Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 183: Chương 183: Đồ tôn




- Ta cần gì quan tâm ngươi là ai.Ngươi có bị bệnh không? Va chạm vào thủ hạ của ta, còn mắng hắn, còn muốn động thủ, đánh không lại liền lôi hậu trường ra.Ngươi lại chỉ có một chút tiền đồ như vậy thôi sao?

Tần Quân lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, mắng. Hàng loạt pháo ngữ vang lên. Từ thiếu gia nghe được cũng không biết nên dùng ngôn ngữ như thế nào để phản kích.

- Điện hạ, hay là chúng ta đi thôi.

Giả Tuân liền vội vàng khuyên nhủ. Từ Quỷ Khốc có lực uy hiếp quá lớn.Nếu như đập chết đồ tôn của hắn, đối với bọn họ sẽ không có lợi.

Tần Quân gật một cái, sau đó trừng mắt với Từ thiếu gia, hừ lạnh một tiếng liền đi tới, dùng vai huých hắn một cái. Từ thiếu gia tức giận không thôi.Nhưng có Lý Nguyên Phách ở đó, hắn không dám động thủ.Hơn nữa vừa rồi Tần Quân đạp hắn một cước kia, cho hắn biết mình không phải là đối thủ của Tần Quân.

- Nhìn cái gì vậy? Còn nhìn tiếp tục, ta đào cặp mắt của ngươi ra!

Lý Nguyên Phách đi theo phía sau nhìn vẻ mặt oán độc của Từ thiếu gia mắng lớn. Từ thiếu gia tức giận đến mức toàn thân run rẩy.Lúc này hắn liền giống như bệnh tâm thần gầm hét lên:

- Ngươi có giỏi thì móc đi! Mối thù này xem như đã kết.Sau đó chúng ta không để cho các ngươi yên đâu!

Lời vừa nói ra, Pháp Hải, Đát Kỷ, Thái Bạch Kim Tinh cùng với Tần Quân đều lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn tiểu tử này.

Ngươi chỉ là đồ tôn của Từ Quỷ Khốc, cũng không phải là cháu trai ruột của hắn.Ngươi cao giọng như vậy làm cái gì?

- Tiểu tử, xem ra ngươi hoàn toàn không biết gì đối với lực lượng cả!

Tần Quân cười lạnh nhìn về phía Từ thiếu gia.Vốn chỉ là một ma sátnhỏ, hắn không nghĩ tới tiểu tử này còn đạp ở trên mặt mũi hắn.

Nếu thù hận đã kết, Tần Quân có thể không cần nhân từ nương tay.

- Nguyên Phách, ném hắn ra cho ta. Đừng ngã chết là tốt rồi!

Tần Quân nhìn chằm chằm vào Từ thiếu gia đang lộ ra vẻ mặt sợ hãi, cười lạnh nói.Nhất là ở chữ chết, hắn càng nhấn mạnh.

Trong nháy mắt Lý Nguyên Phách hiểu ý, lắc mình đi tới trước mặt Từ thiếu gia, chính là tiện tay nắm lấy hắn ném đi. Lần này hắn ném còn xa hơn so với hộ vệ áo đen.Tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho trái tim của tu sĩ và dân chúng trên đường phố trở nên băng giá. Trong nháy mắt khi Từ thiếu gia rơi xuống đất, liền phát sinh tiếng gãy xương khiến người ta nghe thấy liền nổi da gà.

- A a a.

Từ thiếu gia quỳ rạp trên mặt đất kêu gào thảm thiết.Hai chân hắn rõ ràng đã gãy xương, căn bản không bò dậy nổi.

Nhưng mà không ai vươn tay ra cứu giúp hắn, trái lại còn hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

- Báo ứng! Lần trước bằng hữu ta cũng là không cẩn thận va chạm vào hắn, bị đánh thành trọng thương!

- Ngươi như vậy đã tính là cái gì.Tiểu tử này không ngờ còn chiếm lấy thê tử của bách tính gia!

- Ác liệt như vậy? Từ Quỷ Khốc không biết sao?

- Chút chuyện nhỏ này làm sao có thể truyền đến trong tai của Từ Quỷ Khốc được?

- Đúng vậy, những đồ đệ của Từ Quỷ Khốc chống đỡ, căn bản không ầm ĩ lên được!

Tu sĩ dân chúng đối thê thảm Từ thiếu gia chỉ trỏ nói xấu sau lưng, nghe được đám người Tần Quân cảm thấy người này thật sự đáng chết.

Nếu như hôm nay va chạm tới không phải là đám người Tần Quân, vậy đối phương khẳng định có kết quả thê thảm.

- Đi thôi.Thiếu chút nữa làm hỏng tâm tình.

Tần Quân lắc đầu cười nói.Mhững người khác gật đầu.Sau đó bọn họ đi về phía một hướng khác của con đường.

Nhìn theo bóng lưng của bọn họ, trong mắt Từ thiếu gia vừa có sự sợ hãi cũng có oán độc.Trong lòng thề nhất định phải khiến cho đám người Tần Quân nợ máu trả bằng máu!

...

Tới gần hoàng hôn, đám người Tần Quân mới có thể trở lại trong khách sạn. Tần Vân và năm người Diệp Hiên cũng đã trở về.Bọn họ đều thu được đánh giátinh cấp khác nhau.Đáng tiếc đang trên đường trở về, nghe được đánh giá tinh cấp của Tần Quân và Lý Nguyên Phách xong, bọn họ nhất thời không còn cảm thấy hưng phấn nữa.

Người so với người, thật sự làm cho người ta tức chết!

- Các ngươi ai đánh giá tinh cấp cao nhất?

Tần Quân cười ha hả hỏi.Cảm giác chèn ép người yếu thật sự thoải mái.

- Chúc sư muội, nàng thu được đánh giá thất tinh.

Dương Lan ôm cánh tay Chúc Nghiên Khanh cười nói.Bởi vì chuyện ở Thanh Đồng Quan, khiến cho quan hệ giữa nàng và Chúc Nghiên Khanh trở nên tốt hơn.Ngược lại nàng đối với ba người Diệp Hiên đã bắt đầu hờ hững.

Đánh giá thất tinh?

Tần Quân không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Chúc Nghiên Khanh.Vị mỹ nữ cao ngạo lạnh lùng này không nghĩ tới lại có thiên phú chiến đấu cũng rất mạnh.Có nên tán một chút hay không?

Em gái tốt sao có thể để cho chạy mất sao?

Đương nhiên, Tần Quân cũng có thể mơ màngở trong lòng, hắn còn không có can đảm như vậy.Đến bao giờ mở hậu cung, lúc đó hẵng động tâm động tình, mới phải.

Nếu như muốn tà hỏa, nhiều chính là tớiThanh Phượng Lâu, Nghi Xuân Viện.

Nghĩ tới đây, Tần Quân lắc đầu, sau đó xoay người rời đi, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.

Nhưng hắn không chú ý tới sắc mặt Chúc Nghiên Khanh.Sau khi nhìn thấy được hắn không một lời đã rời đi, trong mắt nàng lại hiện lên một tia cô đơn.

Tần Quân hiện tại quả thực không có tình cảm đối với nàng. Tiểu Ly và Đát Kỷ xinh đẹp không kém hơn nàng chút nào. Lại thêm kiếm tiên Lý Bạch sắp đến. Trong đầu hắn đều chỉ đang nghĩ xem Lý Bạch sẽ có phong thái như thế nào.

Chỉ chớp mắt đã bốn ngày vội vàng qua.

Lạc Yên Thành mỗi ngày đều đang tiến hành thảo luận xoay xung quanh chuyện sát hạch vũ hội Tiềm Long, mỗi ngày đều có thiên tài danh tiếng xuất hiện.Đương nhiên, mọi người chung quy vẫn nhắc tới Tần Quân và Lý Nguyên Phách thu được đánh giá cửu tinh.

Bởi vì thanh danh của hai người càng truyền càng vang dội, đã lan tràn về phía các thành thị xung quanh Lạc Yên Thành.

Đồng thời vương quốc Càn Nguyệt và vương quốc Thương Lam cũng nhận được tin tức.Tại vương quốc Càn Nguyệt cả nước sôi trào.Người người đều đang ca tụng Việt

Vương.Các văn võ trên triều đình còn khen ngợi đối với Tần Quân không ngừng.Ở vương quốc Thương Lam lại ngược lại.Tình thế quốc nội có chút nghiêm trọng.Dù sao Tần Quân từng tuyên bố sau khi vũ hội Tiềm Long kết thúc muốn đánh xuyên qua vương quốc Thương Lam.

Sau khi hoàng đế Thương Lam nghe nói Tần Quân thu được đánh giá cửu tinh, tức giận đến thiếu chút nữa thổ huyết. Chu Dịch Thế cũng thiếu chút nữa đã bất tỉnh.

Bên trong vương quốc Càn Nguyệt, Thanh Đàn Thành.

Bên trong phủ thành chủ.

- Ha ha ha! Không hổ danh là điện hạ.Không ngờ thu được đánh giá cửu tinh.Xem ra ngôi vị hoàng đế đã rơi vào trên người hắn.

Thành chủ Trần Triển Kiếm cười ha ha nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.