Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1531: Chương 1531: Chưởng pháp từ trên trời giáng xuống (1)




- Nếu như ta không đoán sai, phía trước khẳng định cất giấu vô số yêu ma quỷ quái.

Lý Nguyên Bá vui cười nói, nghe mà Tôn Ngộ Không cùng Dương Tiễn mắt trợn trắng.

Cơ Bất Bại tức giận nói:

- Chúng ta không có mù.

Rừng rậm phía trước sát khí trùng thiên, cho dù yên tĩnh, cũng có thể cảm giác được bên trong cất giấu nguy cơ.

Không ngừng tiến lên, bọn hắn bắt đầu nghe được tiếng gầm gừ trong rừng rậm, âm thanh hùng hậu, tràn ngập bạo lệ, đoán chừng là cự thú.

Càng đi về phía trước, tiếng gầm gừ càng ngày càng nhiều, đồng thời còn kèm theo tiếng chim tê minh, để cho người ta tê cả da đầu.

Bồ Đề Tổ Sư ở phía sau, Như Lai phía trước, đội ngũ hình thành đội hình phòng ngự cao nhất.

Rất nhanh, bọn hắn liền đi vào trong rừng rậm, để Tần Quân có cảm giác đến nước của cự nhân.

Đại thụ chung quanh cơ hồ đều vượt qua 500 trượng, đường kính thân cây ít nhất cũng có mấy trượng, một số cây con vừa ra khỏi đất càng lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cất cao, cực kỳ thần kỳ.

- Cứu cứu ta.

Phía trước bỗng nhiên truyền đến một thanh âm yếu ớt, hấp dẫn đám người Tần Quân.

Khi bọn hắn tiếp cận, liền nhìn thấy một tràng cảnh kinh dị, dọa đến Lâm Ngọc Kỳ kinh hô một tiếng, vội vàng dùng tay che mắt.

Chỉ thấy một tên nam tử dựa vào thân cây, chung quanh cỏ dại rậm rạp, giờ phút này hắn chỉ còn lại có nửa gương mặt, một nửa khác máu thịt be bét, có thể nhìn thấy xương cốt, nửa người dưới bị một con côn trùng màu đen thôn phệ, miệng mọc đầy răng nanh ngậm lấy phần eo của hắn, không ngừng ăn thân thể của hắn, tiếp tục như vậy nữa, không được bao lâu, hắn sẽ bị hắc trùng ăn hết.

Hắn nâng lên cánh tay trái của mình, đưa tay nhìn đám người Tần Quân cầu cứu, giờ phút này hắn hận không thể lập tức chết đi, loại cảm giác sống không bằng chết này để hắn gần như sụp đổ.

- Thật buồn nôn.

Tôn Ngộ Không nhíu mày, trong mắt bắn ra hai đạo kim quang, oanh bạo hắc trùng, chất lỏng màu xanh biếc tóe lên bốn phương tám hướng, hoa cỏ dính phải trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi.

Nam tử thoát ly hắc trùng thở dài một hơi, nhìn Tôn Ngộ Không tràn đầy cảm kích, ngay sau đó toàn thân run rẩy, cổ nghiêng một cái, triệt để chết đi.

- Hiển Thánh cảnh sơ kỳ, gia hỏa này chỉ còn lại có một tia nguyên thần, thậm chí làm không được nguyên thần xuất khiếu, pháp lực của hắn cũng khô cạn, xem ra Trùng Tử kia có gì đó quái lạ.

Dương Tiễn nhíu mày thì thào nói, một tên Hiển Thánh cảnh sơ kỳ bị một con Trùng Tử bề ngoài xấu xí tươi sống hành hạ chết?

Ngọc Đỉnh chân nhân, Chúc Cửu Âm, Lâm Ngọc Kỳ nghe mà tâm lý phát lạnh.

Hậu Thổ quay người, nhìn về phía chỗ sâu trong rừng rậm, nói:

- Có âm thanh.

Mọi người đi về phía âm thanh truyền tới, đã trải qua thảm cảnh Hiển Thánh cảnh bị ăn, Lâm Ngọc Kỳ rất sợ hãi, một mực nắm ống tay áo của Tần Quân thật chặt, để hắn cảm thấy buồn cười.

Tần Quân cũng không quá lo lắng, Thánh Nhân cảnh viên mãn Hoắc Trấn Dư cũng có thể ở Bát Hoang nghỉ ngơi vạn năm, trong đội ngũ của bọn hắn có hai Thiên Đạo Chí Thánh, không cần lo lắng?

Đại khái đi tới mấy ngàn thước, âm thanh càng rõ ràng.

- Ào ào táp...

Loại thanh âm quái dị này để cho người ta nổi da gà, xuyên qua cỏ dại cao mấy trượng, phía trước là một cái khe đường kính vạn mét, tọa lạc ở trong rừng rậm, lại có vẻ rất nhỏ bé.

Đi tới bờ hố, mọi người nhìn xuống, đều tê cả da đầu.

Chỉ thấy phía dưới chất đống vô số hắc trùng, giống Trùng Tử lúc trước thôn phệ Hiển Thánh cảnh như đúc, chỉ bất quá lớn nhỏ không đều, lớn nhất dài đến trăm trượng, như Mẫu Trùng, nhỏ nhất như kiến hôi, lít nha lít nhít, hội tụ vào một chỗ, mặc cho ai nhìn cũng sẽ hoảng sợ.

Tần Quân nhíu mày nói:

- Đám côn trùng này đến cùng có lai lịch gì?

Bồ Đề Tổ Sư trầm giọng nói:

- Trùng này tựa hồ có thể thôn phệ nguyên thần cùng pháp lực, Trùng Tử lớn nhất phía dưới kia tu vi đã đạt tới Thánh Nhân cảnh.

Thánh Nhân cảnh!

Trong lòng mọi người trầm xuống, đều nhìn về phía hắc trùng lớn nhất.

Ầm ầm...

Đại địa bỗng nhiên rung động, rừng cây bên cạnh hố sâu bỗng nhiên xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, vù vù xé gió, để cho người ta hoa mắt.

- Đây là có chuyện gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.