Lòng Bồ Đề Tổ Sư có nhân nghĩa nhưng là đối với thiên hạ thương sinh.
Cùng người tranh thế thì vứt lòng dạ đàn bà đi.
Bồ Đề Tổ Sư cười khẽ, vung phất trần, lông trắng kéo dài ra năm vạn thước, nhanh chóng quấn mấy vạn đệ tử, bao gồm Hứa Khanh.
Sự việc xảy ra quá mau, Đại La Thủy Tiên như Hứa Khanh cũng bị bất ngờ.
Mấy vạn người chen chúc với nhau, họ muốn vùng thoát nhưng không làm được.
- Chuyện gì xảy ra?
- Đây là thứ gì?
- Trời ạ, mau trốn ra đi!
- Không vùng ra được!
Hình ảnh đồ sộ làm các sinh linh xem cuộc chiến trợn mắt há hốc mồm.
Đây là pháp bảo gì? Quá bá đạo!
Bồ Đề Tổ Sư vung tay ném mấy vạn đệ tử Đạo Thương Đình bay ra thiên ngoại. Lực lượng của Hiển Thánh cảnh hậu kỳ mạnh biết bao, sinh linh dưới Nhập Thánh cảnh không thể đối kháng được.
Mấy vạn người bị ném lên tầng mây là hình ảnh rung động biết bao, Nam Tố Tiên Tử nhìn mà run bần bật.
Đó không phải mấy vạn phàm nhân, bên trong có hàng ngàn cường giả Đại La cảnh!
Bọn họ cứ thế bị ném bay?
Nam Tố Tiên Tử lẩm bẩm:
- Ta nằm mơ sao?
Nhìn mấy vạn đệ tử Đạo Thương Đình nhanh chóng mất hút trên nóc trời, bay ra khỏi Lưu Hà đại thế giới.
Thiên địa yên tĩnh, Từ Tử Huyền lơ lửng trên cao mười vạn thước cũng sợ hãi hồn vía lên mây. Mấy vạn tiếng gào thét vụt qua bên tai Từ Tử Huyền, linh hồn của gã sợ hãi tột độ.
Từ Tử Huyền run giọng thì thào, mắt tràn đầy sợ hãi:
- Không thể nào! Không lẽ lão là tồn tại khủng bố Nhập Thánh cảnh viên mãn?
Đừng nhìn Từ Tử Huyền là tồn tại siêu nhiên Nhập Thánh cảnh sơ kỳ, gã không bằng một móng út cường giả đẳng cấp Nhập Thánh cảnh viên mãn.
Từ Tử Huyền không biết rằng Bồ Đề Tổ Sư đã vượt qua Nhập Thánh cảnh viên mãn.
Bồ Đề Tổ Sư tùy ý ra tay hoàn toàn chấn nhiếp hai vị thiên kiêu.
Cường Lương nheo mắt, kiếp trước gã là cường giả Hiển Thánh cảnh nên mơ hồ nhìn ra độ cao cảnh giới của Bồ Đề Tổ Sư.
Cường Lương buồn bực khinh thường nói:
- Người này có lai lịch gì? Tu vi như vậy mà cam lòng làm thuộc hạ dưới tay một người trẻ tuổi?
Tuy Tần Quân yêu nghiệt thật nhưng chưa đủ làm cường giả Hiển Thánh cảnh phục tận đáy lòng.
Hay Tần Quân có bối cảnh càng sâu?
Trong phế tích Tây Môn Ngục khó khăn đi ra từ cát bụi, gã ngước đầu lên, trên mặt tràn đầy vẻ vừa kinh vừa giận.
Bồ Đề Tổ Sư một tay giải quyết xong mấy vạn đệ tử của Đạo Thương Đình, Tây Môn Ngục vừa thấy sợ vừa rất tức giận.
Tại sao cường giả như vậy muốn chọc vào Đạo Thương Đình bọn họ?
Tây Môn Ngục ngậm mồm máu nghiến răng hỏi:
- Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
Ánh mắt hung ác của Tây Môn Ngục ước gì được rút gân lột da Bồ Đề Tổ Sư.
Khóe mắt Bồ Đề Tổ Sư liếc Tây Môn Ngục, sát ý cực đậm làm người gã lạnh lẽo không dám hỏi nữa.
Tần Quân cầm Giai Đạo Bí Tự, cười nói với Tây Môn Ngục:
- Trẫm được đệ tử của Đạo Thương Đình mời đến, trẫm vốn định đi Cổ Tiên giới tìm các ngươi tính sổ nhưng không ngờ đệ tử của các ngươi tích cực như vậy.
Tây Môn Ngục nghe tức hộc máu, lòng thầm hận đệ tử làm chuyện ngu xuẩn đó. Lúc này Tây Môn Ngục không kịp phỏng đoán nhiều, chỉ có thể tìm cách xua đuổi Tần Quân, Bồ Đề Tổ Sư.
Tây Môn Ngục đỏ mắt hỏi, kiếm rung trong tay gã:
- Các ngươi thật sự muốn trở mặt với Đạo Thương Đình chúng ta, thậm chí với Cổ Tiên giới?
Tần Quân nhìn xuống Tây Môn Ngục, khinh miệt cười nói:
- Đạo Thương Đình là phụ thân của ngươi sao? Cổ Tiên giới là vườn hoa nhà ngươi?
Phụt!
Tây Môn Ngục không kiềm được lại hộc máu, tu vi càng cao càng chú trọng da mặt, có ai giống như Tần Quân chọc người ta tức ói máu? Hắn chọc tức mà không nói thô tục, chỉ cây dâu mắng cây hòe.
Tây Môn Ngục phải làm sao phản bác lại câu này của Tần Quân?
Thừa nhận không được, phủ nhận thì càng tiêu.
Dưới mạn che mặt khóe môi Nam Tố Tiên Tử co giật, không biết nên nói cái gì.
Bồ Đề Tổ Sư vuốt râu bật cười, lão thích tính cách đó của Tần Quân, ngông cuồng không giới hạn.
Tần Quân lạnh lùng cười:
- Giết hắn, xem như tặng món quà đầu tiên cho Đạo Thương Đình.
Tây Môn Ngục rất mạnh, được gọi là thống lĩnh tức là địa vị của gã ở trong Đạo Thương Đình không thấp.
Giết Tây Môn Ngục sẽ tạo gánh nặng?
Khoái ân ý cừu, không cần băn khoăn!
Bồ Đề Tổ Sư đáp:
- Được!
Bồ Đề Tổ Sư vung tay trái, một đóa sen vàng bay ra khỏi ống tay áo lão xoay tròn bay hướng Tây Môn Ngục.
Tây Môn Ngục sợ hãi da đầu tê dại, lập tức xoay người chạy mất.
Đáng tiếc tốc độ của Tây Môn Ngục chậm hơn sen vàng nhiều. Chớp mắt hoa sen đã đến sau lưng gã, từng mảnh lá sen hóa thành phi đao bắn ra điên cuồng cắt xé người gã, máu tung toé nhuộm không trung.
Tây Môn Ngục đau đớn mặt vặn vẹo, mới há mồm định hét nhưng bị chặn họng.
Thấy tình hình không ổn, Tây Môn Ngục nhanh chóng đưa nguyên thần bay ra khỏi đỉnh đầu muốn ve sầu thoát xác. Bồ Đề Tổ Sư giơ tay lên, đầu ngón tay bắn ra một luồng sáng vàng xé rách không khí, chớp mắt trăm dặm đánh tan nguyên thần của Tây Môn Ngục.
Một thế hệ cường giả đã chết như thế, thân chết đạo tiêu, hồn phi phách tán.
Nam Tố Tiên Tử lặng im, Từ Tử Huyền ở phía xa sợi ướt quần vội chạy trốn khỏi Lưu Hà đại thế giới bằng tốc độ nhanh nhất.
Vô số sinh linh kích động ồn ào.
- Đó là Tây Môn Ngục!
- Ta đang nằm mơ? Tây Môn Ngục bị ngược giết?
- Lão đạo này là ai vậy? Thực lực mạnh đến khó tin!
- Không tin được, tiêu rồi, tiếp theo sẽ đến lượt chúng ta.
- Chúng ta trốn không thoát, thôi thì hãy chờ xem tình thế phát triển.
Nghe tiếng bàn tán từ bốn phương tám hướng, mặt Bồ Đề Tổ Sư không biểu tình. Tây Môn Ngục chỉ là Nhập Thánh cảnh hậu kỳ, lão giết gã như giết gà mổ heo.
Sau khi Từ Tử Huyền chạy trốn Cường Lương nhanh chóng bay về, người đẫm máu nhưng hơi thở không bị suy yếu, vẫn giống sát thần.
Tần Quân gật đầu nói:
- Đi thôi.
Có Giai Đạo Bí Tự, lại giết cường giả Đạo Thương Đình, nên đi. Hắn không hứng thú với Lưu Hà đại thế giới.
Tần Quân chợt nhìn Nam Tố Tiên Tử đứng dưới đất phía xa, áo đen bay trong gió cát tôn lên thân hình yểu điệu, như đóa phù dung trong loạn thế, đại biểu cho chết chóc.
Tần Quân cười nói với Nam Tố Tiên Tử:
- Cô nương, thế đạo hiểm ác, về sau nhớ lượng sức mà làm.
Thanh âm rõ ràng truyền vào tai Nam Tố Tiên Tử khiến nàng nheo mắt đẹp.
Tần Quân ngửa đầu cười to bay đi thiên ngoại.
Tần Quân và Nam Tố Tiên Tử không oán không thù, hắn tội gì phải giết nàng?