Tỳ Bà khó hiểu nói nhỏ:
- Sao thái độ của bệ hạ khác lạ vậy?
Trong Thiên Đế cung.
Phục Hy nhìn sứ giả Thánh Môn trước mặt mình, mắt tràn đầy tò mò.
Sứ giả Thánh Môn mặc áo trắng, tóc trắng xoá, thân hình vạm vỡ, mặt mũi hiền lành, có phong phạm tiên phong đạo cốt.
Phục Hy nhìn thấu tu vi của sứ giả Thánh Môn:
- Nhập Thánh viên mãn.
Tu vi như vậy mà chỉ làm sứ giả truyền tin, Thánh Môn đúng là mạnh thật.
Trong vũ trụ ít có tin tức về Thánh Môn, nhưng không khó tìm hiểu nó, nhiều Vạn Pháp đảo đều có tình báo về Thánh Môn.
Phục Hy không biết rõ Thánh Môn nên không thèm để bụng.
Tuy sứ giả Thánh Môn cười thân thiện nhưng lòng rất giật mình, vì không nhìn thấu tu vi của Phục Hy.
Sứ giả Thánh Môn cười hỏi:
- Không biết tôn tính đại danh của các hạ là gì?
Thái độ của sứ giả Thánh Môn bình hòa, không hèn cũng không ngạo.
Phục Hy nhẹ giọng trả lời:
- Phục Hy.
Con ngươi sứ giả Thánh Môn co rút.
Tần Tiên Lục Thần!
Phục Hy, Đế Giang, Khổng Tuyên, Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, Cường Lương.
Sáu người được gọi là Tần Tiên Lục Thần, được các phương thế lực vũ trụ bầu chọn là cường giả tuyệt thế đẳng cấp Ma Đế.
Sứ giả Thánh Môn không ngờ người trước mắt là Phục Hy, trong một chốc lão thấy khô cổ, nhưng không hoảng hốt, vì núi dựa của lão là Thánh Môn.
Không ai dám bất kính với Thánh Môn, dù có người đó thì cũng đã hồn phi phách tán.
Tần Quân long hành hổ bộ đi vào Thiên Đế cung, hắn mặc Bạch Ngọc Chí Tôn Đế Bào được chế tạo đặc biệt, có lực phòng ngự cao hơn Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào, đã đến đẳng cấp hậu thiên chí bảo. Áo như bạch ngọc khảm nhiều đá quý, bên trong có ba mươi sáu lớp cấm chế, bước đi tạo uy áp lớn.
Phục Hy quỳ xuống trước Tần Quân:
- Tham kiến bệ hạ!
Sứ giả Thánh Môn nhìn hướng Tần Quân.
Đây chính là Tần Thiên Đế?
Sứ giả Thánh Môn nhướng mày, Tần Quân trẻ hơn lão tưởng.
Tần Quân hỏi thẳng:
- Ngươi đến từ Thánh Môn?
Mặt Tần Quân không biểu tình khiến sứ giả Thánh Môn không nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn.
Sứ giả Thánh Môn chắp tay trả lời:
- Đúng vậy, Thánh Môn chúng ta ở ẩn sâu trong vũ trụ, ít liên lạc với ngoài vũ trụ, không biết bệ hạ có biết gì về Thánh Môn chúng ta không?
Tần Thiên Đế rất cuồng, trên đường đi sứ giả Thánh Môn có nghe đồn rồi. sứ giả Thánh Môn sợ nhất là loại người nghé con mới sinh không sợ cọp, có lẽ vì chưa từng nghe về Thánh Môn nên sẽ xuống tay đánh lão, nếu thế thì rất bi kịch.
Tần Quân hờ hững hỏi:
- Nghe nói Thánh Môn từng diệt Cực Viêm Ma Thần, trong môn có Thánh Nhân tọa trấn, có đúng không?
Phục Hy biến sắc mặt, y biết lai lịch huyết mạch của Tần Quân là Cực Viêm Ma Thần. Phục Hy chợt nhớ lúc trong Tù Mệnh Ngục, Mặc Huyền Tử và Nam Tố Tiên Tử từng nhắc đến Thánh Môn, nhưng khi đó y không để bụng.
Sứ giả Thánh Môn hơi hếch cằm, tự hào cười nói:
- Đương nhiên, thiên đạo không chấp nhận Cực Viêm Ma Thần. Còn Thánh Nhân thì đó là tồn tại vô thượng, ngoài vũ trụ không có Thánh Nhân, Thánh Nhân đều ở trong Thánh Môn.
Thánh Nhân!
Đó là trụ cột lớn nhất của Thánh Môn.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến!
Một Thánh Nhân đủ đảo điên nguyên ngoài vũ trụ, đây là lý do Thánh Môn ở trên ức vạn chủng tộc.
Phục Hy sắc mặt khó xem nói:
- Thánh Nhân . . .
Phục Hy biết Thánh Nhân khủng bố như thế nào, vì muội muội của y là Thánh Nhân.
Ánh mắt Tần Quân càng lạnh lùng, hắn cố nén sát ý cuộn trào, hỏi:
- Không biết tại sao sứ giả đến đây?
Tần Quân nhìn ra được sứ giả Thánh Môn không có địch ý, hiển nhiên thân phận Cực Viêm Ma Thần của hắn chưa truyền vào Thánh Môn, hoặc có lẽ Thánh Môn không tin.
Sứ giả Thánh Môn mỉm cười nói:
- Là vầy, Thánh Nhân mở rộng ân đức đồng ý chiêu nạp thiên tài của các thế lực hạng nhất trong vũ trụ vào Thánh Môn học tập. Tần Tiên giới gần đây đã có khí phách của thế lực hàng đầu nên ta đặc biệt mời Thiên Đế đi Thánh Môn học tập.
Sứ giả Thánh Môn nói chuyện mang chút tôn kính, lão biết tại sao Thánh Nhân muốn chiêu người, Tần Thiên Đế trẻ tuổi này về sau có lẽ sẽ là đồ tử đồ tôn của Thánh Nhân nào đó.
Tần Quân nhíu mày, bản năng cho rằng đây là âm mưu:
- Học tập?
Sứ giả Thánh Môn bắt đầu thổi phồng, như thể vào Thánh Môn là thành thánh ngay:
- Đúng vậy, học tập. Giáo thống của Thánh Môn là tối cao vô thượng, bên trong còn có động tiên hiếm hoi trên đời, tụ linh pháp trận từ thất phẩm trở lên, thiên tài địa bảo nhiều không đếm hết . . .
Tần Quân thời ơ, mắt hấp háy không biết suy nghĩ cái gì.
Phục Hy để ý cảm xúc của Tần Quân, sắc mặt lạnh xuống, sứ giả Thánh Môn đang kể tràng giang đại hải cũng phát hiện kỳ kỳ, từ từ ngậm miệng lại, hoang mang nhìn Tần Quân.
Trán sứ giả Thánh Môn rịn mồ hôi lạnh:
- Không lẽ ta nói nhầm cái gì? Tần Thiên Đế đúng là . . . vui buồn thất thường.
Sứ giả Thánh Môn sợ nhất Tần Quân một lời không hợp giết lão.
Phục Hy sâu không lường được, sứ giả Thánh Môn đã gặp nhiều Hiển Thánh nên đoán ngay y là cường giả Hiển Thánh cảnh. Nếu chết tại đây thì sứ giả Thánh Môn sẽ khóc chết.
Tần Quân hỏi:
- Thánh Môn có bao nhiêu Thánh Nhân?
Mối thù của Cực Viêm Ma Thần không thể không báo, muốn báo thù thì phải tìm hiểu Thánh Môn mạnh cỡ nào.
Tần Quân linh cảm Thánh Môn không thiếu Thánh Nhân.
Thiên đạo này mạnh hơn thiên đạo hồng hoang, điều này nói lên cái gì?
Tức là Thánh Nhân ở đây rất có thể nhiều hơn Thánh Nhân hồng hoang.
Nếu đúng vậy thì khó giải quyết.
Sứ giả Thánh Môn lắc đầu nói:
- Cái đó . . . không biết được. Thánh Môn rất khổng lồ, ta chỉ là một sứ giả.
Sứ giả Thánh Môn thầm khó hiểu tại sao Tần Quân có hứng thú với Thánh Môn như vậy, không lẽ là kiêng kị gì của người bề trên?
Tần Quân suy tư, bây giờ không thích hợp đấu cứng với Thánh Môn, sứ giả Thánh Môn đã mời vào Thánh Môn thì hắn không ngại đi thử.
Tần Quân hỏi:
- Khi nào đi Thánh Môn? Vào từ chỗ nào? Trẫm có thể phái bao nhiêu người đi?
Thái độ của Tần Quân làm sứ giả Thánh Môn khó chịu. Lão là sứ giả của Thánh Môn, dựa vào cái gì bị Tần Quân chèn ép, phải nói nhỏ nhẹ?
Sứ giả Thánh Môn cắn răng hỏi:
- Thiên Đế, thái độ như vậy có phải hơi không hợp lễ độ?
Tần Quân đã hơi động lòng trước lời mời thì sứ giả Thánh Môn không cần e dè nữa.
Chỉ sợ kẻ địch mù thông tin, đối phương biết càng nhiều mới càng sợ mình.
Tần Quân nghe vậy mắt càng lạnh lẽo, không khí trong đại điện giảm thấp dưới độ âm. Phục Hy âm u trừng mắt làm sứ giả Thánh Môn thầm run.