- Tam hoàng tử lỗ mãng...
- Trước đây chung quy nghe được ác danh của tam hoàng tử. Thật không nghĩ tới, ở thời điểm mấu chốt vẫn là hắn đứng ra!
- Đúng vậy. Nhìn lại những hoàng tử khác, so sánh với Thái tử vương quốc Thương Lam, kém hơn không chỉ một chút thôi đâu. Lại chỉ có tam hoàng tử dám giễu cợt Thái tử vương quốc Thương Lam.
- Đáng tiếc, tam hoàng tử ngày hôm nay không thoát khỏi tử kiếp.
- Có người nói gần đây uy danh của Tiêu Bắc Long còn cường thịnh hơn cả Nam tướng quân. Thủ hạ của tam hoàng tử làm sao có thể thắng được hắn.
Bách tính và các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Thủ hạ của hoàng tử khẳng định đến từ hoàng cung. Ngay cả Nam Mãnh cũng không nhất định chiến thắng được đối thủ. Trong hoàng cung còn có người mạnh hơn Nam Mãnh sao?
Nói ra, không có ai tin tưởng nổi.
- Hừ, là ngươi đâm đầu vào chỗ chết!
Trong lòng Tần Dự châm chọc nói. Hiểu rõ của hắn đối với vương quốc Càn Nguyệt có thể nói là rất thấu triệt. Hắn biết được ba đại tông môn sẽ không ra tay. Người mạnh nhất của vương quốc Càn Nguyệt chính là Nam Mãnh. Về phần Tần Quân có thể lôi kéo đến ba đại tông môn, hắn căn bản không suy nghĩ đến.
Chỉ dựa vào phế vật này thôi sao?
Ha hả!
Nam Ngọc Tâm đã mặc niệm cho Tần Quân. Mặc dù tiểu tử này giống như thay đổi thành một người khác, nhưng thủ đoạn tìm đường chết lại không chỉ có không thay đổi, còn trở nên mạnh hơn.
Đúng lúc này, Tần Quân búng ngón tay một cái. Quan Vũ ở bên cạnh, một tay liền kéo áo bào đen xuống. Dáng người hắn khôi ngô, khí thế cao ngạo trác tuyệt, trong nháy mắt thể hiện ra.
Tay phải hắn lập tức giơ ngang lên. Trong nháy mắt hắn lấy Thanh Long Yển Nguyệt Đao từ trong nhẫn trữ vật ra.
Một tiếng động vang lên. Chuôi đao nện ở trên nham thạch bạch ngọc, đập xuống một lỗ nhỏ.
A.
Tất cả bách tính và tu sĩ nhìn thấy rõ diện mạo của Quan Vũ đều hít vào một hơi khí lạnh. Ngay cả quan lớn hai nước ở trên lầu các cũng vậy.
Thế gian có một loại người. Chỉ cần liếc mắt nhìn hắn một cái, đã biết hắn rất mạnh!
Tào Tháo vô cùng khát vọng đối với Quan Vũ, thậm chí không nỡ giết chết hắn.
Quan Vũ chính là người như thế. Thân thể hùng tráng, khí chất cuồng ngạo. Khí thế Hóa Hư Cảnh, và tiêu chí bên ngoài của hắn khiến cho người ta liếc mắt nhìn sẽ rất khó quên được.
Quan trọng nhất chính là hắn đứng ở trước mặt Tiêu Bắc Long. Khí thế không chỉ có giảm đi, trái lại còn tăng lên một bậc!
- Tại sao lại là hắn!
Cuối cùng Tần Dự không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh. Hắn đứng phắt dậy, cả kinh kêu lên, dẫn tới một đám quan tướng liếc mắt nhìn. Ngay cả Càn Hoàng Đế và Chu Dịch Thế cũng kinh ngạc nhìn về phía hắn.
- Phụ hoàng, hắn chính là cường giả ở tại khách sạn Lạc Nhai, mấy ngày trước đã bị Quân công tử thu nhận...
Tần Dự vội vàng ôm quyền nói. Nhưng còn chưa nói hết lời, hắn chợt dừng lại. Trên mặt hắn đầy vẻ oán hận và không dám tin.
Tần Quân...
Quân công tử...
Trời ạ, ta ngất mất thôi!
Tần Dự thiếu chút nữa nổ tung. Các quan tướng còn lại cũng hội ý với nhau. Hóa ra Quân công tử gần đây khiến cho dư luận xôn xao không ngờ là tam hoàng tử.
- Có chút thú vị.
Trên mặt Càn Hoàng Đế thoáng lộ ra một ý cười. Trong mắt hắn đều là vẻ vui mừng. Nói như thế, Tần Quân thật sự có khả năng thắng lợi?
- Trong vòng ba chiêu, nếu như ngươi không chết, ta và công tử nhà ta cùng nhau tự vận!
Quan Vũ vuốt râu quay về phía Tiêu Bắc Long nói. Hắn chỉ mở một con mắt, thái độ khinh miệt làm cho tất cả mọi người ở đó sôi trào.
Ban đầu còn tưởng rằng Tần Quân đã đủ điên cuồng!
Không nghĩ tới thủ hạ của hắn còn điên cuồng hơn!
Tiêu Bắc Long tức giận đến mức khóe miệng co quắp. Tuy rằng chấn động kinh ngạc đối với khí phách của đối phương, nhưng bị Quan Vũ sỉ nhục như vậy, hắn làm sao có thể nhịn được?
- Đám tiểu nhân, đừng vội càn rỡ!
Tiêu Bắc Long bỗng nhiên cầm cái chùy đen trong tay đập xuống đất. Hắn đập ra một cái hố to, đá vụn bay ngang.
Trời ạ!
Thật là trâu bò!
Dám nói với Quan Công như thế!
Kính nể của Tần Quân đối với Tiêu Bắc Long, trong nháy mắt hóa thành sông lớn không ngừng cuồn cuộn. Năng lực tìm đường chết của gia hỏa này đã tăng lớn!
- Động thủ đi!
Quan Vũ lạnh lùng nói. Nhưng Tần Quân nhìn thấy được rõ ràng gương mặt đỏ như trái táo của hắn có chút khó coi. Rõ ràng hắn đã nổi giận.
Hắn không khỏi mặc niệm cho Tiêu Bắc Long. Chọc giận đại cường giả vốn cao hơn ngươi một cảnh giới là chuyện vô cùng khủng khiếp. Huống gì đối phương còn là Quan Vũ.
Đây chính là người của Vũ Thánh, Quan Thánh Đế của Thiên Đình!
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Tiêu Bắc Long hô lên năm chữ, khiến cho Tần Quân thiếu chút nữa quỳ lạy. Sau đó hắn liền vọt về phía Quan Vũ. Tất cả mọi người ở đó đều nín thở tập trung tinh thần. Ngay cả Chu Dịch Thế, thái tử của vương quốc Thương Lam cũng vậy.
Một quan công nửa đường xông ra, nếu như bọn họ thua, Chu Dịch Thế cũng không biết khi trở lại phải ăn nói thế nào.
Tốc độ của Tiêu Bắc Long mặc dù nhanh, nhưng không nhanh đến mức khiến cho bách tính không có cách nào nhìn thấy rõ. Nhưng khí thế của hắn so với Tống Lãng và Chân Hồn lúc trước đều mạnh mẽ hơn nhiều. Hắn giống như chiếc xe tăng, đánh úp về phía Quan Vũ.
Cái chùy màu đen cực lớn xé rách không khí, trực tiếp đập về phía đầu Quan Vũ.
Khiến cho người ta chấn động kinh ngạc chính là Tần Quân và người mặc áo đen bên cạnh không ngờ không né tránh, vẫn đứng ở bên cạnh Quan Vũ.
- Lá gan của tiểu tử này quả thực đã lớn lên!
Càn Hoàng Đế tự nói một câu. Tướng mạo của Tần Quân vốn đã rất giống với hắn. Hiện tại phần ung dung này khiến cho hắn rất hài lòng. Hắn càng nhìn càng thấy giống như mình.
Không thể không nói, Càn Hoàng Đế và Tần Quân rất giống nhau ở một điểm chính là không biết xấu hổ.
Đối mặt với thế không thể đỡ của Tiêu Bắc Long, ánh mắt Quan Vũ thoáng nhíu lại. Một tay hắn cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao chém về phía trước. Trong phút chốc ánh sáng mạnh mẽ chợt hiện ra. Tất cả mọi người bao gồm Tiêu Bắc Long cũng không nhịn được nhắm mắt lại.
Một đao này vô cùng sáng chói!
Khí thế của một đao này tăng cao!
Một đao này kinh động trời cao!
Phụt.
Một tiếng động vang lên. Tất cả mọi người cả kinh mở mắt ra. Tần Quân đứng ở phía sau Quan Vũ, là người đầu tiên mở mắt. Đúng lúc, hắn nhìn thấy một tay Quan Vũ giơ Thanh Long Yển Nguyệt Đao lên, bóng lưng ngạo nghễ. Máu tươi bắn ra ở trên không trung. Tập trung chú ý nhìn vào, Tiêu Bắc Long vẫn duy trì ở tư thế đập chùy. Chỉ là đầu của hắn đã không còn ở đó nữa!