Mặc dù Khoa Phụ yếu hơn Lý Nguyên Bá nhưng hai người liên hợp thì dư sức đánh Thần Vô Cơ bờm đầu.
Sau khi đám Thần Ma tham gia chiến đấu, các tu sĩ Thánh thành cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều, còn thành người xem.
- Những tướng quân này mạnh quá.
- Đặc biệt là Nhị Lang Chân Quân và Cửu Đầu Trùng, siêu mạnh luôn.
- Ha ha, chúng ta hoàn toàn không thò tay vào được.
- Ngươi đang khóc hay cười vậy?
- Đây là Thiên Đình Đại Tần của chúng ta sao? Mạnh quá!
Đám tu sĩ bàn tán xôn xao, bọn họ không chán nản ngược lại càng thêm kích động.
Có thể kề vai chiến đấu với cường giả nổi tiếng Nam Vực là chuyện may mắn nhất trong đời.
Trong Thánh thành và động phủ xung quanh tràn ngập tiếng hò reo.
Thần Điện thì sao? Vẫn bị Thiên Đình Đại Tần giẫm dưới chân.
Lục Kim Ô vung tay phải lên, Thái Dương Chân Hỏa như con rồng dài quét qua đốt ba người áo đen trước mặt gã thành tro.
- A!
Lữ Nhạc cũng thi triển ra ba đầu sáu tay rắc độc, không ai dám đến gần gã.
Thần Ma khác thi triển thần thông, đánh túi bụi.
Tần Quân luôn nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên Bá và Thần Vô Cơ, hiện xem ra hai người ngang ngửa nhau.
Lý Nguyên Bá và Thần Vô Cơ như sao băng va chạm trên cao vạn thước tựa như các vì sao nổ tung trên áng mây. Cuồng phong tàn phá thiên địa, hình ảnh vô cùng đồ sộ.
Mắt Khương Tử Nha nhấp nháy nói:
- Nếu cuộc chiến này chúng ta đánh lui Thần Vô Cơ thì . . .
Lưu Bá Ôn, Gia Cát Lượng, Thái Bạch Kim Tinh lộ vẻ mặt hưng phấn.
Thần Điện cũng không đè nổi Nam Vực, nếu trận chiến này đồn ra ngoài sẽ khiến địa vị của Nam Vực tăng vùn vụt, khi ngoại giao sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tần Quân mỉm cười không nói chuyện, lòng thầm nghĩ Thần Vô Cơ biểu hiện rõ ràng không bằng Như Lai. Sau này Tây Vực có lẽ khó chơi hơn Thần Điện.
Có tiếng cười khẽ vang bên tai Tần Quân:
- Không ngờ Nam Vực các ngươi mạnh như vậy.
Tần Quân giật bắn người quay đầu nhìn lại. Từ khi nào Hắc Điệp Tiên Tử đứng cạnh hắn. Con ngươi Đường Tam Tạng co rút bản năng giơ tay phải lên, nhưng nhận ra Hắc Điệp Tiên Tử khiến tay gã khựng giữa chừng không trung.
Đường Tam Tạng biết Hắc Điệp Tiên Tử và Tần Quân có quan hệ không giống bình thường.
Khóe môi Tần Quân co giật hỏi:
- Tại sao lại là nàng?
Hắc Điệp Tiên Tử luôn xuất quỷ nhập thần, khiến hắn rất đau đầu.
Tay phải Hắc Điệp Tiên Tử quấn tóc đẹp, nàng cười khẽ:
- Ta đến xem quyết định của mình không sai.
Chẳng hiểu gì hết.
Tần Quân trợn trắng mắt, tập trung nhìn vào bầu trời. Lý Nguyên Bá càng chiến càng dũng mãnh, đôi cánh sau lưng gã phản chiếu tia sáng như mặt trời trên cao.
Lý Nguyên Bá cuồng cười:
- Ha ha ha! Ngươi chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh sao?
Ngữ điệu rẻ rúng chọc giận Thần Vô Cơ hơn, gã chưa từng gặp người nào ngông cuồng như Lý Nguyên Bá, đã hơn vạn năm gã không bị nhục nhã như vậy.
Ầm!
Hai tay Thần Vô Cơ vỗ vào nhau, khí thế cuồng bạo bộc phát ra từ người gã. Pháp lực màu đen như những con giao long bàn cứ quanh người Thần Vô Cơ.
Lý Nguyên Bá giật mình khựng lại.
Lý Nguyên Bá liếm môi nhe răng cười nói:
- Ô, rốt cuộc muốn sử dụng bản lĩnh thật rồi?
Đối thủ biểu hiện càng mạnh Lý Nguyên Bá càng hưng phấn.
Xoẹt đùng!
Từng tia chớp lấp lánh quanh người Thần Vô Cơ, kiếm đen rạch phá không trung xoay quanh pháp lực dòng khí của gã, khí thế lên cao vùn vụt. Lý Nguyên Bá đối diện Thần Vô Cơ cảm thấy hơi run.
Thần Vô Cơ lạnh lùng nói:
- Hôm nay bổn tọa phải cho thần hồn của ngươi mất đi!
Pháp lực thổi vạt áo Thần Vô Cơ bay phần phật, mái tóc dài xõa ra, cảm giác âm lạnh bá đạo.
Lý Nguyên Bá cầm Kim Bằng Thần Chuy sửng sốt, cánh vỗ mạnh, lôi điện xung quanh tụ lại với nhau sau đó đánh hướng Thần Vô Cơ.
Ầm!
Lôi điện vỗ vào người nhưng Thần Vô Cơ không dao động, mặt càng dữ tợn hơn.
Hắc Điệp Tiên Tử hét lên:
- Nguy rồi, là thuật Thỉnh Thần!
Đám người Tần Quân thầm khó hiểu.
Thuật Thỉnh Thần là cái chi?
Hắc Điệp Tiên Tử giải thích rằng:
- Thuật Thỉnh Thần là chỗ dựa lớn nhất của Thần Điện, Thần Điện được gọi là thần vì có thể liên lạc với khung trời, mời thần linh bám vào người, sức chiến đấu tăng gấp đôi.
Tần Quân xoe tròn mắt, lợi hại dữ vậy?
Đám người Khương Tử Nha liếc nhau, họ chưa nghe qua loại thần thuật này.
Tần Quân quát to:
- Cửu Linh Nguyên Thánh, Khoa Phụ, mau đi trợ giúp Lý Nguyên Bá!
Tần Quân không muốn vào phút then chốt bị lật xe.
Cửu Linh Nguyên Thánh đang hỗ trợ tiêu diệt người áo đen nghe vậy vội bay lên trời.
Mười vạn người áo đen đã bị giết hết chín mươi phần trăm, những người còn sống dù sao là con người, biết sợ, nên bọn họ bắt đầu rút lui không dám bay hướng Thánh thành.
Khoa Phụ bay hướng Thần Vô Cơ. Hai Đại La như mũi tên nhọn lao tới.
Thần Vô Cơ hét to, xung lực kinh khủng bộc phát ra bốn phương tám hướng, chặn Cửu Linh Nguyên Thánh, Khoa Phụ khựng lại, Lý Nguyên Bá bị đẩy lùi.
Bầu trời vặn vẹo như sóng gợn mặt hồ, hình ảnh vô cùng rung động lòng người. Mấy trăm vạn người trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Đây là loại lực lượng như thế nào?
Có thể ảnh hưởng khung trời!
Thần Vô Cơ bình tĩnh nói:
- Đã muộn rồi!
U ám trên đỉnh đầu Thần Vô Cơ bị xua tan, một luồng sáng xé rách bình chướng không gian giáng xuống đỉnh đầu gã.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thế của Thần Vô Cơ tăng vọt làm ba người Lý Nguyên Bá trố mắt líu lưỡi. Tóc Thần Vô Cơ dài ra, nhuộm thành màu đỏ, dáng người cao lớn hơn làm người ta lạnh lẽo.
Lý Nguyên Bá trợn to mắt chửi thầm:
- Cái tên này còn biết biến thân!
Lý Nguyên Bá ngửa đầu hú dài, áo giáp trên người nhanh chóng biến mất. Cơ thể Lý Nguyên Bá trướng to ra biến thành hình dạng Kim Sí Bằng Điểu.
Một tiếng gầm rung động thiên địa vang lên:
- Grào!
Người dưới Trúc Cơ cảnh bị chấn xỉu, tu sĩ dưới Địa Tiên cảnh choáng váng.
Con ngươi Tần Quân co rút, hé môi. Hắc Điệp Tiên Tử đứng bên cạnh sắc mặt âm trầm. Những người khác biểu tình kinh hoàng nhìn bầu trời.
Mấy trăm vạn người im lặng nhìn trời cao, vì mỗi người không biết nên nói cái gì, mắt tràn đầy sợ hãi.
Thần Vô Cơ biến thành người khổng lồ cao mấy trăm trượng, mái tóc đỏ như sông máu bay trên bầu trời. Người Thần Vô Cơ đầy lông màu đen, đầu gối và khuỷu tay mọc gai xương sắc bén, nhìn thoáng qua như có con lệ ma nhe răng cười trên bầu trời.
Kim Sí Bằng Điểu hót vang:
- Grít!
Thần Vô Cơ đã thi triển thuật Thỉnh Thần vẫn có vẻ rất nhỏ bé trước mặt Kim Sí Bằng Điểu.
Thần Vô Cơ cười gằn lắc người, giây sau đã vượt qua vài dặm đụng vào người Kim Sí Bằng Điểu như con chuột đụng bay con sư tử đực, hình ảnh kích thích thị giác.