Hễ là nhiệm vụ chính tức là quy hoạch ban đầu của hệ thống, xem ra Thiên Tuyển Phủ sắm vai quan trọng trong phương thế giới này.
Cơ Vĩnh Sinh hầm hừ lên tiếng trong óc Tần Quân, ngữ điệu tràn đầy tức giận:
- Tuân theo ý chí thần tiên? Ngươi hỏi nàng xem còn nhớ sư tôn của mình không?
Tần Quân không hiểu ra sao nhưng vẫn làm theo, trầm giọng hỏi:
- Nàng có còn nhớ sư tôn của mình?
Hắc Điệp Tiên Tử nghe vậy như bị sét đánh, nhảy khỏi người Tần Quân, giữ một khoảng cách với hắn. Hắc Điệp Tiên Tử cúi đầu, hai nắm tay siết chặt, thân thể run nhè nhẹ.
A?
Thấy Hắc Điệp Tiên Tử thất thốt làm Tần Quân suy nghĩ vẩn vơ, hắn dè dặt hỏi:
- Chắc ngươi không phải là sư phụ của nàng đi?
Đệt! Nếu Cơ Vĩnh Sinh là sư phụ của Hắc Điệp Tiên Tử vậy chẳng phải Hắc Điệp Tiên Tử ít nhất mười ba vạn tuổi?
Trái tim của Tần Quân suýt tan vỡ, mặc dù không quan trọng tuổi tác nhưng cách biệt quá lớn sẽ làm hắn đứt dây thần kinh.
Nhưng dù là Đại La Kim Tiên cũng khó sống mười vạn năm, trừ phi được thiên đạo thừa nhận, làm việc thay trời.
Cơ Vĩnh Sinh cáu kỉnh hỏi:
- Hừ, nàng chỉ là Đại La Kim Tiên, có thể sống mười mấy vạn năm sao?
Tần Quân thở phào một hơi, nhưng Cơ Vĩnh Sinh nói câu tiếp theo làm hắn rớt xuống vực sâu:
- Nhưng nàng thật sự làm được, rất thần kỳ.
Phụt!
Tần Quân suýt hộc máu, từ khi nào Cơ Vĩnh Sinh cũng chơi trò lấp lửng?
Ánh mắt Tần Quân nhìn Hắc Điệp Tiên Tử trở nên cẩn thận.
Nàng là lão yêu bà . . . Nàng là lão yêu bà . . . Nàng là lão yêu bà . . .
Nếu Hắc Điệp Tiên Tử biết ý nghĩ của Tần Quân chắc chắn sẽ băm hắn ra.
Hắc Điệp Tiên Tử ngước đầu lên, biểu tình phức tạp nhìn Tần Quân:
- Tại sao ngươi hỏi sư tôn?
Tần Quân giả vờ tùy ý hỏi:
- Chỉ muốn hỏi vậy thôi, có gì không?
Tần Quân chợt hiểu tại sao Hắc Điệp Tiên Tử thất thốt như vậy. Cơ Vĩnh Sinh chết vì chống đối thần tiên, đệ tử của mình lại hiệu lực cho thần tiên, sao y có thể giữ bình tĩnh được?
Ánh mắt Hắc Điệp Tiên Tử trở nên sâu thẳm, khẽ thở dài:
- Có phải ngươi nhớ đến chuyện gì không?
Tần Quân gật đầu nói:
- Ưm, nhớ quần áo trẫm phơi chưa rút vô.
Ở chung với lão yêu bà sống ít nhất mười ba vạn tuổi khiến tâm tình của Tần Quân rất vi diệu, đặc biệt nhớ lại vừa rồi hai người ám muội.
Khụ khụ . . .
Hắc Điệp Tiên Tử nhìn Tần Quân chằm chằm, đầy ẩn ý nói:
- Trời đã thay đổi từ lâu, cần gì cố chấp chuyện cũ? Huống chi Vận Mệnh Chi Tử đã xuất hiện từ vạn năm trước.
Vận Mệnh Chi Tử? Đang nói về Thủ Tâm?
Tần Quân bỗng cảm thấy mình đã thân bất do kỷ, Vận Mệnh Chi Tử cũng trở thành nữ nhân của hắn, ngày càng thú vị.
- Được rồi, một năm sau sẽ tổ chức đại hội Long Phượng, ngươi lo tu luyện đi, đến lúc đó ta sẽ tự mình đến đón.
Hắc Điệp Tiên Tử nói xong câu đó biến mất tại chỗ, dường như lúc trước Tần Quân hỏi chuyện khiến tâm tình của nàng khá tệ.
Sau khi Hắc Điệp Tiên Tử đi đại điện trở nên yên tĩnh.
Tần Quân yên lặng thật lâu sau mới hỏi thầm:
- Nàng tốt với trẫm như vậy là vì ngươi?
Cơ Vĩnh Sinh bí ẩn nói, dường như thích nhìn Tần Quân hoang mang:
- Đúng, nhưng cũng sai. Nàng thật lòng với ngươi, chờ sau này ngươi sẽ hiểu tất cả.
Lại là ngày sau hãy nói!
Làm trẫm ức chế lắm rồi!
Tần Quân thầm bực bội.
Cơ Vĩnh Sinh nghe thấy tiếng lòng của Tần Quân, mắng:
- Thô bỉ!
***
Thời gian trôi nhanh, Hắc Điệp Tiên Tử đi rồi không còn xuất hiện nữa.
Thiên Đình Đại Tần lục tục tiếp viện. Thiết Kình Thiên ở Biên Hải thành Đông Phương Vực đưa tặng nhân lực, vật lực. Lấy đảo Hồ Vương làm trung tâm bắt đầu xây thành trì trên đảo biển xung quanh.
Chưa đầy nửa tháng phần lớn khu vực Nam Tận Hải đã bị Thiên Đình Đại Tần chinh phục.
Hôm nay Tần Quân bắt đầu trùng kích Chân Tiên cảnh.
Cái gì gọi là Chân Tiên?
Nguyên thần ra, siêu nhiên vật bên ngoài thật là chân tiên.
Trên đỉnh núi sau Thánh Đế Cung, Tần Quân ngồi khoanh chân trong thùng gỗ, hơi nóng bốc lên, bên trong nấu các loại kỳ trân thánh dược cho hắn luyện thể.
Viên Hồng, Tôn Ngộ Không, Hằng Nga, Liễu Nhược Lai, Bạch Trạch, Lưu Bá Ôn đứng xung quanh. Mấy trăm binh sĩ lơ lửng trên trời canh giữ.
Dược liệu trong thùng toàn là thứ hiếm hoi, vật làm thể tu tha thiết ước mơ. Tần Quân ra lệnh một tiếng là người ta đua nhau thu gom về cho hắn. Nhưng muốn đột phá Bất Diệt Thánh Thân đệ ngũ trọng Pháp Thiên Tượng Địa cần đoạn đường rất dài.
Đường thể tu tuy dài dòng nhưng luyện khí thì rất nhanh. Có Đạo Linh Đan điên cuồng bổ cấp, pháp lực trong người Tần Quân đã đến mức bão hòa, hôm nay sẽ đột phá Chân Tiên cảnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong người Tần Quân truyền ra từng tiếng như sấm nổ, nửa thân trần ướt đẫm mồ hôi, đường cong cơ bắp vô cùng hoàn mỹ. Thường ngày hắn mặc áo nhìn gầy nhưng cởi đồ ra thì cho cảm giác lực lượng bùng nổ.
Lưu Bá Ôn cảm thán rằng:
- Chậc chậc, Chân Tiên cảnh chưa đến hai mươi tuổi . . .
Viên Hồng, Tôn Ngộ Không khóe môi co giật. Bọn họ tự phụ thiên tài nhưng chẳng là cái đinh gì trước mặt Tần Quân.
Liễu Nhược Lai hé môi, nếu Tần Quân thật sự chưa đầy hai mươi tuổi thì thiên phú của hắn thật khó tưởng tượng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên lôi cuồn cuộn bắt đầu tụ tập lại, thiên uy rầm rộ làm phạm vi trăm dặm nặng nề uy áp. Người tu vi yếu quỳ rạp dưới đất run cầm cập.
Viên Hồng ngước đầu lên, xoe tròn mắt tràn đầy khó tin:
- Kiếp nạn này . . .
Tôn Ngộ Không nhíu chặt mày.
Bạch Trạch bắt đầu suy tính, giây sau người run rẩy, linh hồn bị phản phệ khóe môi chảy máu.
Lòng Bạch Trạch dậy sóng cay đắng thầm nghĩ:
- Tại sao người này có nhiều thứ khiến ta không thể suy tính?
Lần trước suy tính Vạn Yêu đăng bị phản phệ, lần này Bạch Trạch tính thiên kiếp của Tần Quân cũng bị.
Bạch Trạch thầm cay đắng.
Tử Vi Đế Tinh đạo quả trong người Tần Quân điên cuồng vận chuyển, hoa văn tử diễm giữa trán vặn vẹo, long khí không tự chủ được tràn ra thân thể, hú dài vòng quanh người hắn rất là thần võ bất phàm.
Tần Quân vận chuyển nhanh tâm pháp Bất Diệt Thánh Thân, hắn chợt mở mắt ra quát hướng bầu trời:
- Phá cho trẫm!
Ầm!
Ma khí trong người tràn ra theo nhanh chóng ngưng tụ thành chân thân Cực Viêm Ma Thần, cao gần mười trượng đứng ngạo nghễ trên đỉnh đầu Tần Quân.
Lại nhìn thấy chân thân Cực Viêm Ma Thần làm tim mọi người đập nhanh.
Tôn Ngộ Không nhíu mày nói:
- Đây rốt cuộc là cái gì . . .
Tôn Ngộ Không không biết Cực Viêm Ma Thần, nhưng lúc chiến đấu trong bụng Hắc Hải Vương Kình khiến y rất e ngại Cực Viêm Ma Thần.