Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 747: Chương 747: Đại La đến tấn công




Hắc Điệp Tiên Tử kinh ngạc hỏi:

- A? Bị ai giết?

Dù nàng ghét Đinh Thất nhưng công nhận gã rất mạnh, đặc biệt là mình đầy độc vật khiến người khó đề phòng.

Thần Vô Cơ nheo mắt đầy sát ý nói:

- Hắn đi Nam Vực, nàng cứ nói đi.

Hắc Điệp Tiên Tử nghe vậy lòng dậy sóng dữ.

Dưới tay Tần Quân có người có thể đánh chết Đinh Thất?

Hắc Điệp Tiên Tử chợt nhận ra mình đã đánh giá thấp Tần Quân.

Thần Vô Cơ lạnh nhạt nói:

- Bổn tọa sẽ tự mình đi Nam Vực, chắc nàng không ngăn cản nữa đi?

Ngữ điệu châm chọc khiến Hắc Điệp Tiên Tử khó chịu.

Hắc Điệp Tiên Tử nhẹ giọng hỏi, trở về với bộ dạng bình tĩnh lúc trước:

- Ngươi nhất quyết muốn đối đầu với hắn sao?

Thần Vô Cơ đứng bật dậy hùng hổ âm trầm hỏi:

- Không phải bổn tọa chống đối hắn mà là hắn đối nghịch với bổn tọa! Hắn đã giết bao nhiêu cường giả Thần Điện? Chẳng lẽ việc này bỏ qua dễ vậy sao?

Hắc Điệp Tiên Tử im lặng, không khí trong đại điện bỗng chốc căng thẳng.

Hắc Điệp Tiên Tử xoay người ra ngoài điện, vừa đi vừa nhẹ giọng nói:

- Từ hôm nay Hắc Điệp ta không còn là Tinh Quan Thần Điện.

Con ngươi Thần Vô Cơ co rút, lửa giận bùng cháy, gã siết chặt hai nắm đấm tức giận hỏi:

- Rốt cuộc hắn là ai? Nàng vì hắn mà muốn chống đối bổn tọa?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên cung điện rung lắc vì khí thế của Thần Vô Cơ.

Hắc Điệp Tiên Tử không dừng lại gót sen, hòn đá xung quanh rơi xuống, sát khí khủng bố bao vây nhưng nàng vẫn ung dung bình tĩnh.

- Hắn là người ta cả đời nhận định, vì hắn ta có thể tan xương nát thịt, muôn lần chết không hối hắn. Ai dám thương tổn hắn thì ta sẽ làm kẻ đó hối hận!

Lời Hắc Điệp Tiên Tử nói như những mũi kiếm đâm vào tim Thần Vô Cơ.

Thần Vô Cơ tức giận giơ tay phải lên muốn giết Hắc Điệp Tiên Tử nhưng mãi mà không ngưng tụ ra pháp lực. Cho đến khi Hắc Điệp Tiên Tử khuất khỏi tầm mắt Thần Vô Cơ mới bình ổn lại nỗi lòng, biểu tình của gã vô cùng dữ tợn.

Thần Vô Cơ sáng tạo Thần Điện hai vạn năm, muốn cái gì được thứ đó. Hắc Điệp Tiên Tử là người mà gã nâng niu trong lòng bàn tay, Thần Vô Cơ không bao giờ ngờ có ngày Hắc Điệp Tiên Tử sẽ vì nam nhân khác mà trở mặt với gã, còn quyết tuyệt như vậy.

- Nếu hắn là người nàng yêu nhất thì bổn tọa phải khiến hắn sống không bằng chết!

Trước cửa nhà tù.

Tần Quân chậm rãi đi ra, tiếng hệ thống gợi ý vang lên trong đầu hắn:

[Đinh! Xúc phát nhiệm vụ chính: Chém trăm đế hoàng. Được một lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng, một lần truyền thừa kỹ năng, một cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma.]

Hoàn mỹ!

Khóe môi Tần Quân cong lên, hắn tự tay xử quyết một trăm hoàng đế có tội, toàn là gánh tội lớn bằng trời, chết cũng chẳng đáng tiếc.

Gia Cát Lượng đi theo phía sau rất là tò mò, Tần Quân có thói quen trút giận vậy sao?

Gia Cát Lượng không phàn nàn cái gì, vì đám hoàng đế đó đáng chết.

Thiên lao mỗi ngày xử tử hơn mười người, nên việc Tần Quân làm không gây sóng gió quá lớn.

Tần Quân đi đằng trước, lòng thầm đối thoại với Thiên Linh:

- Tiểu tử, ngươi nên rời khỏi thân thể của trẫm!

Tối đa hai ngày nữa Tần Quân sẽ đích thân mang binh chinh phạt Nam Tận Hải, nếu Thiên Linh đi theo hắn rời khỏi Nam Vực Thiên Thế Giới thì sẽ rơi vào hôn mê, còn không bằng ở lại Nam Vực Thiên Thế Giới bảo vệ Đại Tần.

Thiên Linh tội nghiệp nói:

- Ta thích đi theo chủ nhân, thích mùi Tử Vi Đế Tinh đạo quả của chủ nhân lắm.

Nam Vực Thiên Thế Giới được sáng tạo vạn năm nhưng linh trí của Thiên Linh như con nít.

Thích mùi của Tử Vi Đế Tinh đạo quả?

Khóe môi Tần Quân co giật, thì ra không phải thích hắn.

Tần Quân tức giận nói:

- Mau rời đi, nếu không chờ trẫm ra khỏi Nam Vực Thiên Thế Giới là ngươi lại rơi vào ngủ say!

Bỗng một chùm sáng bắn ra từ đỉnh đầu Tần Quân bay lên tầng mây.

Gia Cát Lượng kinh kêu:

- Đó là cái gì?

Đám binh sĩ theo sau lập tức cảnh giác.

Tần Quân xua tay cười nói:

- Chỉ là Giới Linh, rồi, về cung đi.

Thiên Linh rời đi khiến Tần Quân nhẹ cả người, ít nhất cơ thể thiếu một dị vật.

Cơ Vĩnh Sinh cười cợt:

- Còn có ta đây!

Tần Quân trợn trắng mắt mặc kệ Cơ Vĩnh Sinh.

Hoàn thành nhiệm vụ chém trăm đế hoàng Tần Quân được một đống phần thưởng, thưởng điểm kinh nghiệm liên tục lên bốn cấp đổi thành cơ hội Thần Ma đỉnh cao.

Nên để ai phục hồi Thần Ma đỉnh cao đây?

Tần Quân triệu hoán ra nhiều Thần Ma, thật khó lựa chọn, sự buồn phiền hạnh phúc.

Trong khi Tần Quân suy nghĩ lan man thì trên bầu trời Thánh thành kéo đến mây đen.

Tần Quân đang định nhảy lên bỗng bị uy áp kinh khủng đè người như có tảng đá đè ngực hắn.

Bóng người bay ra từ các góc Thánh thành. Ba Đại La Lý Nguyên Bá, Cửu Linh Nguyên Thánh, Khoa Phụ cũng bay ra.

Tần Quân nhận ra tình huống không ổn, hắn nhanh chóng bay lên trời.

Rất nhanh Tần Quân đến bên trên Thánh Đế phong, bầu trời âm u như vòng xoáy dâng lên cao kéo dài mấy chục dặm, tựa như tận thế đến.

Cửu Linh Nguyên Thánh tới bên cạnh Tần Quân trầm giọng nói:

- Bệ hạ, có Đại La giáng lâm.

Sắc mặt Cửu Linh Nguyên Thánh âm trầm, có lẽ người đến mạnh hơn gã. Cửu Linh Nguyên Thánh và Khoa Phụ chỉ có tu vi Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, Lý Nguyên Bá là Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ. Có bọn họ ở Tần Quân không quá lo.

Tần Quân lẩm bẩm:

- Là Như Lai hay Thần Vô Cơ?

Chỉ có hai người này mới có khả năng đánh bất ngờ Nam Vực.

Nguyên Thánh thành xôn xao, mấy trăm vạn người đổ ra đường cái nhìn âm u dâng lên trên bầu trời.

- Có chuyện gì? Không lẽ lại có cường địch?

- Chắc không phải là kim phật hôm bữa đi?

- Rất có thể . . .

- Đừng sợ, Nam Vực chúng ta đã khác xưa.

- Lại có trò hay để xem!

Dân chúng, tu sĩ bàn tán rôm rả. So với lần trước Như Lai tập kích gây ra khủng hoảng thì hiện giờ bọn họ rất bình tĩnh, nhiều người thái độ cợt nhả.

Các bóng người bay ra khỏi âm u, đều mặc áo đen, rậm rạp như trời đầy sao. Chớp mắt đã có hơn mười vạn người áo đen từ u ám rơi xuống. Gió to thổi vạt áo đen bay phần phật tựa như những bóng ma lơ lửng trên bầu trời.

Thánh thành vốn bình tĩnh thấy cảnh này thì xôn xao, ai nhìn cũng thấy ớn lạnh.

Một giọng nói âm trầm vang vọng thiên địa:

- Chậc chậc, Tần Thánh Đế? Con kiến nhỏ bé cũng dám xưng chữ thánh!

Là giọng của Thần Vô Cơ.

Tần Quân nhận ra ngay, vì Thần Vô Cơ suýt lấy mạng hắn lúc trong Quan Thiên Đại Hội, nên hắn luôn nhớ kỹ giọng gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.