Tần Quân cười nói:
- Đi đi, không cần rất hao tâm tổn trí. Cứ để gã dựa theo ý mình tới trước mặt trẫm. Sau đó lão nên đi nghỉ ngơi, Nhan Vương Điện ngày sau cần lão chống đỡ nhiều.
Thái Thượng Lão Quân chắp tay cười nói:
- Bệ hạ quá lời.
Nói xong Thái Thượng Lão Quân liền quay người ra khỏi thư phòng.
Nhìn bóng lưng của Thái Thượng Lão Quân, Tần Quân cười tươi.
Bây giờ dưới tay hắn đã có hai Bán Thánh, Hiển Thánh cũng có tám người. Tuy có một Hiển Thánh bị bắt đi nhưng đội hình như thế quét ngang ba nghìn đại thế giới cũng không nói chơi.
Ánh mắt Tần Quân lóe lóe, khóe miệng cười càng tươi hơn, nói:
- Thánh Môn… Trẫm cách ngươi càng ngày càng gần!
Muốn khiêu chiến Thánh Môn, trong tay phải có Thánh Nhân.
Có thức tỉnh cực hạn, Tần Quân không lo thiếu Thánh Nhân.
Ngay cả Dương Tiễn đều có thể đạt tới Bán Thánh vậy Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư, Thái Thượng Lão Quân, La Sĩ Tín, Đế Giang vân vân đều có thiên phú cực mạnh, thức tỉnh cực hạn có thể đột phá Thánh Nhân không?
Nghĩ đến đó tâm trạng Tần Quân càng phấn khởi, sau đó Tần Quân tiếp tục ngồi xuống tu luyện.
Cùng lúc đó, Ngọc Đế đang uống rượu nghe sinh linh chung quanh nghị luận về việc Hỗn Độn Ma Thai trong một khách sạn ở Nhan Vương Thành.
- Hiên Viên…
Ánh mắt Ngọc Đế híp lại, không biết suy nghĩ cái gì.
Đúng lúc này, thanh âm Thái Thượng Lão Quân bỗng nhiên vang lên bên tai Ngọc Đế khiến gã trợn to mắt, hô hấp bỗng dồn dập lên:
- Ngọc Đế, tới đông thành gặp mặt!
Nhan Vương thành, thành đông.
Vì trước đây nơi này là U Vương thành, có rất nhiều phần mộ nên sinh linh qua lại nơi này rất ít, coi như vùng cấm.
Ngọc Đế đi trong một ngõ tắt nhỏ, phía trước là tường bao quanh khu nghĩa địa cao tới mười trượng, cảm giác rất khí thế vĩ ngạn không thể với tới.
Ngọc Đế dừng lại khẽ nói:
- Lão Quân, xuất hiện đi!
Lời gã vừa dứt, Thái Thượng Lão Quân liền xuất hiện trước mặt gã.
Hai người đứng cách nhau không đến hai thước, hòn đá trong ngõ tắt bắt đầu khẽ chấn động.
Thấy Thái Thượng Lão Quân khí tức như có như không Ngọc Đế cảm thấy hơi cứng lại.
Gã e ngại Thánh Nhân sau lưng Thái Thượng Lão Quân.
Lẽ nào các Thánh Nhân cũng trọng sinh trong vũ trụ này?
Nếu thật vậy, Ngọc Đế phải lại suy xét thêm, gã cũng không muốn bị chi phối như trước nữa.
Thái Thượng Lão Quân hỏi:
- Ngươi tới Nhan Vương Điện làm gì?
Ánh mắt y bình thản giống như không hề quen Ngọc Đế.
Ngọc Đế cười nói:
- Sống thêm một kiếp ta muốn kiếm một chỗ dựa vững chắc. Nhan Vương Điện rất mạnh nên ta tới đây.
Trong thành gã đã nghe nói Thái Thượng Lão Quân, Hiên Viên tọa trấn Nhan Vương Điện nhưng gã không ngờ Thái Thượng Lão Quân tìm đến gã nhanh vậy.
Thái Thượng Lão Quân nhìn Ngọc Đế chằm chằm nói:
- Nếu ngươi thật tới tìm chỗ dựa vậy không sao. Mong ngươi không có ý đồ gì khác, Nhan Đế không phải kẻ đầu đường xó chợ, là đế vương trời sinh đến cả Đông Hoàng Thái Nhất cũng thua vào tay hắn.
Đông Hoàng Thái Nhất?
Ngọc Đế híp mắt, trong lòng chấn động không thôi.
Đông Hoàng Thái Nhất là chủ nhân thiên đình đời đầu. Tuy cùng chung quyền lực với Đế Tuấn nhưng danh tiếng y vang đội xưa nay, ngay cả Ngọc Đế cũng hâm mộ vô cùng.
Ai ngờ ngay cả y cũng từng bại trong tay Nhan Đế.
Nếu gã khôi phục đỉnh cao có lẽ đánh lại được Hiên Viên nhưng gã giờ lại không phải.
Gã có đỉnh cao đi nữa cũng chưa chắc thắng được Đông Hoàng Thái Nhất.
Trong lúc nhất thời hình tượng Nhan Đế trở nên cao lớn trong lòng Ngọc Đế.
Gã không biết đời này Đông Hoàng Thái Nhất còn đang mắc ở Nhập Thánh cảnh, thậm chí còn không bằng gã.
- Ta chỉ muốn đầu nhập vào Nhan Vương Điện, nào có tâm tư khác gì?
Ngọc Đế tự tiếu phi tiếu nói, ít nhất hiện tại gã không có ý khác.
Gã còn chưa có khả năng đánh thắng Thái Thượng Lão Quân và Hiên Viên.
Sau này khi gã mạnh lên, chưa chắc.
- Hy vọng như thế. Trước đây Như Lai, Nhiên Đăng cũng mưu toan chống lại Nhan Đế nhưng bây giờ đều đã phục tùng rồi. Ngươi tự giải quyết cho tốt.
Nói xong Thái Thượng Lão Quân liền biến mất.
Như Lai!
Nhiên Đăng!
Sắc mặt Ngọc Đế đen thui, an tĩnh đứng trong ngõ nhỏ không nhúc nhích.
…
Đã mười ngày trôi qua từ lúc Hỗn Độn Ma Thai biến mất. Tin tức truyền khắp ba nghìn đại thế giới, hai chữ Cổ Phật gây ra xôn xao khắp nơi.
- Cổ Phật cứu Hỗn Độn Ma Thai? Thật không?
- Nghe nói là một Cổ Phật Thánh Nhân, ngay cả Hiên Viên thủ hạ của Nhan Đế cũng không ngăn được.
- Hiên Viên là ai?
- Ba thiên kiêu đứng trong top mười Đế Thiên Vô, Khôn Khúc, Hoa Phi cũng trở thành nền, thật khó có thể tin được.
- Cổ Phật Thánh Nhân? Không phải các Cổ Phật đã biến mất rất lâu rồi sao?
- Cảm giác thời đại mới sắp đến, thế gian phân tranh. Thánh Nhân xuất thế, Tần Thiên Đế, Nhan Đế mạnh mẽ trỗi dậy, tai họa Hỗn Độn Ma Thai, vũ trụ đệ nhất thua cuộc…Những sự kiện lớn vậy lại tập trung cùng lúc…
Ba nghìn đại thế giới, vô số sinh linh đều đang nghị luận chuyện này.
Nhan Đế, Hiên Viên coi như nổi tiếng khắp tinh không. Thậm chí bắt đầu có người so sánh Tần Thiên Đế và Nhan Đế. Đương nhiên đa số sinh linh đều cười nhạt.
Hiên Viên không thể so sánh với Tần Tiên Lục Thần hoặc Dương Tiễn.
Một hôm, Tần Quân triệu tập các thân tín như Hiên Viên, Phục Hy, Thái Thượng Lão Quân, Lý Tư, Mông Điềm, Vương Tiễn, Long Đế, Dương Thiền, Nhiên Đăng,… tới nhưng lại loại trừ Ngọc Đế ra.
Tần Quân ôm tiểu Lăng Mệnh cười nói:
- Trẫm phải đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên Nhan Vương Điện đành nhờ các ngươi. Mọi chuyện chủ yếu nghe theo Lão Quân, Hiên Viên, Lý Tư. Sau khi trở về trẫm hy vọng thấy được một Nhan Vương Điện cường thịnh hơn!
Các Thần Ma đều chắp tay cam đoan đem Nhan Vương Điện phát triển lớn mạnh.
Tần Quân cười nói với Phục Hy:
- Tốt lắm, bây giờ xuất phát thôi.
Phục Hy gật đầu, Tần Quân ôm tiểu Lăng Mệnh đi ra ngoài, các Thần Ma nhanh chóng quỳ lạy tiễn đưa.
Đến tận giờ Tần Quân vẫn chưa trực tiếp gặp mặt Ngọc Đế. Bây giờ Ngọc Đế đã thành một bộ hạ của Thái Thượng Lão Quân, tọa trấn công pháp lâu.
Tần Quân cũng không lo gã để ý tới đám công pháp. Hắn cố ý không gặp Ngọc Đế nhằm xây dựng cảm giác thần bí, khiến nội tâm Ngọc Đế kinh sợ không dám làm bừa.
Phục Hy phất tay áo, Tần Quân, tiểu Lăng Mệnh cùng y lập tức biến mất.
Lý Tư vừa đứng dậy vừa cảm thán:
- Lần sau gặp lại bệ hạ sẽ mạnh tới mức nào?
Bọn họ giờ sùng bái Tần Quân tới mức mù quáng, giống như không có chuyện gì Tần Quân làm không được.
Thái Thượng Lão Quân vuốt râu nói:
- Lần sau? Có lẽ sẽ kinh thiên động địa.
Cổ Phật Thánh Nhân xuất hiện, lại thêm Thánh Môn bành trướng khiến lão có dự cảm không lâu sau Tần Quân sẽ chống lại Thánh Nhân, bước lên con đường bá nghiệp chân chính.