Dương Tiễn nhìn đằng trước, hỏi Tần Quân:
- Đi tiếp sẽ qua tiểu thế giới của Cơ gia, chúng ta có nên đi xem không bệ hạ?
Bọn họ đã bay ra phạm vi của Hoàng Hôn Điện, đoạn đường sau các vực hỗn loạn, các thế lực tranh đấu gay gắt, hơi giống đất vô chủ của Nam Vực.
Bá chủ mạnh nhất khu này là Cơ gia, trong truyền thuyết là gia tộc hậu đại của Chiến Thần Cơ Vĩnh Sinh, ai nấy thiên phú kinh người. Trong tiểu thế giới Cơ gia cư ngụ ngẫu nhiên có đệ tử xuất thế luôn sẽ khuấy động phong vân.
Tần Quân nheo mắt nói:
- Cơ gia?
Giờ đồn ầm ĩ Tần Quân là Cơ Vĩnh Sinh chuyển thế, trong Thiên Đình Đại Tần cũng có.
Hôm đó thân thể Cực Viêm Ma Thần làm nhiều người bị rung động, với tu vi của Tần Quân không cách nào bùng nổ được như thế, nhưng nếu hắn là Cơ Vĩnh Sinh chuyển thế thì mọi giải thích hợp lý.
Cơ Vĩnh Sinh lên tiếng:
- Cơ gia? Xem thử đi, ta muốn nhìn xem có đúng là hậu đại của ta không.
Từ sau trận chiến với Vận Mệnh Chi Nhãn thì Cơ Vĩnh Sinh không tỉnh nữa, ai ngờ lúc này nhảy ra.
Tần Quân không biết nên nói cái gì, mười ba vạn năm đã qua, huyết mạch của ngươi bị loãng rồi, có lẽ người ta chỉ lấy tên của ngươi?
Cơ Vĩnh Sinh hừ lạnh:
- Hừ, ta cũng không ôm nhiều hy vọng.
Tần Quân thầm cười nhạo y, mặt ngoài hỏi Dương Tiễn:
- Ngươi biết tiểu thế giới Cơ gia ở đâu không?
Dương Tiễn gật đầu nói:
- Ta nghe nói ở trước Ám Diệt Nhai Xích Hoàng Chi Nguyên.
Ngày thường Dương Tiễn hay điều tra thế lực lớn trong thiên địa.
Tần Quân nhún vai nói:
- Vậy ngươi dẫn đường đi.
Cơ gia không đáng lọt vào mắt Tần Quân, sau khi thân phận Chiến Thần chuyển thế của hắn truyền ra mà Cơ gia vẫn thờ ơ, nên hắn không mấy thích Cơ gia.
Mặt ngoài trẫm là tổ tông của các ngươi, vậy mà các ngươi không đến bái phỏng?
Tần Quân không biết Cơ Như Ý từng đến tìm hắn nhưng bị Sở Câu Hoài hù chạy.
Tôn Ngộ Không làm theo Dương Tiễn chỉ thị điều khiển cân đẩu vân bay đi Xích Hoàng Chi Nguyên.
Xích Hoàng Chi Nguyên rất dễ tìm, ngước đầu nhìn trời, chân trời đỏ thẫm như hoàng hôn thì đó chính là Xích Hoàng Chi Nguyên, dù ở giữa trua vẫn có dị tượng này.
Liên tục hai tiếng hệ thống gợi ý chợt vang lên trong óc Tần Quân:
[Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ danh hiệu: Chủ mười vực. Đạt được một cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một cơ hội phó bản Thần Ma, một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng. Xúc phát nhiệm vụ chủ trăm vực.]
[Đinh! Xúc phát nhiệm vụ danh hiệu: Chủ trăm vực. Nhiệm vụ cụ thể: Nếu túc chủ thu phục một trăm sẽ được một lần chỉ định cơ hội triệu hoán, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một cơ hội phó bản Thần Ma, một lần truyền thừa kỹ năng, và xúc phát nhiệm vụ chủ thế giới.]
Tần Quân nheo mắt.
Động tác của Thiên Đình Đại Tần khá mau, đã có bảy vực thần phục, cộng thêm Nam Vực, Tây Vực, Nam Tận Hải vừa lúc là mười vực.
Nhiệm vụ chủ trăm vực nghe cũng hăng hái, còn có chủ thế giới, gánh nặng mà đường xa.
Tần Quân sờ cằm suy tư:
- Có nên triệu hoán bây giờ không?
Một cơ hội Thần Ma đỉnh cao!
Một cơ hội phó bản Thần Ma!
Một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma!
Một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng!
Phần thưởng phong phú, Tần Quân ngẫm nghĩ quyết định đến Tuyệt Thiên Nguyên mới dùng cơ hội triệu hoán Thần Ma. Có lẽ đến lúc còn có hiệu quả bất ngờ, triệu hoán trước sẽ làm hùng chủ khác đề phòng.
Có hai lần lựa chọn lại, Tần Quân tự tin vận may của mình sẽ không quá kém. Triệu hoán cường giả Đại La cảnh đã không quá khó khăn, nhưng muốn triệu hoán ra Đại La Chí Tiên hay Đại La Thủy Tiên thì còn cần nhiều vận may hơn.
Tần Quân ra lệnh:
- Bắt đầu tùy cơ rút thăm trúng thưởng đi!
Cộng với phần thưởng nhiệm vụ chủ mười vực Tần Quân đã tích lũy ba lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng.
[Đinh! Chúc mừng túc chủ rút trúng bồ đoàn của Trấn Nguyên Tử.]
[Đinh! Chúc mừng túc chủ rút trúng một viên Hoàn Hồn Đan.]
[Đinh! Chúc mừng túc chủ rút trúng Liễu Kim đao.]
Liên tục ba tiếng hệ thống gợi ý, Tần Quân thở phào nhẹ nhõm, ít nhất không rút trúng gân gà.
Bồ đoàn của Trấn Nguyên Tử dùng để tĩnh tọa có lẽ sẽ trợ giúp cho việc tu hành, vì Trấn Nguyên Tử là đứng đầu Đại Tiên, cao sâu khó dò.
Hoàn Hồn Đan càng khỏi phải nói, miễn thân thể còn nguyên là có thể hoàn hồn, Hoa Nhất Kiếm sống lại được là nhờ vào nó.
Còn Liễu Kim đao, nghe là biết hàng vỉa hè rồi.
Tần Quân giữ lại cơ hội phó bản Thần Ma, hoặc gom đủ năm lần biến thành cơ hội triệu hoán, hoặc chờ Thần Ma cường đại mức độ trung thành đến cực hạn trở lại cứu viện.
Cơ hội Thần Ma đỉnh cao cũng giữ lại, bên cạnh Tần Quân không phải Kim Quang Thánh Mẫu, Bồ Đề Tổ Sư là có thể phục hồi đỉnh cao. Cực hạn của Kim Quang Thánh Mẫu ngừng tại đây, Bồ Đề Tổ Sư thì cao sâu khó dò, không biết đến đỉnh cao chưa, mức độ trung thành hơn mười điểm hơi bị lúng túng.
Trong khi Tần Quân suy nghĩ lan man thì cân đẩu vân đã bay vào Xích Hoàng Chi Nguyên.
Xích Hoàng Chi Nguyên cực kỳ tráng lệ, đưa mắt nhìn một mảnh đại dương đỏ thẫm, nhìn khoảng cách gần thì ra là hoa cỏ màu đỏ tụ lại, bầu trời cũng bị phản chiếu đỏ rực.
Kim Quang Thánh Mẫu thì thào:
- Đây chính là Xích Hoàng Chi Nguyên?
Nàng bị cảnh đẹp rung động.
Các con yêu thú chạy chồm trên Xích Hoàng Chi Nguyên, rất bắt mắt trong biển hoa đỏ. Chúng nó chạy nhanh làm tung bay vô số cánh hoa.
Cân đẩu vân tiếp tục bay tới, Xích Hoàng Chi Nguyên rất lớn, nghe nói người thường đi cả đời cũng không ra ngoài.
Tần Quân tò mò hỏi:
- Xích Hoàng Chi Nguyên không lẽ Xích Hoàng có lai lịch gì?
Trong Huyền Đương đại thế giới tên địa khu thường có lai lịch chứ không phải tự dưng đặt bậy.
Dương Tiễn gật đầu nói:
- Đúng rồi, truyền thuyết thật lâu trước kia có con phượng hoàng tên Xích Hoàng giáng lâm tại đây, niết bàn trọng sinh rồi phá trời bay đi. Vùng này như xảy ra biến đổi kỳ lạ, tất cả hoa cỏ đều có màu đỏ rực.
Tần Quân đã hiểu. Xích Hoàng không đơn giản, có thể phá trời bay đi thì chắc chắn thực lực hơn Thái Ất cảnh, nếu phá trời sau khi thần tiên phong ấn Huyền Đương đại thế giới thì chắc đã vượt qua Đại La Thủy Tiên cảnh. Vì Thiên Mệnh Đại Đế cũng không thể phá trời đi thế giới cao hơn.
Lại bay một thời gian.
Ám Diệt Nhai xuất hiện trong tằm mắt bọn họ, tựa như một lằn chỉ đen ngăn cách Xích Hoàng Chi Nguyên. Cả nhóm Tần Quân đến gần hơn, đã thấy rõ Ám Diệt Nhai.
Nhai này như đoạn ngăn hiệp cốc, rộng khoảng mấy trăm trượng, hai đầu kéo dài đến cuối đất đai, không biết điểm tận cùng ở đâu.