Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1157: Chương 1157: Gặp gỡ ở vũ trụ




Thiên hạ các vực đều thảo luận về Tần Quân và Thiên Mệnh Đại Đế, đa số người đặt hy vọng lên Thiên Mệnh Đại Đế. Dù sao từ lúc họ sinh ra Thiên Mệnh Đại Đế đã là số một thiên hạ, Tần Quân tự dưng ló mặt ra, các sinh linh bản năng thấy mâu thuẫn. Đặc biệt là Tần Quân làm việc bá đạo không nói lý.

Tin tức truyền Quân Chính điện của Thiên Đình Đại Tần, Tần Quân cười lớn. Văn võ cả triều hoang mang nhìn nhau.

Bạch Trạch nhẹ giọng nói:

- Thiên Mệnh Đại Đế làm như vậy đại biểu cho liên minh kháng Tần liều chết một phen, chúc mừng bệ hạ sắp thống nhất thiên địa.

Quan văn võ tướng ngẩn ngơ, còn kiểu vuốt mông ngựa thế này?

Hơi khó chịu chút nhưng họ vẫn lục tục chúc mừng theo.

Chờ đại điện yên tĩnh lại, Tần Quân cười nói:

- Thiên Mệnh Đại Đế không đáng sợ, sau này thiên hạ không có cửu đế, chỉ có Tần Thiên Đế.

Đám quan văn võ tướng siêu kích động, bây giờ ai không thấy tự hào vì làm quan tướng trong Thiên Đình Đại Tần? Bao người giành giật đổ máu đầu làm thành viên của Quân Chính điện.

Trong lòng họ không có cửu đế thiên hạ, chỉ có Thiên Đế bệ hạ.

Tần Quân đổi đề tài, ra lệnh:

- Tiếp tục chiêu nạp hiền tài, phái người đi tọa trấn các vực, trưng binh các vực mới thu.

Vực thuộc quyền Thiên Đình Đại Tần tăng nhiều lên, công việc cũng phiền phức bận rộn hơn.

Không chỉ cần chinh chiến còn phải nhanh chóng nắm rõ tình hình các vực, các quan văn bận tối mặt tối mày.

Trong khi Thiên Đình Đại Tần sắp xếp, Thiên Mệnh Đại Đế triệu tập mấy chục vị hùng chủ, đế.

Đinh Võ Tướng, Viêm Hoàng ngồi bên dưới, biểu tình cực kỳ khó xem. Trong cửu đế thiên hạ chỉ có bọn họ và Thiên Mệnh Đại Đế là đồng ý đối kháng Tần Thiên Đế. Họ hiểu cái giá khi thất bại là cái gì, nhưng tên đã trên dây không thể không bắn.

Nhiên Đăng, Từ Trọng Sinh, Yêu Hoàng không tham gia. Cửu U Âm Đế chết, Kiếm Chủ bị bắt. Cửu đế thiên hạ thành trò cười.

Thiên Mệnh Đại Đế ngồi trên ghế chính nhẹ giọng nói:

- Thiên Đình Đại Tần như mặt trời ban trưa, chúng ta không thể ngay mặt đánh với chúng. Ta sẽ lẻn vào Nam Vực Thiên Thế Giới quấy rối trung tâm Thiên Đình Đại Tần, tru sát Tần Thiên Đế.

Thiên Mệnh Đại Đế vẫn lạnh nhạt như xưa, nhưng huyết văn trên mặt làm gã trở nên khủng bố.

Lẻn vào Nam Vực Thiên Thế Giới giết Tần Thiên Đế?

Các hùng chủ ngồi bên dưới quay sang nhìn nhau, việc này mạo hiểm rất lớn, đổi lại người khác tuyệt đối không dám tưởng tượng.

Mắt Viêm Hoàng hấp háy hỏi:

- Đại đế có nắm chắc đối kháng lại Bồ Đề không?

Sức mạnh của Bồ Đề Tổ Sư đã được công nhận, chỉ có Yêu Hoàng đấu lại lão, và Khổng Tuyên thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Sau khi Thiên Mệnh Đại Đế đột phá Nhập Thánh cảnh thực lực bay vọt, tự tin vô địch lại trở về với gã.

Thiên Mệnh Đại Đế mỉm cười nói:

- Nếu không nắm chắc sao dám đi đầm rồng hang hổ?

Dù không cách nào thắng thì Thiên Mệnh Đại Đế tự tin an toàn rút lui.

Thiên Mệnh Đại Đế đã nhìn thấu tất cả, nếu gã không thể tru sát Tần Thiên Đế thì thiên hạ này sẽ rơi vào tay Tần Thiên Đế thật. Nếu thua, Thiên Mệnh Đại Đế sẽ không nản lòng, gã sẽ đi thiên ngoại tìm cơ hội biến mạnh.

Khác với Đông Hoàng Thái Nhất, bản thân Thiên Mệnh Đại Đế tôn trọng thực lực cá nhân, không thì Thiên Mệnh Điện đã sớm xưng bá thiên hạ. Thiên Mệnh Đại Đế không làm như vậy không phải vì chẳng có hùng tâm, đơn giản hùng tâm của gã không đặt ở tranh bá mà là tu hành.

Nghe Thiên Mệnh Đại Đế trả lời, các hùng chủ nở nụ cười kích động. Giờ điều họ thao thức trông ngóng nhất là hủy diệt Thiên Đình Đại Tần. Có Thiên Mệnh Đại Đế ra tay, bọn họ như đã thấy tia sáng chiến thắng.

Thiên Mệnh Đại Đế tiếp tục bảo:

- Thái Ất Chân Nhân, Đạo Hạnh Thiên Tôn, Hình Thiên, Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, các ngươi hãy tạm né qua họ, chờ ta giải quyết từng tên.

Thiên Mệnh Đại Đế điểm danh bốn người tu vi từ Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ trở lên, trừ gã ra dù là Viêm Hoàng cũng không thể đánh thắng ai trong bốn người.

Các hùng chủ nghe vậy không thấy nhục vì bị coi thường ngược lại thầm thở phào, bọn họ cũng không muốn đi khiêu chiến bốn vị cường giả cái thế của Thiên Đình Đại Tần, ai đi là người đó chết chắc.

***

Ngân hà rực rỡ đẹp tựa tranh, một chùm sáng bảy sắc xẹt nhanh qua, nhìn gần thì rõ ràng là Khổng Tuyên.

Sau khi đánh bại Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, Khổng Tuyên mang theo Lý Nguyên Bá đi ra thiên ngoại, thời gian đã qua mấy tháng.

Nhìn hướng Khổng Tuyên bay thấy sâu trong trời sao lóe ánh sáng hoa lệ, mơ hồ thấy đường nét đại lục tựa như Tiên giới trong truyền thuyết.

Khổng Tuyên nhìn đằng trước, thầm nghĩ:

- Hy vọng thứ này có thể trợ giúp Nguyên Bá tăng mạnh lực lượng huyết mạch.

Mắt Khổng Tuyên đầy hiền từ. Kim Sí Đại Bằng chuyển thế thành Lý Nguyên Bá, dù gã đã nhớ ký ức luân hồi nhưng tính cách chính vẫn là Lý Nguyên Bá, bình thường gã khờ khạo làm Khổng Tuyên cứ lo gã sẽ gây họa.

Chợt một chiếc xe rồng chạy tới, hình dạng như xe ngựa nhưng không có ngựa kéo xe mà là rồng. Xe đen thui, bốn góc nóc xe treo bốn cái đầu cọp, bốn con rồng kéo xe vảy đen sáng chói. Xe từ tiên cảnh sâu trong trời sao bay tới, tựa như xe quỷ, bốn con rồng hung tợn vặn vẹo, mắt rồng to như căn nhà, làm người sợ hãi.

Khổng Tuyên nhíu mày, rất nhanh lướt qua xe quỷ, gã nhìn thoáng qua cửa sổ xe thấy một nữ nhân ngồi bên trong. Nàng đeo mạn che mặt, áo đen, mắt nhắm có vẻ rèm mi rất dài, trán trắng nõn. Chỉ lộ ra nửa khuôn mặt nhưng đủ làm người tim đập nhanh.

Khổng Tuyên nhìn thấu tu vi của nàng ta:

- Nhập Thánh.

Khổng Tuyên hứng thú rã rời tiếp tục bay đi tiên cảnh phía xa.

Nữ nhân áo đen trong xe rồng chậm rãi mở mắt ra, mắt sáng động lòng người, con ngươi như ngọc bích lóe tia quyến rũ kỳ dị.

Nữ nhân áo đen lẩm bẩm:

- Hơi thở của người vừa rồi mạnh quá, là thần thánh phương nào? Sao trước kia chưa từng gặp?

Trong xe trừ nữ nhân áo đen ra có con mèo yêu trông như sư tử và beo đang nằm dưới đất ngủ say, đuôi bốc cháy ngọn lửa nhưng kỳ diệu là không đốt xe rồng.

Nốt nhạc đệm này không làm nữ nhân áo đen băn khoăn quá lâu. Trời sao vũ trụ cường giả nhiều như sao, gặp phải một cường giả lạ mặt cũng rất bình thường.

Xe rộng tiếp tục bay nhanh về nơi u ám trong trời sao.

***

Thánh Đế phong, trong ngự hoa viên.

Bùm!

Ngọn lửa rực cháy trước thạch đình vọt lên thật cao, Tần Quân lõa nửa người trên ngồi xếp bằng trên lô đỉnh, da dẻ đỏ rực, Cực Đạo Viêm Hỏa bao bọc người hắn. Lửa tím bập bùng trên trán, mái tóc dài bay lên trên, Tần Quân trông như hỏa thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.