Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1303: Chương 1303: Dương Tiễn Bán Thánh




Tần Quân định kêu hệ thống đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Cửu Thiên Huyền Nữ, lúc này Tỳ Bà và Dương Tiễn xuất hiện.

Mau vậy?

Tần Quân nhướng mày, hắn không kịp chuẩn bị.

Dương Tiễn quỳ xuống, chắp tay quát:

- Tham kiến bệ hạ!

Mắt Dương Tiễn tràn đầy kích động, gã đã đoán được cái gì.

Trong tình huống năm người Phục Hy, Đế Giang lập công nhưng Tần Quân đơn độc triệu Dương Tiễn đến, chắc chắn không chỉ để trò chuyện việc nhà.

[Cửu Thiên Huyền Nữ: Đến từ truyền thuyết thần thoại.

Thân phận: Cửu Thiên Thánh Mẫu.

Tu vi: Đại La Thủy Tiên cảnh hậu kỳ.

Công pháp: Huyền Nữ Tâm Kinh.

Thần thông: Cửu Thiên Huyền Pháp. Chỉ Thủ Già Thiên. Địa Chấn Vô Cực.

Pháp bảo: Bạch Hổ Tiên. Vô Tự Thiên Thư.

Mức độ trung thành: 85 (MAX 100)]

Tần Quân vừa xem bảng liệt kê thuộc tính của Cửu Thiên Huyền Nữ vừa cười nói với Dương Tiễn:

- Đứng lên đi.

Cửu Thiên Huyền Nữ chỉ là Đại La Thủy Tiên cảnh hậu kỳ làm Tần Quân hơi thất vọng, có lẽ dùng Thần Ma đỉnh cao sẽ biến mạnh hơn, nhưng phải xem biểu hiện về sau của nàng đã.

Dương Tiễn tò mò hỏi:

- Không biết bệ hạ tìm ta vì chuyện gì?

Người Dương Tiễn đầy mùi rượu, hiển nhiên mới bị Tỳ Bà kéo khỏi bàn rượu.

Tần Quân liếc Tỳ Bà một cái ra hiệu nàng đi.

Tỳ Bà rất hiểu chuyện, nháy mắt biến mất tại chỗ.

Tần Quân chậm rãi đứng dậy đi tới đi lui trong thạch đình, chắp hai tay sau lưng ra vẻ do dự.

Dương Tiễn thấy vậy càng tò mò hơn, nhưng cố bình tĩnh lại chờ Tần Quân mở miệng.

Tần Quân đi lòng vòng mấy chục vòng mới dứng lại, mặt nghiêm túc nhìn Dương Tiễn, quát lên:

- Dương Tiễn!

Dương Tiễn vội vàng quỳ xuống, không dám ngẩng đầu đối diện với Tần Quân:

- Có mạt tướng!

- Trẫm muốn cho ngươi càng mạnh!

Tần Quân nói một câu làm người Dương Tiễn run rẩy, máu sôi trào.

Dương Tiễn đến độ cao ngày hôm nay toàn dựa vào Tần Quân ban cho. Đặc biệt Tần Quân ban thưởng Chí Tôn Pháp Nhãn cho đến nay Dương Tiễn vẫn đang tham ngộ, hưởng thụ rất lớn.

Dương Tiễn gằn từng chữ như lời thề suốt kiếp:

- Nhị Lang suốt đời không quên ân đức của bệ hạ. Chỉ cần Nhị Lang còn sót một tia hồn phách thì đời này đến đời khác sẽ hiệu lực cho Tần gia!

Lời hứa này rất nặng, chứng minh lòng cảm ơn của Dương Tiễn dành cho Tần Quân.

Tần Quân cảm động vô cùng, hắn nâng Dương Tiễn dậy cười nói:

- Trẫm từ lâu đã biết tấm lòng của Nhị Lang, nếu không đã chẳng gọi Nhị Lang đến vào lúc này.

Tần Quân thầm ra lệnh:

- Hệ thống, cho Dương Tiễn thức tỉnh cực hạn!

Tổ cha Dương Bắc Minh! Chờ Dương Tiễn thức tỉnh cực hạn rồi trẫm sẽ đánh ngươi phải kêu cha!

Tần Quân ôm tâm tình sục sôi này càng mong đợi Dương Tiễn hơn.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Dương Tiễn thức tỉnh cực hạn, xin túc chủ chờ đợi.]

Ngay sau đó trên đỉnh đầu Tần Quân hiện ra lỗ đen, Dương Tiễn thấy thế rất mừng, gã nhắm mắt chờ đợi ân sủng.

Tần Quân nhìn buồn cười, chưa kịp nói gì lỗ đen đã hút Dương Tiễn vào trong.

Ngự hoa viên bình tĩnh lại, Tần Quân ngồi cạnh bàn đá, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

***

Vèo!

Trong trời sao, Dương Bắc Minh đứng trên Tuyên Cổ thần kiếm, đã thay áo máu, mặc bộ áo trắng vằn đỏ.

Sắc mặt Dương Bắc Minh vô cùng âm trầm.

Từ khi Dương Bắc Minh sinh ra đây là lần thứ hai thất bại.

Lần thất bại đầu tiên Dương Bắc Minh không thua về thực lực, nhưng lần này dù bị người vây công nhưng lão vẫn xem đó là sỉ nhục.

Lòng Dương Bắc Minh sôi trào sát ý:

- Tần Thiên Đế!

Dương Bắc Minh vốn chỉ muốn báo thù giúp đồ đệ, bây giờ vì đánh thua nên lão sinh ra sát tâm với Tần Quân.

Từ đầu đến cuối Dương Bắc Minh không thấy bộ dạng của Tần Quân thế nào, lão càng nghĩ càng tức giận.

Dương Bắc Minh chợt cảm giác đến cái gì, vội vàng dừng lại.

Dương Bắc Minh nhìn chằm chằm đằng trước, trầm giọng quát:

- Đi ra!

Cách trăm dặm phía trước xuất hiện một bóng đen, mờ nhạt như ngọn nến, rất kinh dị.

Bóng đen lộ ra đôi mắt đỏ ngầu, không thấy rõ khuôn mặt và thân hình:

- Dương Bắc Minh, ngươi thua.

Dương Bắc Minh xanh mặt quát:

- Đạo chích phương nào? Muốn chết sao!?

Lão thua thật nhưng không cho phép người ta trào phúng.

Khí thế của Kiếm Thần mạnh biết bao, cả trời sao như đông lại, bóng đen không đung đưa nữa.

Bóng đen lạnh lùng nói, nhưng ngữ điệu dịu lại:

- Dương Bắc Minh tức giận với ta làm gì? Muốn báo thù không? Muốn giẫm Tần Thiên Đế dưới chân không?

Kiếm Thần tức giận đang tìm cái cớ để trút giận.

Dương Bắc Minh hừ mạnh:

- Liên quan gì ngươi!

Dương Bắc Minh định nói tiếp nhưng vô số kiếm quang từ bốn phương tám hướng bắn tới cắt nát bóng đen.

Diệt bóng đen xong Dương Bắc Minh đi tiếp, biến mất sâu trong trời sao.

Sau khi Dương Bắc Minh rời đi bóng đen lại phục hồi.

Đôi mắt đỏ lấp lóe sát ý nhìn bóng lưng Dương Bắc Minh khuất xa, bóng đen thì thầm:

- Dương Bắc Minh, không uổng là đệ nhất vũ trụ. Nửa Bước Thánh Nhân, ha ha. Tần Thiên Đế bị kẻ điên này theo dõi thì không nhảy nhót được lâu, thời đại của nhân tộc nên đổi!

***

Chớp mắt ba ngày qua đi.

Tần Tiên giới vẫn ca múa ăn mừng. Dương Bắc Minh thất bại, toàn vũ trụ thảo luận về Tần Tiên Lục Thần và Tần Thiên Đế, ngày càng nhiều sinh linh đến Tần Tiên giới tra xét.

- Đây là Tần Tiên giới?

- Tại sao không thể đi Đại Tần Thiên Thành?

- Tần Thiên Đế xem mình là nhân vật hạng nặng gì!?

- Thì người ta đúng là nhân vật quan trọng, Dương Bắc Minh còn gục ngã dưới chân hắn.

- Đệ nhất vũ trụ không giết được hắn, ngạo là phải.

Các sinh linh sôi nổi bàn tán. Được vào Tần Tiên giới nhưng không phải tiên nhân thì không được phép vào Đại Tần Thiên Thành, luật trời này khiến nhiều sinh linh bất mãn, nhưng cũng không biết làm sao.

Cùng lúc đó, Tần Quân sốt ruột chờ đợi trong ngự hoa viên ở Thiên Đế phong.

Ba ngày qua đi nhưng Dương Tiễn vẫn chưa thức tỉnh cực hạn thành công sao?

Tần Quân buồn bực hỏi thầm:

- Hệ thống, chẳng lẽ thức tỉnh cực hạn có mạo hiểm gì?

Hắn còn trông chờ Dương Tiễn đem đến niềm vui bất ngờ.

Hệ thống không trả lời càng làm Tần Quân táo bạo hơn, niềm vui bất ngờ biến thành thất vọng làm người ta khó chịu.

Tỳ Bà đột nhiên xuất hiện, nàng đến trước mặt Tần Quân, nhanh chóng lấy một ngọc giản ra.

Tần Quân nhận lấy, thần thức quét qua sau đó sắc mặt dịu lại.

Thì ra sau khi Dương Bắc Minh bị đánh bại, một số đại thế giới phản bội Tần Tiên giới không ngồi yên đều phản chiến quay về, liên tên xin lỗi Tần Tiên giới, hy vọng được tha thứ.

Tần Quân hừ lạnh:

- Một đám ngã theo chiều gió.

Đánh lui Dương Bắc Minh đã có hiệu quả như vậy, nếu ngay mặt đánh bại lão, hay thậm chí giết chết lão thì sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.