Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1379: Chương 1379: Đệ nhất thiên kiêu tương lai




Bùm!

Lý Câu Kiệt không chút đề phòng bị Tần Quân đánh trúng cằm suýt cắn phải lưỡi, ý thức trống rỗng một giây sau đó bay lên mấy vạn trượng. Các sinh linh vây xem cùng ngước đầu nhìn, hình ảnh rất đồ sộ.

Tần Quân hừ lạnh, Đế Viêm Long Khí tràn ra ngoài người hóa thành mười con rồng lửa gầm rống bay lên.

Có người kinh kêu:

- Long khí! Long khí mạnh quá!

Chỉ đế hoàng mới có long khí, toàn vũ trụ hiếm thấy đế hoàng có thể thức tỉnh long khí.

Đế Viêm Long Khí của Tần Quân pha trộn Cực Đạo Viêm Hỏa, mới phát ra hơi thở đã khiến người sợ.

Lý Câu Kiệt mới tỉnh táo lại đã bị mười Đế Viêm Long Khí đụng vào thoáng chốc cả người đẫm máu, gã như chiếc lá trong biển động, thân bất do kỷ. Đa số sinh linh hút ngụm khí lạnh nhìn.

Cường giả Nhập Thánh cảnh trung kỳ vẫn không chịu nổi một kích trước mặt Tần Thiên Đế?

Đám sinh linh bàn tán rôm rả, châu đầu ghé tai:

- Ui, hắn thật sự là Đại La Thủy Tiên?

- Ta không tin được!

- Mạnh quá, hay hắn đã ẩn giấu cảnh giới tu vi của mình?

- Long khí thật mạnh, không uổng là Tần Thiên Đế, trong ba ngàn đại thế giới e rằng không tìm ra đế hoàng nào kiệt xuất hơn Tần Thiên Đế.

- Hèn gì hắn cuồng vọng như vậy, thực lực rất mạnh.

Ngày càng nhiều sinh linh tụ tập lại, bao gồm Cừu Vô Dục dẫn theo hơn một trăm thiên tài đến. Bọn họ nhìn Lý Câu Kiệt đã hôn mê còn bị Đế Viêm Long Khí quấn người lơ lửng trên cao, tập thể há hốc mồm.

Lý Câu Kiệt thuộc thiên kiêu bốn trăm hàng đầu, khá nổi tiếng, nhưng bây giờ hình tượng quá thảm.

Tần Quân thu về Đế Viêm Long Khí.

Lý Câu Kiệt người đẫm máu rớt xuống, đám đồng bạn bay nhanh tới đón lấy gã.

Trời sao lại yên tĩnh, tất cả tràn ngập kính sợ nhìn Tần Quân.

Thoạt trông Tần Quân khá trẻ nhưng dựa vào hai trận chiến hắn đã chứng minh bản thân. Tiểu tử này không chỉ thực lực cá nhân mạnh còn nắm giữ Thiên Đình Đại Tần to lớn, thống ngự nhiều cường giả tuyệt thế, khiến người khó hiểu sao hắn làm được?

Tôn Ngộ Không lẩm bẩm:

- Bệ hạ ẩn giấu bao nhiêu thực lực?

Tôn Ngộ Không không dám nhớ lại lần đầu tiên gặp Tần Quân thì cảnh giới tu vi của hắn là gì, vì thiên phú của hắn khiến y ngẫm lại thấy sợ.

Tôn Ngộ Không mười mấy năm thành tựu Thái Ất Tán Tiên, vốn tưởng thiên phú của mình có thể tiếu ngạo chư thiên, nhưng không bằng móng út của Tần Quân.

Tần Quân nhìn quét một vòng, cười hỏi:

- Còn ai nữa?

Diệp Nam Phong trầm giọng nói, đôi mắt tơ máu hấp háy tia sáng:

- Thiên phú chiến đấu của tiểu tử này rất mạnh, chuyển hoán thần thông tự nhiên, pháp lực hơn xa cùng giai.

Tư Không Tinh Tuyền cau mày nhìn Tần Quân chằm chằm, không hiểu sao nhìn hắn làm nàng cảm giác như đang nhìn Tiêu Như Thủy.

Khôn Khúc ở bên cạnh biểu tình nghiêm túc chậm rãi phun ra một câu nói:

- Đệ nhất thiên kiêu đời tiếp theo.

Tuy Tần Quân chỉ đánh hai trận nhưng bày ra tư thái bá đạo lâm li. Bọn họ đều là tuyệt đại thiên kiêu, ánh mắt sắc bén, cảm giác như ngày xưa nhìn Đế Thiên Vô vươn lên.

Mặc Huyền Tử được Tần Quân cứu ra khỏi Tù Mệnh Ngục cũng chạy tới:

- Ủa? Thật sự là hắn!

Mặc Huyền Tử xếp hạng năm mươi bảy trên bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu, tu vi Nhập Thánh cảnh hậu kỳ, gã vừa xuất hiện đám sinh linh đằng trước tự động nhường đường.

Thiên Mệnh Đại Đế cũng đến. Gã nhìn Tần Quân được bao ánh mắt chú ý, biểu tình phức tạp chất chứa không cam lòng, kính sợ.

Thiên Mệnh Đại Đế là tuyệt đại bá chủ trong Huyền Đương đại thế giới, trước khi Tần Quân xuất hiện gã chiếm vị trí cường giả số một thiên hạ mấy vạn năm. Sau đó Thiên Mệnh Đại Đế thua Đông Hoàng Thái Nhất, rồi thua vào tay Bồ Đề Tổ Sư thuộc hạ của Tần Quân.

Bây giờ Thiên Mệnh Đại Đế chật vật trốn khỏi Huyền Đương đại thế giới, lần trước suýt chết trong tay Tần Quân may mắn được Tù Mệnh Đế Tôn cứu. Trong khoảng thời gian này Tù Mệnh Đế Tôn dạy nhiều điều cho gã, cũng dặn gã đừng tranh phong với Tần Quân, ít nhất bây giờ không được.

Khi tâm tình của Thiên Mệnh Đại Đế bình thường như cũ, gã nhớ kỹ lại mọi việc ngày xưa bỗng cảm thấy Tần Quân đúng là nhân vật truyền kỳ trước không có ai, tốc độ vươn lên quá nhanh, một đường thẳng tiến, bây giờ là nhân vật bá chủ đỉnh cao trong vũ trụ.

Cao ngạo như Thiên Mệnh Đại Đế cũng phải bội phục Tần Quân.

Tần Quân nhìn quét một vòng mỉm cười hỏi:

- Không còn ai sao?

Nếu có thể mạnh mẽ đè đầu đám thiên kiêu thì trận chiến này cho Tần Quân dương danh lập vạn, khiến hắn trùng kích bảy ngàn ức điểm danh khí.

Một thiên kiêu mình người đầu giao đứng ra:

- Ta đến!

Người này mặc áo đen, eo giắt hai thanh trường kiếm một cây đao, da đen nhẻm đầy vảy, ánh mắt âm lạnh, cách thật xa đã cảm nhận sát khí từ gã.

Đám thiên kiêu đa số tâm cao khí ngạo, xếp hạng càng cao càng như vậy.

Rất nhanh có sinh linh thốt ra danh hào của thiên kiêu này:

- Bạch Tam Đao xếp hạng sáu mươi chín!

Bạch?

Tần Quân không biết nên nói cái gì, rõ ràng người này đen thui.

Bạch Tam Đao không biết Tần Quân thầm châm biếm, hai tay rút kiếm, trường đao ra khỏi vỏ tự động lơ lửng trước mặt gã.

Bạch Tam Đao không xông lên ngay mà bước chậm trong vũ trụ, từng bước đi hướng Tần Quân.

Năm con Đế Viêm Long Khí lao ra khỏi người Tần Quân gầm rống bay tới gần Bạch Tam Đao. Đối diện Đế Viêm Long Khí thì Bạch Tam Đao như chuột nhỏ trước miệng cọp, khí thế yếu hơn nhiều.

Bạch Tam Đao vụt ngẩng đầu, song kiếm nhanh như gió rít, trường đao trước mặt múa nhanh chém nát năm con Đế Viêm Long Khí.

Mạnh mẽ!

Bạch Tam Đao không giống Mã Sát, Lý Câu Kiệt, gã công kích vô cùng mạnh mẽ.

Bạch Tam Đao lắc người đến trước mặt Tần Quân, song kiếm giơ cao định chém nát người hắn.

Ánh mắt Tần Quân lạnh băng thầm quát:

“Đấu Đạo Bí Tự!”

Khí thế của Tần Quân tăng mạnh gấp ba lần, Cực Đạo Viêm Hỏa bùng nổ trong thân thể như ngọn núi lửa hất bay Bạch Tam Đao.

Bạch Tam Đao lộn nhào trên không trung bay xa mấy chục dặm mới đứng vực, da mặt bị nướng đỏ, có khói bốc ra.

Bạch Tam Đao lẩm bẩm, mắt tràn đầy kinh sợ:

- Đây là loại lửa gì?

Sau lưng Bạch Tam Đao bỗng truyền đến sát khí, là Tần Quân!

Tần Quân từng dùng tùy cơ rút thăm trúng thưởng được một thần thông tên Thần Hành Vạn Dặm. Tần Quân thường tu luyện Thần Hành Vạn Dặm trong Thời Không Tuyệt Địa, còn thay đổi chiêu này, có chút áo nghĩa thần thông không gian, di chuyển nhanh trong vạn dặm.

Bạch Tam Đao bản năng xoay người liếc lại, đập vào mắt là bàn tay lửa to như ngọn núi.

Bạch Tam Đao vừa kinh vừa giận vội vung kiếm:

- Mau quá!

Kiếm khí và đao khí quấn quanh người Bạch Tam Đao cực kỳ sắc bén giao thác chém hướng tay lửa. Tiếc rằng khoảng cách quá gần, bàn tay này mạnh hơn lúc trước gấp ba lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.