Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1614: Chương 1614: Đại năng Thần Thoại ra tay. (2)




Có lẽ Ứng Long và Nam Cực Tiên Ông không giúp được hắn cái gì, thậm chí còn yếu hơn cả hắn.

Nhưng nếu sau này giác tỉnh cực hạn, đạt được truyền thừa Đại Đạo, bọn họ cũng có thể trở thành một vị thần thoại đại năng trong vũ trụ.

- Lão già Nam Cực, còn nhận ra ta nữa không?

Tôn Ngộ Không nháy mắt cười cười nói.

Dương Tiễn thì chắp tay về phía Nam Cực Tiên Ông nói.

- Tham kiến Sư Bá .

Nam Cực Tiên Ông và sư phụ Ngọc Đỉnh chân nhân của hắn là người cùng thế hệ, thực lực đứng thứ mười hai trên Côn Lôn, vì vậy nên ông ta là sư bá của hắn.

Nam Cực Tiên Ông cười ha hả nói.

- Không ngờ các ngươi cũng ở đây.

Ba người bắt đầu ôn lại chuyện cũ, nói đến chuyện kiếp trước trên thiên đình, hay là thời gian trên Côn Lôn.

Thời gian lẳng lặng trôi qua .

Đại khái là hết năm canh giờ.

Tiếng la giết truyền ra từ sâu trong tinh không, âm thanh càng lúc càng lớn, làm cho tất cả mọi người trên cùng tinh cầu với Lâm gia Tiên Sơn đều bừng tỉnh .

Chẳng lẽ gia tộc Bách Lý gia đánh đến cửa?

Lâm Chi Chung vội vàng thông báo cho tất cả đệ tử trên núi sẵn sàng đón quân địch .

Chỉ thấy bên ngoài mấy chục tỉ dặm, đại quân của gia tộc Bách Lý trùng trùng điệp điệp bay đến, Bách Lý Hồng Cương đứng ở đầu tiên, khí thế như hồng thủy, khuôn mặt dữ tợn.

- Là Đại Đạo Chí Tôn .

Bách Lý Hồng Cương thì thào nói, dù biết vậy, hắn cũng phải đánh.

Kẻ kia ăn cắp Chí Tôn pháp nhãn, còn muốn đệ tử gia tộc Bách Lý, sao hắn có thể nhịn được?

Về phần Dương Tiễn có phải là người của gia tộc Bách Lý ở Di Châu hay không, hắn không cần quan tâm, vì gia phả nhà hắn cực kì nghiêm khắc, những đệ tử tự ý rời khỏi nhà đều phải chết.

Để có thể luyện thành Đại Đạo Chí Tôn, tuổi của người kia chắc chắn không thua Bách Lý Hồng Cương.

Mặc dù Bách Lý Hồng Cương không phải là Đại gia chủ, nhưng cũng cách không xa thời đại Chí Tôn vô địch.

Lúc tuổi còn nhỏ, hắn từng được gặp vô địch Chí Tôn, biết được phong độ tuyệt thế của đệ nhất đại gia chủ, nên hắn mới hiểu rõ lịch sử gia tộc Bách Lí như lòng bàn tay, trong đó không hề có tồn tại của Dương Tiễn.

Hắn cho rằng Dương Tiễn ăn cắp Chí Tôn pháp nhãn, đây là sự sỉ nhục của gia tộc Bách Lý!

- Tần Thiên Đế! Dương Tiễn! Cút ra đây chịu chết đi!

Bách Lý Hồng Cương tức giận rống to, chấn nhiếp tinh không Hoàn Vũ.

Vô số người xôn xao, đúng là Bách Lý Hồng Cương đến.

Mặc dù chưa từng gặp Bách Lý Hồng Cương, nhưng lời nói và khí thế của hắn, lại thêm những lời đồn xung quanh, làm cho người ta nhanh chóng liên tưởng đến Bách Lý Hồng Cương.

- Ồn ào cái gì! Muốn chết sao?

Tôn Ngộ Không tức giận mắng một tiếng, khiến cho Bách Lý Hồng Cương giận đến mức hai mắt hiện lên sát khí.

Tay phải của Bách Lý Hồng Cương vung lên, vô số thanh kiếm ảnh dài mấy vạn dặm xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, còn lớn hơn so với trăm vạn đại quân.

Hình ảnh cực kỳ hùng vĩ, rung động vô số ánh mắt.

Ngay cả Thánh Quân Hoắc Trấn Dư nuốt mấy ngụm nước miếng.

Những uy áp của kiếm ảnh này đã đủ làm cho linh hồn của thánh nhân run rẩy.

Trên một tinh cầu khác, Triệu Hàn Dao cũng đang nhìn những chuyện xảy ra, hắn đã trước một canh giờ rồi, chờ đợi gia tộc Bách Lí đến, nhưng không ngờ lần này Bách Lý Hồng Cương trực tiếp ra tay.

- Đây là lực lượng Thiên Đạo Chí Thánh, hay là...

Trán Triệu Hàn Dao đổ đầy mồ hôi lạnh, dù thả nghìn vạn kiếm ảnh này vào tinh không, cũng cảm thấy cực kì áp bách.

Một giây sau, ánh mắt của Bách Lý Hồng Cương ngưng tụ, Thập Bả Kiếm ảnh gào thét bay ra, tốc độ của hắn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng.

Trong chớp mắt đã vượt qua mấy chục tỉ dặm, muốn đâm Lâm gia Tiên Sơn cháy.

Tất cả đệ tử Lâm gia không kịp phản ứng, đều sững sờ nhìn lên Tinh Không .

Oanh ——

Một con mắt khổng lồ màu đen bỗng nhiên xuất hiện, ngăn mười chuôi kiếm ảnh lại, không gian bị quấy lên từng gợn sóng, gió lớn cuồng bạo phá nát không gian xung quanh trong nháy mắt, vô số ngôi sao bị đánh tan thành tro bụi, từng người từng vật bị đánh bay.

Tất cả những người có tu vi từ Hiển Thánh cảnh trở xuống đều tan thành mây khói.

Tất cả mọi người mất đi thính giác.

Trong đình viện, Tần Quân cũng ngước đầu nhìn, trong mắt tràn đầy sự chấn động .

Con mắt màu đen cao hơn ngàn vạn trượng, không biết rộng bao nhiêu dặm, lớn gấp ngàn lần so với Lâm gia Tiên Sơn.

Dương Tiễn chậm rãi bay lên, áo choàng bay phần phật, áo giáp trê người chiết xạ ánh sáng lạnh, giống như được đúc bằng kim loại, bá khí lẫm liệt .

- Bách Lý Hồng Cương! Dương Tiễn ta ở đây, ngươi muốn chết kiểu gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.