Mọi người lại bị lực lượng vô hình kéo bay lên, màn sáng bao phủ hiệp cốc biến mất.
Tần Quân bản năng ngoái đầu lại, Dương Tiễn và Kim Thiền Tử ở đằng sau cách bọn họ một khoảng.
Giết nhiều Tinh Quan như thế Tần Quân không cho rằng mình có thể an toàn rời khỏi Quan Thiên Giới, không chừng trên Quan Thiên phong có người chờ hắn.
Nhưng có Dương Tiễn, Kim Thiền Tử ở thì Tần Quân không sợ gì hết.
Dương Tiễn truyền âm:
- Bệ hạ có cần ta trừ lực lượng của Giới Linh giúp bệ hạ rồi rời khỏi Quan Thiên Giới?
Dương Tiễn đã linh cảm được tiếp theo sẽ rất rắc rối, với thực lực của gã thì xé rách Quan Thiên Giới trốn ra không khó khăn gì.
Tần Quân trả lời:
- Không cần, chúng ta tiêu diệt Giới Linh rồi tính.
Dù sao đã đắc tội Thần Điện hết đường gỡ, không làm thì thôi, đã làm phải tới cùng.
Dương Tiễn sửng sốt, không ngờ Tần Quân to gan bằng trời như vậy. Giây sau khóe môi Dương Tiễn cong lên khen ngợi, gã rất thích sự gan dạ của Tần Quân.
Dương Tiễn không biết tại sao Tần Quân muốn tiêu diệt Giới Linh, gã không có hứng thú hỏi, gã chỉ cần bảo vệ hắn là được.
Một đường bay đi, qua khoảng một nén nhang nhóm người Tần Quân rốt cuộc thấy Quan Thiên phong.
Quan Thiên phong như cây cột chống trời vắt ngang ở đường chân trời, nhìn lên như trời sao sâu không với tới được, hình ảnh cực kỳ đồ sộ.
Dương Tiễn, Kim Thiền Tử đi theo sau cách vài trăm thước, hai người nhíu chặt mày nhìn Quan Thiên phong.
Dương Tiễn trầm giọng hỏi:
- Cảm nhận được không?
Kim Thiền Tử gật đầu, biểu tình trầm trọng lẩm bẩm:
- Hơi thở đó mạnh quá!
Với thần thức của bọn họ dù cách thật xa cũng có thể bắt giữ được hơi thở khủng bố trên Quan Thiên phong.
Dương Tiễn liếm môi cười nói:
- Xem ra phải trải qua một trận ác chiến.
Kim Thiền Tử cười khổ, một vị cuồng chiến đấu, một kẻ hay chọc họa, hai người phối hợp lại thì quá khớp.
Rất nhanh năm trăm thí sinh nhóm Tần Quân bay tới đỉnh Quan Thiên phong, gió mạnh làm dám thiên tài Địa Tiên cảnh rất khó chịu, đổi lại người tu vi yếu chắc đã bị gió nghiền nát bấy.
Tần Quân luôn đánh giá mấy thí sinh khác, tính toán xem mình có bỏ sót ai không. Tần Quân quét mắt hai lần xác định những người còn sống đều bị hắn khiêu chiến, trừ Kim Vô Hối.
Tần Quân bất đắc dĩ hỏi thầm:
- Kim Vô Hối là người của trẫm, có thể bỏ qua không?
Đám thiên tài Nam Vực được hắn dẫn dắt đều từng luận bàn với hắn, chỉ bỏ sót Kim Vô Hối.
Hệ thống trả lời:
- Có thể.
Tần Quân thở phào nhẹ nhõm.
Tần Quân sốt ruột hỏi:
- Vậy tại sao chưa gợi ý hoàn thành nhiệm vụ?
- Quan Thiên Đại Hội chưa kết thúc.
Tần Quân nghe vậy nhíu chặt mày, chẳng lẽ còn có mấy vòng thử thách?
Tần Quân bỗng thấy một cung điện to lớn nguy nga xuất hiện ở phía trước, tuy rằng bề ngoài không hoa lệ, thậm chí hơi rách nát nhưng hơi thở thương mang ập vào mặt, làm lòng sinh ra kính sợ.
Các thí sinh đáp xuống trước cung điện, lực lượng Giới Linh biến mất theo.
Bậc thang đóng đầy tro bụi, rách nát, bên trên là cung điện như phế tích. Nơi này cách xa mặt đất, dường như vươn tay là có thể hái sao.
Dương Tiễn, Kim Thiền Tử nhanh chóng đến bên cạnh Tần Quân.
Kim Thiền Tử nói nhỏ:
- Bệ hạ hãy cẩn thận một chút.
Tần Quân nhướng mày:
- Hưm?
Nhìn biểu tình trầm trọng của Kim Thiền Tử là biết trong Quan Thiên phong có lẽ ẩn giấu cường giả.
Đám thiên tài Nam Vực vây quanh Tần Quân, thí sinh vực khác cũng tụ tập thành từng nhóm.
Nhìn kỹ thì Nam Vực có nhiều người nhất, ba mươi chín người sống sót.
Người của vực khác số người không đồng đều. Đông Phương Vực có ba mươi sáu người sống. Hắc Ma Vực còn ba mươi ba người. Vực ít nhất thì chỉ có ba người, nhìn thấy tội.
Tần Quân đếm kỹ thấy có bốn mươi hai vực.
Một Hắc Pháp Sứ Giả lơ lửng bên trên cung điện, không nhúc nhích tựa như pho tượng, cực kỳ âm u khủng bố.
Giọng lạnh lùng lại vang lên:
- Hiện tại bắt đầu xếp hạng khí vận!
Tần Quân thầm đoán chẳng lẽ Hắc Pháp Sứ Giả là Giới Linh?
Tần Quân càng nghĩ càng thấy hợp lý.
Trên đỉnh đầu nhóm thí sinh dâng lên màn sáng, từ dưới lên trên hiện ra cái tên, càng lên cao chữ càng to.
Tần Quân tò mò mình có thể xếp hàng mấy, ít nhất chắc cũng lọt vào tốp ba.
Đông Phương Cực, Tiểu Ma Quân có thể tranh phong với hắn nhưng một người chết, một bị thương, khí vận của những người khác không nhiều bằng Tần Quân.
Thứ hạng hiện ra rất nhanh. Đám thiên tài Nam Vực xếp hạng đằng sau, Ám Lãng lọt vào ba trăm ba mươi, Kỳ Tà ở hạng một trăm chín mươi, Triệu Vân xếp hạng hai trăm chín mươi sáu. Lên cao chút nữa chỉ có còn Tần Quân, Kim Vô Hối chưa hiện ra thứ hạng.
Đám thiên tài tám chuyện:
- Ài, mất mặt thật.
- Đừng nghĩ vậy, người tham gia Quan Thiên Đại Hội ít nhất hàng vạn người, chúng ta lọt vào năm trăm hạng đã khá lắm rồi.
- Dẹp đi, cũng nhờ bệ hạ bảo vệ, nói theo lời của bệ hạ là chúng ta nằm thắng đến đây.
- Không biết bệ hạ xếp hạng mấy.
Trải qua Quan Thiên Đại Hội khiến mọi người phục Tần Quân sát đất, sau này ra ngoài có ai dám không phục hắn thì bọn họ sẽ nhảy ra cãi lại ngay.
Rất nhanh thứ hạng hiện ra trăm người đứng đây. Cừu Phi Hải đến từ Nam Tận Hải xếp hạng chín mươi bảy, là thiên tài yêu tộc hắn gặp khi đến Quan Thiên Đại Hội, bị Huyền Thanh dùng Như Lai Phật Chưởng đánh lui.
Huyền Thanh xếp hạng bảy mươi tám, nếu không phải bị Tần Quân hành hạ thì gã còn có thể lên cao hơn.
Những người khác đều thua dưới tay hắn nên không quá quan tâm.
Rất nhanh đến mười hạng đầu.
Kim Vô Hối xếp hạng chín làm Tần Quân bất ngờ, nếu hắn không tham gia thì Quan Thiên Đại Hội sẽ là võ đài cho Kim Vô Hối khoe khoang.
Năm hạng đầu.
Ba hạng đầu.
Hạng hai, Tiểu Ma Quân.
Hạng nhất, Tần Thánh Đế.
Tham gia Quan Thiên Đại Hội không bắt buộc lấy tên thật, Tần Quân dùng tên Tần Thánh Đế.
Vèo!
Mọi người tập trung nhìn hướng Tần Quân, bao gồm Tiểu Ma Quân, Huyền Thanh.
Kết quả này vừa làm bọn họ giật mình vừa không bất ngờ.
Tần Quân nhướng mày, thứ hạng này có thưởng không?
Đám Hắc Pháp Sứ Giả nhanh chóng hợp thành một thể, biến thành đoàn khói đen lượn lờ dưới trời sao hình thành khuôn mặt to lớn âm trầm kinh dị.
Giới Linh lạnh lùng nói:
- Quan Thiên Đại Hội chính thức kết thúc, hiện tại các ngươi có hai lựa chọn, một là trực tiếp rời khỏi Quan Thiên Giới, hai là vào Thần Điện.
Giọng lạnh băng phối hợp khuôn mặt khói đen to khiến người rợn tóc gáy.
Đi vào Thần Điện?
Nhiều thí sinh hít thở dồn dập, đây là cơ hội cá vượt long môn!
Tiểu Ma Quân nói trước:
- Ta chọn rời đi!
Nhìn mặt Tiểu Ma Quân đen thui tím lịm, người run bần bật sắp không chịu nổi.