Nếu lúc trước Tiểu Chúc Long không bị cướp đi thì đã không đau đớn như bây giờ, nhưng nếu nó ở bên cạnh Tần Quân thì tu vi sẽ không thể tăng vọt. Tần Quân đến Chân Tiên cảnh nhị trọng cũng không nhìn thấu tu vi hiện tại của Tiểu Chúc Long.
Tần Quân lẩm bẩm:
- Phúc và họa song song.
Bắc Sư Vương, Ngưu Ma Vương lao hướng mây lôi muốn bắt giữ Chúc Long. Tôn Như Đạo, Hắc Điệp Tiên Tử nhanh chóng ngăn hai người lại.
Tôn Như Đạo chém nhát đao:
- Hừ! Xéo!
Đao quang rực rỡ, tia sáng lạnh chói mắt, đao khí màu xanh như vầng trăng khuyết chém xuống.
Ngưu Ma Vương biến sắc, bản năng né tránh.
Bắc Sư Vương rút búa to ra đánh tan đao khí, cuồng cười:
- Nhãi ranh, tuy ngươi đột phá Đại La Kim Tiên nhưng không đáng gì!
Tôn Như Đạo tức giận ngực phập phồng. Hắc Điệp Tiên Tử bỗng nhiên giang hai tay, vô số bươm bướm đen bay ra từ hai ống tay áo như cơn lũ đen đánh hướng Bắc Sư Vương, Ngưu Ma Vương, rất nhanh bao trùm họ.
Tần Quân nhướng mày, quả nhiên Hắc Điệp Tiên Tử là cường giả Đại La cảnh.
Lão yêu bà này bình thường che giấu, lần này rốt cuộc giấu không được.
Tần Quân tò mò hỏi:
- Hiện giờ Chúc Long mạnh đến mức nào?
Tỳ Bà ngước lên nhìn, nhẹ giọng nói:
- Thái Ất Tán Tiên cảnh trung kỳ, vẫn đang nhanh chóng biến mạnh.
Uy vũ vậy? Chúc Long mới sinh ra bao lâu? Được nửa năm phải không?
Tần Quân nuốt nước miếng, quá khủng.
Cơ Vĩnh Sinh lên tiếng:
- Hừ, như vậy có là gì. Thật lâu trước kia có sinh linh vừa sinh ra đã có tu vi Đại La Kim Tiên!
Khóe môi Tần Quân co giật, hắn chợt nhớ những đại năng trong hồng hoang vừa sinh ra đã siêu mạnh.
Quả nhiên thiên phú rất quan trọng, có người điểm khởi đầu đã là điểm cuối mà đa số người ngước nhìn.
Chúc Long lăn lộn trong mây lôi, hơi thở tăng vọt với tốc độ khiến người trố mắt líu lưỡi.
Tỳ Bà mở miệng nói, mắt đẹp đầy rung động nhìn hướng Chúc Long:
- Thái Ất Tán Tiên cảnh hậu kỳ.
Tần Quân thấy đau tim.
Mợ ơi, cái này mới là nhân vật chính!
Cơ Vĩnh Sinh mở miệng nói, dường như phát hiện bảo bối gì:
- A, có một thứ!
Tần Quân hỏi thầm:
- Sao vậy?
Cơ Vĩnh Sinh nôn nóng thúc giục:
- Tận cùng bên trong Thần Điện có bảo bối, lúc trước giấu kỹ nhưng vừa rồi pháp trận bị phá cũng hủy cấm chế bên dưới, hơi thở của nó tiết lộ. Mau xuống dưới!
Tần Quân bản năng đứng dậy.
Bảo bối làm Cơ Vĩnh Sinh kích động như vậy thì tuyệt đối không đơn giản!
Tần Quân bỏ lại một câu rồi nhảy xuống:
- Tỳ Bà, trông chừng giúp trẫm, đừng để ai cướp mất Chúc Long!
Tỳ Bà cau mày nhưng không dám cãi lệnh Tần Quân, mắng Như Ý Chân Tiên:
- Ngươi còn không mau theo sau?
Như Ý Chân Tiên giật mình tỉnh lại khỏi cơn rung động, vội nhảy xuống theo.
Bên kia.
Bành Chí Thiên đang đánh nhau với Tôn Ngộ Không khóe mắt liếc qua lóe tia mừng như điên, huơ chưởng phải đánh bay Tôn Ngộ Không.
Tuy Tôn Ngộ Không có thể chiến đấu vượt cấp nhưng sức chiến đấu của Bành Chí Thiên quá mạnh, y không thể áp sát.
Bành Chí Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Hừ, ngươi rất mạnh!
Tay trái Bành Chí Thiên kéo hư không xé ra cái khe, một quan tài đá bay ra, phát ra hơi thở làm Tôn Ngộ Không dựng đứng tóc gáy.
Tôn Ngộ Không kinh sợ thầm nghĩ:
- Tên này rốt cuộc có bao nhiêu thi nô?
Nhưng Tôn Ngộ Không không e ngại, chiến đấu là thiên tính của y, huống chi đối phương cũng không phải không cách nào chiến thắng.
Quan tài đá mở nắp, một bóng dáng đứng dậy. Tôn Ngộ Không trợn tròn mắt thầm la tổ cha nó!
Bên trong quan tài đá mới được Bành Chí Thiên triệu ra có một bóng hình bò ra giống hệt như gã, hơi thở không khác biệt gì, như phân thân.
Một Bành Chí Thiên đã làm Tôn Ngộ Không bó tay, thêm một người thì chết chắc.
Bành Chí Thiên mở miệng nói:
- Hừ! Giết hắn!
Thi nô giống y hệt Bành Chí Thiên lập tức lao hướng Tôn Ngộ Không.
Bành Chí Thiên lao xuống dưới, chớp mắt biến mất trong mây.
Tôn Ngộ Không bị thi nô dây dưa không thể đuổi theo, vì thi nô này cũng có thực lực Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ, sử dụng phép thuật đều là thủ đoạn của Bành Chí Thiên.
Bàn tay to ngưng tụ bằng ma khí liên tục vỗ vào Tôn Ngộ Không, tốc độ mau đáng sợ muốn đập nát khung trời. Tôn Ngộ Không vung Kim Cô Bổng nhanh chóng đánh tan các bàn tay, nhưng thi nô Đại La công kích không ngừng, bay tới gần Tôn Ngộ Không.
Mắt Tôn Ngộ Không lóe tia sáng thô bạo:
- Dám gần người?
Bàn về đánh xáp lá cà thì Tôn Ngộ Không chưa từng sợ ai.
Bên kia.
La Sĩ Tín càng chiến càng phấn khởi, Kỳ Lân Bá Vương Thương đập hai tay Lục Nhĩ Mi Hầu đẫm máu.
Lục Nhĩ Mi Hầu kinh hoàng thầm nghĩ:
- Đáng ghét, tên này rốt cuộc là thần thánh phương nào, lực lượng lớn như thế?
Gậy thép không cứng bằng Kỳ Lân Bá Vương Thương, trong lúc đánh nhau cây gậy rung rung.
La Sĩ Tín mặc kệ Lục Nhĩ Mi Hầu nghĩ gì, vung trường thương, pháp lực tuôn ra từ cơ thể hóa thành kỳ lân đen mang theo khí thế ngập trời lao đi, tựa như ngọn núi muốn đâm chết Lục Nhĩ Mi Hầu.
Tim Lục Nhĩ Mi Hầu đập nhanh hất gậy lên, đáng tiếc không cách nào lay động kỳ lân đen ngược lại bị đụng bay ra, dọc đường đâm chết các yêu binh, dấy lên cuồng phong làm thủ vệ trong Thần Điện suýt bị đánh bay ra.
Trên bầu trời Thần Điện, Tôn Như Đạo và Hắc Điệp Tiên Tử đang đại chiến với Bắc Sư Vương, Ngưu Ma Vương. Tuy Bắc Sư Vương mạnh nhưng Ngưu Ma Vương không giúp được gì, khiến họ không thể đến gần Chúc Long.
Trưởng lão, các hộ pháp Thần Điện thì ác chiến với ba đại yêu vương, bảy mươi hai thi nô Thái Ất Huyền Tiên cảnh. Nếu không phải ỷ vào pháp trận các góc Thần Điện thì phe bọn họ không chịu nổi.
Ba vị đại yêu vương siêu mạnh, còn có bảy mươi hai thi nô liều mạng, khiến trưởng lão, các hộ pháp Thần Điện rơi vào giày vò đau khổ.
Tỳ Bà còn đứng tại chỗ cũ xem xét chiến trường, nếu có sinh linh nào dám đến gần Chúc Long là nàng sẽ ra tay.
Chúc Long vặn vẹo gầm rống trong mây lôi:
- Grào!
Hơi thở của Chúc Long đã đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh, uy áp làm cho người ta sợ hãi.
Mắt thấy Chúc Long ngày càng mạnh, Bắc Sư Vương trong lòng sốt ruột, cứ theo đà này có khi nào nó mạnh hơn bọn họ?
Xem ra họ đã đánh giá thấp Chúc Long.
Chúc Long chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chưa ai thật sự gặp nó.
Yêu Hoàng tạm thời không cách nào đích thân đến.
Lục Nhĩ Mi Hầu đại biểu Yêu Tổ nhìn mà lòng nóng như lửa đốt, tình huống khác với dự đoán của nó. Lục Nhĩ Mi Hầu không ngờ trừ thế lực Yêu Hoàng ra còn có Thi Hoàng Điện tham gia, làm nó giật mình nhất là thiên phú của Chúc Long quá khủng bố.