Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 128: Chương 128: Đánh cược (2)




Hắn không khỏi nhìn về phía Đát Kỷ, con ngươi đảo một vòng, cười nói:

- Đát Kỷ, ngươi tin hay không, ngày mai có một nữ hài thực lực đạt được Hóa Hư Cảnh tới bái nhập ta!

Người này không hạ giọng, khiến cho những người khác cũng nghe được rõ ràng.

Đát Kỷ còn tưởng rằng hắn đang giận nẫy, không khỏi chớp mắt cười nói:

- “Ngoại trừ ta, còn có thể có nữ tử thực lực cường đại khác bái nhập ngươi sao? Ngươi nằm mơ đi!

Những người khác đều cho là hắn đang nói đùa. Dương Lan còn bĩu môi nhỏ giọng nói:

- Người si nói mộng.

- Được! Như vậy chúng ta đánh cược. Nếu như lời nói của ta trở thành sự thật, vậy nàng hôn ta một cái đi. Hôn ở đây này!

Tần Quân chỉ vào miệng mình cười hắc hắc nói, dẫn tới khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Lan và Chúc Nghiên Khanh ửng đỏ, thầm mắng đăng đồ tử.

Đát Kỷ tức giận nói:

- Muốn chiếm tiện nghi của ta sao. Nếu là thua thì sao?

Cường giả Hóa Hư Cảnh không có khả năng giống như cải trắng. Hơn nữa còn là nữ hài. Nàng cũng không tin.

- Thua, ta mặc cho nàng xử trí!

Tần Quân khiêu khích nháy mắt ra hiệu.

- Được!

Đát Kỷ đáp ứng một tiếng nói. Những người khác đều lắc đầu mỉm cười, không có xem đây là sự thật.

Tông Ngạn nhỏ giọng khinh bỉ nói:

- Xem cường giả Hóa Hư Cảnh khắp nơi trên mặt đất đều có sao...

Viêm Kình Tông bọn họ xem vị lão tổ tông Hóa Hư Cảnh kia trở thành thần. Cho nên đánh chết bọn họ cũng sẽ không tin tưởng lời Tần Quân nói.

Giả Tuân thật ra dường như suy nghĩ tới điều gì. Hắn nhìn chằm chằm vào Tần Quân.

Thái Bạch Kim Tinh đưa tay phải tính toán, trên mặt thoáng lộ ra một dáng vẻ tươi cười trêu tức. Chỉ có điều hắn không có vạch trần ra.

Hạo Thiên Khuyển nằm trên mặt đất. Pháp Hải tự mình niệm kinh, đều không để ý tới lời nói đùa của Tần Quân.

- Nói xem, Long Nữ là lai lịch gì?

Tần Quân dựa vào một tảng đá, trong lòng hỏi.

Có thể theo Quan Âm Bồ Tát, khẳng định không đơn giản.

Tiểu nữ của Đông Hải Long Vương, bối cảnh thật tốt thật mạnh!

- Thần thoại Long Nữ có thật nhiều phiên bản và thân phận. Long Nữ ở đây khi còn bé ham chơi từng thi pháp đi tới nhân gian du ngoạn, biến thành thân người nàng nếu như dính vào nước sẽ hiện ra long thân. Bi kịch bao giờ cũng sẽ phát sinh. Nàng không cẩn thận chạm tới nước. Nàng vội vàng chạy đi tới bãi biển. Nhưng chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên biến thành một con cá lớn, không thể động đậy. Sau đó nàng bị người đánh cá phát hiện muốn bắt đem đi bán. Lúc này, thiện tài đồng tử của Quan Âm Bồ Tát qua mua nàng, mới có thể cứu được nàng. Sau đó Long Nữ theo Quan Âm Bồ Tát.

Tần Quân nghe không khỏi chớp mắt. Thế nào lại có cảm giác Đông Hải Long Vương bị Quan Âm Bồ Tát gài bẫy mất nữ nhi?

Chẳng biết tại sao biến thành cá lớn không thể nhúc nhích. Lại trùng hợp bị Thiện Tài đồng tử cứu như vậy, có mờ ám!

Chỉ có điều đây đều là truyền thuyết thần thoại. Hiện tại triệu hồi ra Long Nữ cũng không có ở cùng Quan Âm Bồ Tát.

- Nếu như triệu hồi ra Hồng Hài Nhi thì chơi vui rồi...

Tần Quân âm thầm nghĩ tới, trong Tây Du Ký Hồng Hài Nhi bị Quan Âm Bồ Tát mang đi, sau đó bị đổi tên là Thiện Tài đồng tử. Cũng không biết Thiện Tài đồng tử này có phải là Thiện Tài đồng tử trong câu chuyện hệ thống nói tới hay không.

Suốt đêm không nói chuyện, đội ngũ không gặp phải đạo tặc hoặc yêu thú tập kích. Về phần đặt cược giữa Đát Kỷ và Tần Quân cũng bị mọi người ném ra sau đầu. Theo bọn họ, đây thật ra là trò chơi của đôi vợ chồng son. Cho dù Tần Quân thua, Đát Kỷ cũng sẽ không bắt hắn làm gì cả...

Đội ngũ tiếp tục đi về phía trước. Đi lên tiếp nữa chính là địa giới của vương quốc Thương Lam. Vương quốc Thương Lam từng là của hoàng triều Nam Trác.

Sáng sớm, Tần Quân theo đội ngũ đi bộ. Vừa đi, hắn vừa nhìn về phía Giả Tuân đang đi theo bên cạnh hỏi:

- Trước đó không lâu vương quốc Thương Lam vừa bị thua thiệt nhiều. Bọn họ có thể ngăn cản giết chúng ta hay không?

Giả Tuân suy nghĩ tìm hiểu một lát, sau đó do dự nói:

- Bọn họ sẽ không làm như vậy đâu. Nếu làm như vậy, sau này đội ngũ vương quốc Thương Lam đi ngang qua vương quốc Càn Nguyệt, cũng sẽ gặp phải đãi ngộ tương tự. Hoàng đế Thương Lam cũng sẽ không ngu như vậy. Đương nhiên cũng không loại bỏ có vài quan viên hoặc tu sĩ muốn vì nước báo thù.

Hi vọng thật có tu sĩ hoài nghi như vậy.

Tần Quân âm thầm chờ mong. Hắn muốn quét tu sĩ thăng cấp. Chỉ cần đối phương phát sinh sát ý đối với Tần Quân trước mới được. Bằng không Tần Quân biến thành sát nhân cuồng ma, đẳng cấp chẳng phải là từ từ từ từ tăng lên sao?

- Ngâm...

Vào lúc này, bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng rồng ngâm cao vút, lực xuyên qua vô cùng, khiến cho bách thú trong lòng sinh ra sự kính sợ.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên. Ngay sau đó tất cả đều há hốc mồm, trên mặt lộ ra vẻ chấn động và khó tin, dường như quá kỳ lạ.

Ngay cả Tần Quân cũng há hốc mồm. Chỉ thấy trên đám mây có một Bạch Long đang xoay quanh. Thân thể rồng thần tuấn ở ánh sáng mặt trời chiếu xuống phản xạ ra cảm xúc có khuynh hướng giống như kim loại. Đầu giống như lạc đà, sừng giống như hương, mắt giống như thỏ, tai giống như bò, thân giống như rắn, bụng giống như con trai, vảy giống như cá chép, móng giống như chim ưng, tay chân giống như hổ, thường xuyên phát ra tiếng rồng ngâm chấn động thiên địa.

- Chân long a... Đây cũng không phải là rồng béo rắn mối phương tây...

Tần Quân nhìn Bạch Long trên khoảng không thì thào tự nói. Đồng thời tim hắn đập nhanh hơn. Nếu như hắn đoán được không sai, Bạch Long kia chính là Long Nữ.

Những người khác hưng phấn bàn luận ầm ĩ:

- Đó là rồng! Không nghĩ tới nhìn thấy được khi còn sống. Ta không hoa mắt chứ?

- Ông trời của ta, Bạch Long hiện thân. Hóa ra Long tộc thật sự tồn tại!

- Thần Long thật tuấn dật!

- Thật sự là rồng...

Mặc dù là năm người Diệp Hiên cũng thất thần không thôi. Đối với vương quốc nhỏ mà nói, rồng là thuộc về thần thú trong truyền thuyết.

Hạo Thiên Khuyển, Thương Quân Lang giống như gặp phải kẻ địch lớn, nhìn chằm chằm vào Bạch Long trong khoảng không. Pháp Hải và Đát Kỷ nhíu chặt chân mày. Trên mặt Thái Bạch Kim Tinh lộ vẻ tươi cười thần bí khó dò, ánh mắt lặng lẽ liếc nhìn về phía Tần Quân.

Đám người Giả Tuân và một đám cấm vệ đều đồng thời quỳ xuống, hướng về phía Bạch Long trên trời dập đầu. Tần Quân thấy vậy, rất bất đắc dĩ. Thực sự ngu muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.