Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1171: Chương 1171: Giai Đạo Bí Tự




Một Đại La Thủy Tiên có thể hoành hành một đại thế giới, hiện tại mười mấy Đại La Thủy Tiên cùng ra tay, uy áp đã làm thiên địa sắp tan vỡ.

Mây lôi cuồn cuộn kéo tới, đó là thiên uy của đại thế giới. Nó sẽ tự động trừ khử đám cường giả gây nguy hại cho đại thế giới, giống như độ kiếp diệt trừ nghịch thiên giả.

Mười mấy Đại La Thủy Tiên lao tới không làm Nam Tố Tiên Tử hốt hoảng, nàng vung ống tay áo phải, vô số lưỡi dao gió màu xanh bắn ra. Có một lưỡi dao gió dài trăm trượng rất khoa trương, thô bạo cắt nát mọi thứ dọc đường nó đi chém hướng đám Đại La Thủy Tiên.

Các Đại La Thủy Tiên sợ hãi da đầu tê dại:

- Nguy rồi!

Không ai dám đón đỡ, nhưng cũng không kịp trốn, bọn họ thi triển thần thông chống đỡ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Các Đại La Thủy Tiên toàn thân phun máu văng ra ngoài, người tu vi hơi yếu chết ngay tại chỗ, để lại máu thịt rớt xuống đất đai bị xới tung.

Số lưỡi dao gió còn lại bắn hướng chân trời nổ nát các ngọn núi cao, tựa như thế giới đang nổ, dấy lên cát bụi muốn lật nóc trời. Lưu Hà đại thế giới rung rinh.

Sinh linh mấy trăm vực khủng hoảng.

- Chuyện gì xảy ra?

- Có cường giả đang đánh nhau, không lẽ liên quan bí bảo của Đạo Thương Đình?

- Hèn gì gần đây có nhiều sinh linh thiên ngoại giáng lâm.

- Tiêu đời, Lưu Hà đại thế giới chúng ta sắp nghênh đón đại kiếp nạn diệt thế!

- Đừng hoảng, Đạo Thương Đình sẽ không bỏ mặc!

Uy năng của cường giả Nhập Thánh cảnh dễ dàng lay động nguyên đại thế giới.

Tần Quân cảm thán, kiếp trước hắn cũng là cường giả Nhập Thánh cảnh, biết rõ lực lượng này khủng bố cỡ nào.

Nam Tố Tiên Tử đã xem như nương tay rồi.

Nếu không phải lúc trước Đông Hoàng Thái Nhất do dự, chỉ dựa vào Thái Dương Thần Lâm đủ khiến nguyên Huyền Đương đại thế giới nổ tung.

Giải quyết kẻ chặn đường xong Nam Tố Tiên Tử tiếp tục bay hướng ánh sáng trong thác đổ dung nham.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một thiên lôi giáng xuống, chưa đánh trúng Nam Tố Tiên Tử đã bị lực lượng vô hình đánh tan.

Từ Tử Huyền chú ý đến Giai Đạo Bí Tự, gã không xông thẳng lên mà quất roi đánh Nam Tố Tiên Tử.

Roi bạc kéo dài trên không trung, chớp mắt dài mấy vạn thước, đường kính hai thước tựa như cây cột lớn đập tới.

Nam Tố Tiên Tử xoay người vỗ chưởng, tay phải như bạch ngọc chộp roi bạc đánh bật về. Từ Tử Huyền bị phản chấn thụt lùi mấy trăm thước.

Từ Tử Huyền che ngực, biểu tình khó tin thì thào:

- Sao có thể như vậy?

Tùy tay vỗ chưởng, chưởng kình dọc theo roi bạc chui vào cơ thể tổn thương gã.

Điều này nói lên cái gì?

Rằng Nam Tố Tiên Tử và Từ Tử Huyền cách biệt ngày càng lớn.

Trước kia Từ Tử Huyền từng thua Nam Tố Tiên Tử, nhưng trải qua ác chiến rồi gã mới thua.

Nam Tố Tiên Tử không quan tâm trong lòng Từ Tử Huyền nghĩ gì, nàng thò tay phải ngưng tụ bàn tay đen hư không vỗ vào thác dung nham, định cứng rắn lấy đi Giai Đạo Bí Tự.

Một bóng người thô bạo lao vào thác dung nham.

Đó là Cường Lương.

Làm Tổ Vu lôi, cơ thể của Cường Lương mạnh đến không thể tưởng tượng, gã không sợ dung nham trong lòng đất. Một đấm đánh vào bàn tay to ngưng tụ từ pháp lực của Nam Tố Tiên Tử, thành công đánh lùi địch thủ.

Giây sau Cường Lương chộp lấy đoàn sáng bay hướng Tần Quân.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau!

Nam Tố Tiên Tử tức giận cau chân mày thanh tú:

- Ngươi dám!

Nam Tố Tiên Tử đang định đánh Cường Lương nhưng Từ Tử Huyền đã như mũi tên nhọn lao đi trước.

Cường Lương biểu hiện rất kinh diễm nhưng gã chỉ là Đại La Thủy Tiên cảnh.

Nam Tố Tiên Tử, Từ Tử Huyền thì đều là cường giả Nhập Thánh cảnh.

Trong mắt hai người thì Cường Lương chỉ là con kiến mạnh một chút, không đáng lo.

Roi bạc duỗi thẳng hóa thành cây trường thương đâm vào lưng Cường Lương.

Từ Tử Huyền cười khẩy nói:

- Tạp chủng mà dám tranh giành với trăng sáng?

Cường Lương đã là người chết trong mắt gã.

Cường Lương sắp bị roi bạc đánh trúng, bỗng người gã bắn ra lôi điện, thân hình biến lớn khoảnh khắc cao mấy trăm trượng. Roi bạc đâm xuyên người Cường Lương nhưng chỉ xuyên thấu bụng, không tổn thương phần mềm.

Mặt Cường Lương dữ tợn rống to:

- Xéo!

Như tiếng rống của mãnh thú hồng hoang vang vọng Lưu Hà đại thế giới, khiến vô số sinh linh khủng hoảng.

Tiếng gầm của Tổ Vu rất có sức trấn hồn nhiếp phách, người nghe sợ hãi.

Từ Tử Huyền bị thót tim, nhìn kỹ thì Cường Lương đã cao vạn trượng, như Bất Chu thần sơn, từ vai trở lên ẩn trong mây lôi, đầu đội trời chân đạp đất. Lôi điện quấn quanh người Cường Lương đan xen với thiên lôi hóa thành lưới điện khuếch tán giữa hư không.

Kỳ lạ nhất là hai cánh tay Cường Lương từ khi nào chui ra hai con rắn vàng, cũng siêu khổng lồ, lưỡi rắn thè ra, tiếng rít rít khiến người nổi da gà.

Tổ Vu chân thân!

Giờ phút này Cường Lương đã là Nửa Bước Nhập Thánh cảnh, hơi thở cường đại làm vô số sinh linh xoe tròn mắt, bao gồm đám sinh linh đang bay tới gần.

Nhìn Cường Lương bá khí hù sợ nhiều sinh linh quay đầu trốn ngay.

Nam Tố Tiên Tử trợn to mắt nói:

- Đây là chủng tộc gì?

Cơ bắp trên người Cường Lương rung động thị giác, đặc biệt thiên lôi đan xen khiến khí thế của gã càng cuồng bạo hơn nữa, khiến người kinh dị cảm giác không thể đánh lại.

Cường Lương giơ nắm đấm phải lên đánh hướng Từ Tử Huyền, khom người xuống, đầu từ mây lôi hụp xuống. Đó là cái đầu cọp, hai mắt đỏ rực tràn ngập hung sát khí.

Một đấm hùng hổ đánh tới, Từ Tử Huyền không dám lơ là vội né tránh.

Nắm đấm đánh trúng mặt đất, trong phạm vi trăm vạn dặm tất cả sinh linh trên mặt đất bị chấn bay lên. Sinh linh đứng gần một số bị đánh chết tại chỗ.

Nền đất trong vạn thước bỗng sụp xuống, khe nứt hiệp cốc lấy nắm tay của Cường Lương làm trung tâm tựa như mạng nhện kéo dài đi các hướng. Tốc độ lan tràn rất nhanh, chỉ một giây đã khuếch tán đến mười vạn thước, giây sau đến hai mươi mấy vạn thước.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mặt đất rã ra, các tảng đá to nhô lên như núi cao, cát bụi bay lên như lửa cháy che giấu thân hình tựa ma thần của Cường Lương.

Nền đất phạm vi mấy chục vực bắt đầu nứt ra như có động đất cấp mười mấy, dời núi lấp biển, thay trời đổi đất.

Nhờ Bồ Đề Tổ Sư bảo vệ nên Tần Quân không cảm nhận khí thế đầy áp lực của Cường Lương, nhưng nhìn núi non đất đai thay đổi địa hình, vô số đá vụn che tầm nhìn khiến lòng hắn trào dâng ngọn sóng.

Đây chính là lực lượng của Tổ Vu!

Nếu để Cường Lương phục hồi đỉnh cao thì sẽ mạnh đến mức nào nữa?

Từ Tử Huyền lùi nhanh mấy vạn thước, biểu tình tràn đầy rung động nhìn dáng vẻ của Cường Lương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.