Nếu là Tần Thiên Đế chết ở chỗ này, vậy thì bố cục của Ngoại vũ trụ sẽ thay đổi rồi.
Hiện tại không ai không nhìn ra dã tâm của Đại Tần thiên đình chứ, nói muốn nuốt 3000 Đại thế giới cũng không đủ.
Lúc này đã có năm trưởng lão bắt dầu tham chiến, trong nháy mắt đã áp chế Lục Áp đạo nhân.
Lục Áp đạo nhân đối mặt với Kinh Vô Binh đã đủ miễn cưỡng, bây giờ lại có nhiều năm Hiển Thánh cảnh viên mãn gia nhập, sao có thể chiếm thế thượng phong được chứ?
Oanh!
Lục Áp đạo nhân bị một thước của Kinh Vô Binh đập trúng, sau đó cả người bị nện xuống dưới núi đồi, lực lượng kinh khủng khiến cho trời đất kịch liệt lay động, ngay cả hình dạng mặt đất cũng bị thay đổi, bụi đất bốc lên cuồn cuộn.
Cũng may nơi này là Thánh Môn, nếu là Cổ Tiên giới, chắc là đã bị đánh nổ.
Lực lượng của Bán Thánh, bao trùm chúng sinh.
Còn lại hơn hai mươi vị trưởng lão khác thì vây quanh Tần Quân, uy áp của Hiển Thánh cảnh và Bán Thánh cưỡng ép đánh lên người Tần Quân, làm cho cả người hắn run rẩy, giống như đang vác Bất Chu Thần Sơn trên vai.
- Nghiệt tử, ngươi muốn làm cái gì!
Hình Đường trưởng lão trầm giọng hỏi, mắt Báo trừng lên, cực kì dọa người.
Đáng tiếc là hắn không dọa được Tần Quân.
Tần Quân không sợ hãi chút nào, trong tay hắn vẫn cầm Tử Đạo bạch cốt, cười cười nói.
- Trẫm muốn làm cái gì? Trẫm muốn tiêu diệt Thánh Môn của các ngươi!
Trong lúc nói chuyện, hắn quay đầu nhìn về phía thiên khung, hét lên.
- Mấy tên chó Thánh Nhân nhà các ngươi, mau cút ra đây cho ta!
Từ khi tiến vào Thánh Môn, hắn đã có cảm giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm, nếu như hắn đoán được không sai, Thánh Nhân luôn luôn chú ý đến hắn.
Còn lí do vì sao không lập tức giết chết hắn, tất nhiên không ngoài hai nguyên nhân.
Một là thưởng thức thiên phú của hắn.
Hai là đang kiêng kị tồn tại nào khác.
Bây giờ Tần Quân lười quản, dù sao hắn đã đi đến bước này rồ, chỉ có thể cùng với Đại Tần thiên đình nội ứng ngoại hợp, công kích Thánh Môn.
Lời vừa nói ra, sắc mặt các trưởng lão đã kinh biến, các đệ tử ở xa cũng ngẩn người, Thánh Nhân cũng ở đây sao?
Bởi vì mệnh lệnh của Thánh Nhân, các trưởng lão không dám ra tay với Tần Quân, bây giờ lại nghe được hắn nhục mạ Thánh Nhân, ai cũng có cảm giác hoang đường.
Vốn tưởng rằng chỗ dựa của Tần Quân là Thánh Nhân, không ngờ rằng chuyện không như bọn họ nghĩ.
- Ngươi tên yêu ma dư nghiệt này, cho dù cha ngươi ở đây, cũng không dám cuồng vọng tự đại như vậy đâu!
Một tiếng hừ lạnh quanh quẩn trong thiên địa, khiến cho các đệ tử Thánh Môn và các trưởng lão hô hấp dồn dập.
Vũ Tiêu kiếm tôn!
Đế Thiên Vô nheo mắt lại, không nghĩ rằng Vũ Tiêu kiếm tôn nhanh chóng đi ra như vậy.
Thần Hoàng từng nói với hắn, Vũ Tiêu kiếm tôn rất mạnh, đáng giá để hắn bái sư học tập.
Tần Quân ngẩng đầu nhìn lên, ở trên đám mây, Vũ Tiêu kiếm tôn nhìn đó xuống hắn, ánh mắt hắn lạnh lùng, phảng phất như đang nhìn một người chết.
- Thù của Cực Viêm Ma Thần nên báo!
Tần Quân cười lạnh nói, trên trán của hắn đã lấm tấm mồ hôi lạnh, dù hắn có chỗ ỷ vào, nhưng giờ này khắc này cũng nhịn không được mà khẩn trương.
- Báo thù! Hừ, quả nhiên mục đích của ngươi không tốt đẹp gì! Giết hắn!
Vũ Tiêu kiếm tôn hừ lạnh nói, lúc này hắn hạ lệnh, giống như Tần Quân là một con côn trùng không xứng để hắn ra tay.
- Vâng!
Hơn hai mươi vị trưởng lão cùng nhau đáp lời, tiếng đáp vang vọng thật lâu trong trời đất.
Lục Áp đạo nhân nằm trong hầm đất cắn răng nghiến lơi nhìn lên bầu trời, hắn cố gắng muốn đứng dậy, nhưng mà vết thương quá nặng.
Hình Đường trưởng lão vươn tay, hắn nhe răng cười, chuẩn bị kết liễu Tần Quân.
Trong giây phút này, tất cả trưởng lão và các đệ tử đều cho rằng Tần Quân chết chắc.
Đế Thiên Vô và Thiên Mệnh Đại Đế cũng nhắm mắt lại, tốt xấu gì Tần Quân đã từng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ.
- Cơ Bất Bại!
Ánh mắt của Tần Quân trở nên lăng lệ, ở trong lòng hô to tên Cơ Bất Bại, ngay sau đó ngửa đầu gầm lên.
- Có người muốn để ngươi tuyệt hậu!