Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 717: Chương 717: Đại Vu Khoa Phụ




Dưới bóng đêm động vật biển cao như ngọn núi che trước mặt bọn họ. Đằng sau động vật biển có người khổng lồ cao hơn nó, hình ảnh vô cùng rung động lòng người, cũng cực kỳ kinh dị âm trầm.

Người khổng lồ nhúc nhích, một tay túm sau gáy động vật biển xách nó lên.

Biển cả dao động, vô số sóng to ập đến, pháp thuyền bát phẩm như chiếc thuyền con đung đưa trên sóng. Các nô lệ hét chói tai bấu chặt thứ có thể bắt lấy xung quanh, sợ bị rớt xuống biển.

Tần Quân nhìn rõ toàn bộ hình dáng động vật biển, nửa người dưới của nó to mọng như hà mã, nó gào thét vùng vẫy trong tay người khổng lồ, thanh âm đinh tai nhức óc.

Cửu Đầu Trùng sốt ruột hỏi:

- Bệ hạ, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây! Người khổng lồ này lai lịch không rõ ràng, thực lực cao thâm khó dò, nhìn lâu thêm nữa rất có thể chúng ta sẽ gặp rắc rối to!

Cao ngạo như Dương Tiễn cũng im lặng, gã không khiếp chiến nhưng sẽ không hy sinh lãng phí.

Người khổng lồ này e rằng đã đến cảnh giới Đại La.

Hai chữ Đại La nặng nề như núi cao đè lên tim Dương Tiễn, khiến gã không thở nổi.

Không ngờ Nam Tận Hải nho nhỏ mà gặp phải cường giả Đại La cảnh.

Tần Quân phất tay nói:

- Đừng hoảng!

Người khổng lồ này chính là Khoa Phụ!

Truyền thuyết thời kỳ thượng cổ có một bộ lạc người khổng lồ tên Khoa Phụ tộc.

Huống chi ban ngày Tần Quân vừa triệu hoán được Khoa Phụ thì buổi tối đã gặp một cường giả Đại La cảnh, có thể không? Nếu đúng thật như vậy thì Tần Quân không biết nên nói gì với vận may của mình.

Lúc này người khổng lồ bỗng xé động vật biển thành hai nửa, máu như mưa to rơi xuống nước biển cuồn cuộn, cảnh tượng khiến các nô lệ trên pháp thuyền hãi hùng.

Đám Thần Ma nhóm Đường Tam Tạng cũng cắn răng.

Đối diện người khổng lồ này bọn họ không có chút ý thức chống cự.

Người khổng lồ quát to:

- Ngô là Khoa Phụ, đặc biệt đến đầu vào bệ hạ Thánh Đế!

Giọng như sấm truyền khắp khu vực biển vạn dặm, khiến vô số yêu thú sôi trào.

Khoa Phụ là ai?

Thánh Đế là ai?

Trong đảo Hồ Vương, Thanh Hồ Vương đang tu luyện bỗng đứng bật dậy, kinh khủng hét to:

- Hơi thở này . . .!

Tần Quân mừng hớn hở. Đám người Dương Tiễn xoe tròn mắt biểu tình khó tin nhìn Tần Quân và Khoa Phụ.

Người khổng lồ Đại La cảnh này đến đầu vào bệ hạ?

Lòng bọn họ dâng lên cảm giác không chân thật. Cửu Đầu Trùng, Dương Tiễn cùng nhớ lại lời Tần Quân đã nói, dưới tay hắn còn có tồn tại mạnh hơn bọn họ.

Không lẽ vị Khoa Phụ này là một trong số đó?

Tần Quân cười nói:

- Rốt cuộc trẫm chờ được ngươi. Khoa Phụ, ngươi có thể thu nhỏ rồi lên thuyền không?

Chỉ nhìn lên Khoa Phụ đã làm Tần Quân thấy bứt rứt.

Khoa Phụ nghe vậy nhảy người lên, sóng lớn ngập trời, thân hình gã nhanh chóng biến nhỏ xuyên qua nước biển đầy trời nhanh chóng đáp xuống sàn tàu. Đám người Dương Tiễn giật mình sẵn sàng chiến đấu.

Mặc dù người này đến đầu vào Tần Quân nhưng tu vi quá cao sâu khó dò, bọn họ không thể không phòng ngừa.

Nhìn gần Tần Quân mới thấy rõ bộ mặt thật của Khoa Phụ.

Cao khoảng một trượng tức là hơn ba thước, toàn thân đều là cơ bắp, da thú chế thành quần che đến đầu gối, lông chim dựng đứng chỉ che tới nửa ngực, lộ ra cơ ngực vạm vỡ như sắt thép.

Tóc dài màu nâu cột bằng cọng cỏ sau gáy, gò má như đao tước, bên trên là mày rậm mắt báo, không uy mà như giận, nghiêm nghị.

Nam nhân đuổi theo mặt trời đến chết trong truyền thuyết, Khoa Phụ!

Tần Quân cố nén kích động đến trước mặt Khoa Phụ, cười nói:

- Trẫm được ngươi trợ giúp thì như mọc thêm một cánh tay!

Mức độ trung thành của Khoa Phụ là tám mươi, Tần Quân không lo gã sẽ hại mình. Mức độ trung thành rớt xuống bằng không mới có thể nghịch chủ.

Khoa Phụ nhẹ giọng nói:

- Bệ hạ quá lời.

Khoa Phụ nghiêm nghị đến mức miễn cưỡng cười một cái cũng không làm được.

Từ đầu đến cuối Khoa Phụ không thèm nhìn Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng cái nào. Đám người Đường Tam Tạng thì càng khỏi phải nói, hoàn toàn không lọt vào pháp nhãn cúa Khoa Phụ. Về thực lực hay tuổi tác Khoa Phụ đều hơn xa bọn họ, có tư cách kiêu ngạo.

Tần Quân quay đầu lại hét lên:

- Đi tiếp đi!

Tần Quân nắm tay Khoa Phụ đi hướng lầu các trên pháp thuyền, dự định tâm sự đêm khuya lôi kéo quan hệ với gã.

Đám người Dương Tiễn lặng im, mãi khi Tần Quân và Khoa Phụ vào lầu các rồi bọn họ còn chưa lấy lại tinh thần.

Trư Bát Giới đến trước mặt Cửu Đầu Trùng, xúi giục:

- Chẳng phải ngươi thích chiến đấu sao? Đi khiêu chiến hắn đi!

Cửu Đầu Trùng trợn trắng mắt hừ lạnh:

- Có tin ta đánh ngươi không?

Trư Bát Giới biết điều rụt cổ:

- Xì, ỷ mạnh hiếp yếu!

Đường Tam Tạng nhìn theo hướng Khoa Phụ rời đi, lẩm bẩm:

- Khoa Phụ? Đó chẳng phải là thượng cổ Đại Vu sao?

Dương Tiễn siết chặt hai nắm đấm, những Thần Ma có ký ức kiếp trước như bọn họ đều từng nghe về truyền thuyết Khoa Phụ.

Trước khi nhân tộc xưng bá thiên địa là thời đại hai tộc vu, yêu tranh bá. Khoa Phụ là Đại Vu đời thứ hai của Vu tộc, có tu vi Đại La cảnh cũng là bình thường.

Nhưng Dương Tiễn vẫn hơi không cam lòng, gã biết từ đêm nay trở đi mình không còn là tồn tại mạnh nhất dưới tay Tần Quân nữa.

Trò chuyện gần hai canh giờ Tần Quân mới thỏa mãn ra khỏi phòng Khoa Phụ.

Khoa Phụ không có ký ức kiếp trước nhưng hệ thống sắp đặt ký ức gã còn là Đại Vu của Vu tộc, chỉ khác là không đuổi theo mặt trời.

Tần Quân giả bộ tôn sùng Vu tộc hỏi thăm Khoa Phụ về truyền thuyết Vu tộc, khiến gã có cảm giác hư vinh. Nhắc đến Vu tộc là Khoa Phụ nói không dứt, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo.

Cuối cùng Tần Quân chẳng những được thêm năm điểm trung thành của Khoa Phụ còn biết nhiều tin tức Vu tộc.

Nghe Khoa Phụ nói gã ở trong Vu tộc không xem như cường giả đỉnh cao, mạnh nhất là mười hai Tổ Vu. So với Tổ Vu thì Khoa Phụ chỉ là bã.

Tần Quân mới bước ra khỏi phòng Khoa Phụ thì Cơ Vĩnh Sinh đã không kiềm được ở trong đầu hắn hỏi:

- Ngươi làm cách nào hấp dẫn được cường giả Đại La cảnh đến đầu vào?

Trong mắt Cơ Vĩnh Sinh thì chỉ có tồn tại Đại La cảnh mới hấp dẫn sự chú ý của gã được. Trước kia Tần Quân hay lôi kéo các loại cường giả về, Cơ Vĩnh Sinh lười hỏi, nhưng lần này thì y không cách nào giữ bình tĩnh được nữa.

Một cường giả Đại La cảnh tại sao chịu đầu vào tôm tép Thiên Tiên cảnh?

Cơ Vĩnh Sinh nghĩ không ra.

Tần Quân hừ lạnh thầm nghĩ:

- Ngươi nói cho trẫm biết trước về quan hệ của ngươi và trẫm, và lai lịch của Cực Viêm Ma Thần!

Lúc này Tần Quân đã vào phòng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.