Tôn Ngộ Không bộc phát toàn bộ khí thế, khiến cho toàn bộ Huyền Đương vũ trụ một mực ở vào trong bất an.
Hai vị Đại Năng chiến đấu, chỉ là khí tức cũng đủ để cho sinh linh toàn vũ trụ sợ hãi.
- Ba ngày! Làm sao còn không có đánh xong?
- Chẳng lẽ muốn tiếp tục thành trên trăm ngàn năm?
- Trời ạ, khí tức của bọn hắn mạnh như vậy, tiếp tục đánh xuống, vũ trụ không nát mới lạ!
- Mấu chốt nhất là hiện tại ta không cách nào an tâm tu luyện.
- Chẳng lẽ Đại Tần thiên đình không có bất kỳ hành động gì sao?
3000 Đại thế giới vẫn ở vào trong khủng hoảng, Tôn Ngộ Không cùng Hạng Vũ đại chiến, đã đạt tới điểm tới hạn mà Ngoại vũ trụ có thể tiếp nhận.
Đại Tần thiên đình không xuất thủ, không có thế lực dám tiến đến chen chân.
Hạng Vũ lần nữa cùng Tôn Ngộ Không triền đấu, Tôn Ngộ Không đã Nhập Ma, cứ như vậy đánh xuống, cho dù là Hạng Vũ muốn ngừng, cũng không dừng được.
Oanh...
Hai người va chạm lại bắn ra, tựa như Hằng Tinh nổ tung, cường quang tóe sáng, pháp lực hình thành khí lãng như Quần Long tranh đấu.
Đúng lúc này, Bồ Đề Tổ Sư bỗng nhiên xuất hiện, ngăn ở giữa hai người.
Hai người đã giết đỏ mắt vừa vặn phóng về phía đối phương, thế không thể đỡ.
Ánh mắt của Bồ Đề Tổ Sư ngưng tụ, song chưởng nâng lên, ngạnh sanh cản Tôn Ngộ Không cùng Hạng Vũ lại.
Hỗn Độn Tử Kim Bổng của Tôn Ngộ Không bị tay trái hắn nắm lấy, nấm đấm của Hạng Vũ thì bị hữu chưởng của hắn chống đỡ.
Thiên Đạo Chí Thánh cảnh trung kỳ khủng bố, trong nháy mắt bày ra.
- A?
Hạng Vũ trừng to mắt, vốn cho rằng mình thành tựu Thiên Đạo Chí Thánh, có rất ít người có thể áp chế mình, không nghĩ tới Bồ Đề Tổ Sư lại làm được dễ dàng.
Thần thức quét qua, hắn không cách nào dò xét đến tu vi của Bồ Đề Tổ Sư.
Tuy chỉ cách một tiểu cảnh giới, nhưng mang đến cho hắn cảm giác như là một núi cao cần ngưỡng vọng.
- Luận bàn dừng ở đây đi!
Bồ Đề Tổ Sư nhẹ giọng nói, Hạng Vũ liền bị đẩy lui.
Chợt, hắn điểm lên trán của Tôn Ngộ Không một cái, toàn thân Tôn Ngộ Không run lên, sát khí cấp tốc tiêu tán, ngay sau đó tê liệt ngã xuống trong tay Bồ Đề Tổ Sư.
Một trận đại chiến khoáng thế, rốt cục đến đây kết thúc.
Mấy ngày sau, Đại Tần thiên đình công bố toàn vũ trụ, Tần Quân chuẩn bị nạp phi, Hắc Điệp Tiên Tử, Bạch Trạch, Lâm Ngọc Kỳ đều trở thành Phi Tử của hắn.
Về phần Thường Nga, nàng vẫn có chút do dự, Tần Quân cũng không bắt buộc, thời gian sẽ nghiệm chứng hết thảy.
Trong lúc nhất thời, các thế lực trong vũ trụ bắt đầu trù bị tới Đại Tần thiên đình chúc mừng.
Trong tẩm cung của Thánh Hoàng Hậu, Tần Quân đang bồi bạn Đắc Kỷ.
Hắn nắm tay Đắc Kỷ, cười hỏi:
- Hiện tại trẫm là Thiên Đế, có phải nên giúp nàng đổi danh hiệu hay không?
Thánh Hoàng Hậu, đó là xưng hô lúc Tần Quân là Thánh Đế, hiện tại lại dùng, rất khó chịu.
Đắc Kỷ vứt một cái mị nhãn, hờn dỗi nói:
- Thiếp thân nghe Bệ Hạ.
Vô luận trải qua bao nhiêu, thời gian trôi qua bao lâu, Đắc Kỷ vẫn như lần thứ nhất Tần Quân nhìn thấy nàng, quyến rũ động lòng người.
Mà Tần Quân đã không còn là hoàng tử gặp rủi ro năm đó, mà là Thiên Đế quyền nghiêng vũ trụ.
- Thiên Hậu? Vương Mẫu? Tần Thánh Hậu?
Tần Quân nói mấy cái xưng hô, để Đắc Kỷ lựa chọn.
Bọn hắn rất khó được có cơ hội đơn độc ở chung, Đắc Kỷ rất trân quý, dựa vào ở trên lồng ngực hắn, nhẹ giọng cười nói:
- Gọi Tần Thánh Hậu đi, rất xứng đôi với Tần Thiên Đế.
Tần Quân gật đầu, bắt lấy tay của nàng, cười nói:
- Đợi trẫm nạp phi xong, liền giúp nàng đổi tên, hưởng thụ tín ngưỡng của Đại Thiên thế giới!
Đắc Kỷ ngẩng đầu, si mê nhìn hắn, thì thào nói:
- Đáng tiếc, thực lực của ta không xứng với Bệ Hạ.
Bây giờ dưới tay Tần Quân, Thánh Nhân cũng có không ít, để cho nàng cảm thấy áp lực.
Tần Quân nghe xong, nheo mắt lại.
Giai nhân thở dài để hắn động lòng trắc ẩn.
- Hệ thống, Đắc Kỷ chính là Cửu Vĩ Hồ, nếu cực hạn giác tỉnh, có thể đạt tới độ cao như thế nào?