Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 510: Chương 510: Đại yêu




- Đương nhiên là được rồi!

Na Tra cười nói, đang lúc nói chuyện lại dùng pháp lực bao lấy Tần Quân, nói:

- Để ta hộ tống bệ hạ.

Hàn Long La Hán thì lại nói:

- Cấm chế đã mở ra rồi, bệ hạ, có cần ta đi gọi thêm một ít nhân thủ tới đây hay không?

- Chờ một chút, đợi trẫm xuống xem một cái đã rồi tính!

Tần Quân khoát tay cười nói, nếu như giá trị của tiểu thế giới này lón tới mức không thể tưởng tượng được thì hắn không muốn để lộ ra ngoài.

Hắn có dự cảm, tiểu thế giới bên dưới có khả năng có lai lịch không tầm thường.

Có thể bố trí được cấm chế cỡ này, dù đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng mà cũng cần cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh ra tay mới có thể phá vỡ được, có thể thấy được tu vi của người bày trận nhất định là cực cao.

Cứ như vậy, Tần Quân đi theo Na Tra bay về phía hạp cốc, Hằng Nga và Hàn Long La Hán thì nối gót đi sát ở phía sau.

Tiến vào bên trong hạp cốc, tầm mắt của Tần Quân liền trở nên tối sầm, không thể nhìn thấy gì, cùng lúc đó, đầu lại trở nên choáng váng, cảm giác này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Rất nhanh, hắn đột nhiên cảm giác được phía trước mặt sáng bừng lên, mở mắt ra xem xét thì thứ xuất hiện trước mặt hắn là một bầu trời bao la ánh nắng chói chang rực rỡ, cuồng phong thổi qua, bọn họ từ trên trời rơi xuống, bên dưới là cánh rừng rậm vô tận, cò trắng từng đàn bay ngang qua bên cạnh họ, khung cảnh vô cùng xinh đẹp, giống như một bức họa tuyệt đẹp.

Tần Quân vừa thưởng thức phong cảnh vừa thả thần thức ra.

Đưa mắt nhìn lại, phiến tiểu thế giới này nhìn như vô cùng vô tận, giống như một không gian khác, vô cùng tráng lệ.

Chỉ là phạm vi thăm dò của thần thức của Tần Quân không đủ, chỉ có thể kéo dài hơn hai ngàn mét, hắn không khỏi quay sang Na Tra hỏi:

- Phiến tiểu thế giới này lớn cỡ nào?

- Rất lớn, phỏng chừng không thua kém gì Bình Thiên chi địa.

Người trả lời Tần Quân không phải Na Tra mà là Hàn Long La Hán, trên mặt gã đầy vẻ ngưng trọng, rõ ràng là cũng bị diện tich của tiểu thế giới dọa sợ hết hồn.

Bản thân Na Tra cũng chưa đi hết tiểu thế giới này, y vừa nghe Hàn Long La Hán nói xong thì nhịn không được hít sâu một hơi, trong miệng lẩm bẩm:

- Người có thể tạo nên tiểu thế giới vốn đều là cao nhân, lại còn có thể tạo ra một tiểu thế giới lớn cỡ này, xem ra người này nhất định là cực kỳ khủng bố.

Ngay cả cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh cũng nói là kẻ đó cực kỳ khủng bố, Tần Quân khó mà tưởng tượng ra rốt cuộc tu vi của đối phương cao tới cỡ nào.

- Trên Thái Ất Kim Tiên cảnh là cái gì?

Tần Quân cảm thấy tò mò bèn hỏi thầm trong lòng.

- Không thể trả lời!

Thái độ của hệ thống rất cứng rắn. Khiến cho Tần Quân muốn hỏi thăm cả họ nhà nó.

Không bao lâu sau, bọn họ liền đáp xuống một đỉnh núi, bên dưới núi là mấy vạn binh sĩ bị thương, nhìn xa hơn một chút thì thậm chí có thể nhìn thấy được không ít thi thể, có người ngã chết ở bờ sông, có thi thể vướng trên ngọn cây, cũng có nện trên vách núi đá, hình ảnh vô cùng thê thảm, khiến cho Tần Quân cảm thấy lo lắng không yên.

Thiên tai cũng chỉ tới cỡ này mà thôi.

Ai có thể ngờ tới tường thành đột nhiên sụp đổ, sau đó rơi vào bên trong một tiểu thế giới thần bí kia chứ?

Những binh sĩ có tu vi thấp thậm chí còn bị ngã tan xác.

Thái Bạch Kim Tinh và Bát tiên cũng bay tới, cung kính quỳ xuống hô to:

- Tham kiến bệ hạ!

Tuy rằng các Thần Ma đều có tu vi cao hơn mình, nhưng Tần Quân vẫn rất chú trọng lễ tiết, uy nghiêm của hoàng đế nhất định phải giữ vững.

Chỉ nghe hắn thản nhiên nói:

- Bình thân đi, tình hình thế nào rồi?

Hắn vừa rồi chú ý thấy Thái Bạch Kim Tinh và Bát Tiên đang chữa trị cho những binh sĩ còn sống sót, không thể không nói, những thần tiên như bọn họ đều có một ít lòng thương cảm.

- Chỉ có hơn hai vạn ba ngàn binh sĩ còn sống, mỗi người ít nhiều đều bị thương.

Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói, ngữ khí có chút rầu rĩ.

Những binh sĩ còn sống kia cũng sống không bằng chết.

Trên mặt Tần Quân lộ ra vẻ âm trầm, sau đó nói:

- Kim Tinh, ngươi và Bát Tiên mau đưa những binh sĩ này ra ngoài trước đi, nhớ kỹ, tạm thời chớ tiết lộ tiểu thế giới này ra ngoài.

Thái Bạch Kim Tinh và Bát Tiên đều gật đầu không nói gì, sau đó xoay người bay về phía những binh sĩ bị thương.

Tần Quân nhìn khắp nơi một vòng, mới chậm rãi nói:

- Trước tiên thăm dò khắp tiểu thiên địa này một vòng đã, để tránh cho nó còn ẩn giấu nguy hiểm nào đó.

Na Tra, Hằng Nga và Hàn Long La Hán đều không có ý kiến gì, cuối cùng có Hằng Nga ở lại bên cạnh bảo vệ Tần Quân, còn Na Tra và Hàn Long La Hán thì chia nhau bay đi.

Nhìn khắp nơi, Tần Quân lại sờ cằm suy tư.

- Bệ hạ đang nghĩ xem phải xử trí tiểu thiên địa này thế nào sao?

Hằng Nga đột nhiên mở miệng hỏi, ngữ khí có chút hời hợt.

Tần Quân không khỏi liếc nhìn nàng một cái, sau đó gật đầu.

- Thay vì cố gắng làm chuyện không thể, chi bằng chuyển hoàng cung của vương quốc Đại Tần tới đây, ở bên trong tiểu thế giới này thì phòng ngự sẽ càng mạnh hơn.

Hằng Nga tùy ý nói, giống như đang nói một chuyện bình thường mà thôi.

Nàng vừa nói xong thì hai mắt Tần Quân lập tức sáng lên.

Đúng rồi!

Nếu như xây hoàng cung của vương quốc Đại Tần ở trong này, có trận pháp che chắn, ai có thể đánh tới chứ?

Thái Ất Kim Tiên cảnh, toàn bộ Nam Vực này có được mấy ai?

Tần Quân càng nghĩ càng cảm thấy có lý, hắn kích động giơ tay muốn ôm lấy Hằng Nga, miệng cười nói:

- Hằng Nga tiên tử quả là thông minh.

Đáng tiếc là thân hình Hằng Nga nhoáng lên một cái, sau đó liền xuất hiện ở sau lưng hắn, tránh thoát hai tay của Tần Quân.

Thiệt tình!

Tần Quân tiếc nuối thu tay lại, tới lúc xoay người lại thì lại cười tươi sáng láng:

- Hằng Nga tiên tử xem ra vẫn còn có chút xa lạ với trẫm, sau này chúng ta phải trao đổi làm quen nhiều hơn mới được.

Hằng Nga trợn mắt, người không biết xấu hổ như Tần Quân, nàng mới nhìn thấy lần đầu.

Mấu chốt nhất chính là sự vô lại của Tần Quân lại không khiến cho nàng chán ghét, chẳng qua chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi.

Nhưng nữ thần không thể cười được.

Trong lúc chờ đợi, Tần Quân và Hằng Nga lại chuyện trò câu được câu mất.

Sau nửa canh giờ, Na Tra liền bay trở về, trên mặt y đầy vẻ ngưng trọng, nói:

- Ta phát hiện ra một di tích, bị cấm chế ngăn cách, ngay cả ta cũng không cách nào phá giải được cấm chế đó, không biết bên trong nó có nguy hiểm gì không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.