- Muốn chết!
Dương Tiễn giận tím mặt, lại có người dám tập kích Tần Quân, đúng là đã chạm vào vảy ngược của hắn!
Chí Tôn pháp nhãn giữa mi tâm đột nhiên mở ra, bắn ra một chùm sáng màu đen, nhanh chóng phóng vào sâu trong tinh không.
Một giây sau, một tiếng kêu thảm thiết từ sâu trong tinh không truyền đến, sau đó im bặt.
Mặt Tần Quân không biểu tình, không cần hắn ra lệnh, Dương Tiễn đã bay đi.
- Trẫm cho các ngươi cơ hội mạnh lên, nhưng mạnh lên bao nhiêu, phải dưa vào chính mình.
Tần Quân quay người nói với Hình Thiên và Cửu Linh Nguyên Thánh nói, Hình Thiên nghe thấy cực kì kích động.
Cuối cùng ân điển của Bệ Hạ cũng đến!
Cùng lúc đó, Lữ Bố, Tôn Ngộ Không, Viên Hồng, Văn đạo nhân và các Thần Ma khác cũng bay đến Lâm Gia Tiên Sơn, Lâm Chi Chung cũng đến.
Bây giờ Lâm Chi Chung đã xem Tần Quân như ông trời mà cúng, sợ hắn xảy ra chuyện.
- Để cho Hình Thiên, Cửu Linh Nguyên Thánh cực hạn giác tỉnh!
Tần Quân ra lệnh ở trong lòng, sau đó trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cái lỗ đen, hút Hình Thiên và Cửu Linh Nguyên Thánh vào trong đó.
Một màn này làm cho nhóm Thần Ma hai mặt nhìn nhau.
- Hình Thiên cũng mạnh lên sao, Hậu Nghệ cũng lợi hại như vậy, hắn thì sao?
- Xong, chúng ta lại phải biến thành Tam Lưu chiến tướng.
- Cửu Linh Nguyên Thánh cuối cùng cũng có cơ hội này, Bệ Hạ đúng là nhân từ.
- Hình Thiên sẽ mạnh đến mức nào?
- Ít nhất là Thiên Đạo Chí Thánh đi!
Nhóm Thần Ma thảo luận ầm ĩ, bọn họ đều biết Tần Quân có một thủ đoạn có khả năng làm cho thần thông của bọn họ phát huy đến cực hạn trong thời gian ngắn.
Nói về thiên phú, ở đây không có người nào dám nói mình có thiên phú mạnh hơn Hình Thiên.
Mặc dù trong mắt Tần Quân, Văn đạo nhân, Nam Cực Tiên Ông, Bích Tiêu, Lữ Bố đều có hi vọng giác tỉnh siêu việt hơn Hình Thiên, nhưng cũng chỉ là có hi vọng mà thôi.
Còn Ứng Long thì hơi kém chút, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Rất nhanh, Dương Tiễn trở về, trong tay còn xách một tu sĩ, hắn giống như bị trúng Định Thân Thuật, thân thể cứng ngắc, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng.
- Là tu sĩ Bách Lý gia, trừ hắn ra, tất cả đều bị ta giết, người mạnh nhất có vị tu vi Thiên Đạo Chí Thánh cảnh hậu kỳ.
Dương Tiễn nhẹ giọng nói, mấy Thần Ma kia nghe được mà nuốt nước bọt.
Đường đường là Thiên Đạo Chí Thánh cảnh hậu kỳ, không chịu được một kích như trong miệng hắn sao?
Đều là Thiên Đạo Chí Thánh cảnh hậu kỳ, Hậu Nghệ lặng lẽ nắm chặt hai tay, hắn không cam lòng.
Tần Quân nhìn Dương Tiễn vứt tên tu sĩ Bách Lý gia kia trên mặt đất, nhẹ giọng hỏi nói.
- Bách Lý gia? Đúng là tâm tư còn không chết.
Hắn còn chưa hoàn thành nhiệm vụ phẫn nộ của gia tộc Bách Lý, điều này nói rõ gia tộc Bách Lý vẫn có cừu hận vớ hắn, nếu có cơ hội, chắc chắn sẽ tự tay giết hắn.
Không nghĩ rằng gia tộc này ngu xuẩn như vậy, lại đi dùng Thiên Đạo Chí Thánh đến ám sát Tần Quân.
Xem ra Bách Lý Hồng Cương không nói cho bọn họ biết sự khủng bố của Đại Đạo Chí Tôn.
- Tần Thiên Đế ngươi chết không yên!
Tên tu sĩ này cắn răng nói, hắn đã từ bỏ giãy giụa, chỉ muốn phát tiết một chút trước khi chết.
Tần Quân cười lạnh một tiếng, nói.
- Có thể Trẫm sẽ chết, nhưng không phải là bây giờ, nhưng gia tộc Bách Lý sẽ sớm đi xuống theo các ngươi mà thôi.
Lời vừa nói, sắc mặt của tên tu sĩ kia kịch biến, nếu Bách Lý gia tuyệt hậu, bọn họ sao xứng với liệt tổ liệt tông đây?
Không đợi hắn mở miệng, Tần Quân há mồm phun ra Cực Đạo Viêm Hỏa, đốt tên kia thành tro bụi.
Người này chỉ có tu vi nửa bước Thánh Nhân, dưới tình huống không có phòng ngự, không thể chịu nổi Cực Đạo Viêm Hỏa thiêu đốt.
- Bệ Hạ, tiếp theo chúng ta phải làm gì?
Dương Tiễn trầm giọng hỏi.
- Đi diệt Bách Lý gia đi, bọn họ quá lớn lối, Bệ Hạ đã không truy cứu, còn dám phái người đến đây?
Lý Nguyên Bá tiếng hừ lạnh nói.
Thật ra tên này còn hung ác không kém hơn Tôn Ngộ Không bao nhiêu đâu, một câu không hợp đã muốn giết.