục màu đen. Hắn lấy ra trường kiếm, toàn thân giống như kiếm khách cao ngạo, khí chất không tầm thường, khiến cho mắt của các nữ đệ tử phía dưới đều nhanh chóng lóe lên những tinh quang.
So với Thường Hạo, Trác Tuấn Kiệt có phong phạm đại đệ tử tu tiên phái đáng sợ hơn.
So sánh với hắn, Tần Quân thân mặc y phục cấm vệ, tuy rằng giá trị nhan sắc cao hơn, nhưng khí thế hoàn toàn không thể so sánh được. Ở trước mặt Trác Tuấn Kiệt, Tần Quân trái lại càng giống như phối hợp diễn.
- Trác sư huynh nỗ lực lên!
- Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch ra sao?
- Nữ nhân ở bên cạnh hắn đẹp quá... Ta chưa từng thấy qua nữ nhân nào đẹp như vậy...
- Chà chà, tiểu tử này thoạt nhìn rất yếu!
Các đệ tử Huyền Linh Tông bàn luận ầm ĩ, bỏ đá xuống giếng. Mặc dù phần lớn đệ tử cũng chỉ là tu vi Luyện Khí Cảnh, nhưng đối mặt với kẻ thù bên ngoài, thuật pháo miệng vô sự tự thông.
- Tần Quân nỗ lực lên!
Trong đám người, cũng chỉ có Thường Thiến Thiến đang cổ vũ cho Tần Quân. Nhưng giọng nói của nàng rơi vào trong tai những đệ tử còn lại có vẻ rất chói tai.
Tiểu sư muội bị sói lừa mất rồi!
Sỉ nhục!
Nam đệ tử toàn tông cảm thấy bị sỉ nhục!
Trác Tuấn Kiệt cũng có chút không vui. Hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Lấy ra pháp khí của ngươi đi!
Tần Quân trực tiếp từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Desert Eagle. Tay phải vung lên. Desert Eagle theo đầu ngón tay của hắn xoay tròn ba vòng. Ánh sáng màu bạc chớp hiện khiến không ít đệ tử không khỏi phải híp mắt lại.
Thường Thiên Hữu và một tất cả trưởng lão thấy nhíu mày. Pháp khí trên tay tiểu tử này thật là kỳ lạ. Bọn họ trước đây đều chưa từng thấy qua.
Hạo Thiên Khuyển buồn chán nằm ở trên mặt đất. Trúc Cơ Cảnh so đấu, nó một chút hứng thú cũng không có.
- Ra tay đi, cho ngươi ba chiêu!
Trác Tuấn Kiệt bình tĩnh nói, phong thái khí định thần nhàn. Đệ tử dưới đài thấy được, không khỏi trầm trồ khen ngợi.
Khí độ như thế xứng với thân phận đại đệ tử của Huyền Linh Tông!
- Nhường ta ba chiêu? Ngươi xác định sao?
Sắc mặt Tần Quân lộ vẻ cổ quái nói. Đệ tử đại phái đều tìm đường chết như thế sao?
So đấu vẫn làm cho đối phương...
- Không sai!
Mũi Trác Tuấn Kiệt cũng sắp hướng lên trời.
Thường Thiến Thiến luôn luôn rất ngưỡng mộ Trác Tuấn Kiệt đột nhiên cảm giác, vị đại sư huynh này trước đây nhìn thế nào cũng có chút thích thể hiện.
Cái từ thích thể hiện này, là nàng học được từ trong miệng Tần Quân.
Nói ngắn gọn chính là ý tứ thích khoác lác, ra vẻ ta đây. Nàng còn từ trong miệng Tần Quân nghe được, thích thể hiện kết quả bình thường đều không tốt.
- Trác sư huynh là tiết tấu muốn quỳ à!
Thường Thiến Thiến không khỏi cảm thán nói. Chung Linh bên cạnh không khỏi nghi ngờ nói:
- Tiết tấu muốn quỳ là có ý gì?
Đi chung với Tần Quân hồi lâu, cái khác nàng không học được, lại đi học một ít từ ngữ trong tiết mục ngắn đến từ địa cầu.
- Chính là ý tứ muốn thua.
Thường Thiến Thiến mắt trợn trừng nói. Nàng bỗng nhiên có chút hiểu vẻ mặt xem thường của Tần Quân khi nói ra những từ ngữ này.
Không học thức thật là đáng sợ!
Tuy rằng Chung Linh nhìn không thấu sự khinh bỉ trong lòng Thường Thiến Thiến, nhưng nàng không khỏi nhíu mày. Lẽ nào Tần Quân thật sự có thể chiến thắng được Trác Tuấn Kiệt sao?
Phải biết rằng Trác Tuấn Kiệt lại là thiên tài duy nhất bên trong vương quốc Càn Nguyệt tiến thân vào Nhân Bảng ở Nam Vực!
Cái gì gọi là Nhân Bảng ở Nam Vực?
Trong Nam Vực nắm giữ chừng mấy trăm vương quốc. Hoàng triều càng vượt qua mười cái. Nhân Bảng chính là các bộ máy thế lực siêu cấp ban bố ra, chính là nhằm vào thiên tài dưới năm mươi tuổi. Tổng cộng có nghìn người, Trác Tuấn Kiệt liền đứng hàng thứ chín trăm bảy mươi ba!&