Viên Hồng định ra tay nhưng tốc độ của Tần Quân quá mau, cách mây sấm rất gần làm y không kịp cản hắn đã chui vào mây.
Từ xưa đến nay tu sĩ độ kiếp có ai không đứng dưới đất chịu? Tần Quân dám rút kiếm chui vào thiên kiếp lôi vân, cái này là làm trời bẽ mặt.
Bạch Trạch cũng bị hành động của Tần Quân hù sợ, tu vi thấp vậy mà dám đấu với trời?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thiên kiếp lôi vân truyền ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, mơ hồ có tiếng rồng ngâm và phượng hót.
Liễu Nhược Lai căng thẳng hỏi, tay run cầm cập siết chặt tay Hằng Nga:
- Bệ hạ sẽ không bị gì đi?
Nàng sợ Tần Quân bị thiên lôi đánh thành tro bụi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thiên kiếp lôi vân liên tiếp truyền ra tiếng gầm rú, mơ hồ thấy rồng vàng bốn móng uốn lượn, Tần Quân đang đánh nhau với thiên lôi.
Tôn Ngộ Không mở Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn, thấy Tần Quân như tiên bay tới bay lui trong lôi vân. Mỗi khi chém ra Thất Tinh Kiếm là kiếm khí sẽ chém chết một thiên lôi, nhưng thiên lôi vô số kể cứ còn mãi, Tần Quân liên tục bị đánh trúng.
Tôn Ngộ Không nhớ lại lúc trong đan lô của Thái Thượng Lão Quân, Lục Đinh Thần Hỏa đốt y khổ không thể tả.
Uy thế của thiên lôi càng mạnh mẽ hơn, đánh Tần Quân người đẫm máu, nhưng mắt hắn càng sáng tỏ.
Tần Quân thầm nghĩ:
- Cứ đà này thì trẫm khó chịu nổi thiên kiếp về sau!
Đừng thấy bây giờ Tần Quân khỏe khoắn nhảy nhót, xem tình hình thiên kiếp thì phỏng chừng sẽ kéo dài rất lâu, đây mới chỉ bắt đầu.
Cơ Vĩnh Sinh cười khẽ trong óc Tần Quân:
- Thiên kiếp của ngươi mạnh còn hơn lúc ta đột phá Chân Tiên cảnh. Ngươi hãy tự lo thân, là rồng hay sâu phải xem bây giờ.
Tần Quân nghe như bị trào phúng.
Tay trái Tần Quân lấy ra Ngân Long Tru Hồn Thương, một lòng hai dùng đánh tan thiên lôi cuồn cuộn từ bốn phía ập đến.
Vô số bóng rồng hình phượng gầm rống lao đến muốn nhấn chìm Tần Quân. Hắn chợt bùng nổ Tam Muội Chân Hỏa cuồn cuộn đánh tan bóng rồng hình phượng từ bốn phương tám hướng.
Ong ong ong ong ong!
Tần Quân chợt cảm giác trong người phát ra tiếng như hồng chung, một luồng sáng tím bay ra khỏi đỉnh đầu của hắn, là Tử Vi Đế Tinh đạo quả, nó xoay tròn trên đầu hắn.
Tử Vi Đế Tinh đạo quả như ngôi sao màu tím, bề mặt gồ ghề, từng lũ tử khí tràn ra, rất giống tử khí đông lai vào sáng sớm.
Quan trọng nhất là quanh Tử Vi Đế Tinh đạo quả có một la bàn hoàng kim xoay tròn, đó là Mệnh Vận Chi Luân.
Từng tia sáng tím xuyên thấu lôi vân khiến người rung động.
Bạch Trạch híp mắt, hai tay khẽ run có chút kích động:
- Quả nhiên là . . .
Biểu tình Tôn Ngộ Không giật mình, với Hỏa Nhãn Kim Tinh cho y thấy rõ hình dạng Tử Vi Đế Tinh đạo quả. Tôn Ngộ Không từng nghe sư phụ Bồ Đề Lão Tổ nói trong muôn vàn đạo quả Tử Vi xưng đế. Đạo quả Tôn Ngộ Không cũng bất phàm nhưng còn chút chênh lệch với Tử Vi Đế Tinh đạo quả.
Ánh mắt Tôn Ngộ Không phức tạp:
- Cái người này . . .
Viên Hồng không có Hỏa Nhãn Kim Tinh nhưng cảm nhận đế uy của Tử Vi Đế Tinh đạo quả, âm thầm kinh thán bệ hạ có thiên phú kinh thế.
Mây sấm cuồn cuộn chợt co rút vào trong, càng lúc càng rút nhỏ, mọi người xoe tròn mắt nhìn.
Không lâu sau mây sấm bị hút vào Tử Vi Đế Tinh đạo quả, Tần Quân trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Mợ ơi!
Có cần bá đạo vậy không?
Tần Quân chợt nhận ra mình đã đánh giá thấp sự khủng bố của Tử Vi Đế Tinh đạo quả, nó có thể hấp thu cả thiên kiếp.
Tôn Ngộ Không, Viên Hồng, Hằng Nga, Bạch Trạch, Lưu Bá Ôn, Liễu Nhược Lai và rất nhiều binh sĩ trợn mắt há hốc mồm nhìn, đầu óc ù đặc.
Có độ kiếp như vậy sao?
[Đinh! Chúc mừng túc chủ đột phá Chân Tiên cảnh! Nhân đây thưởng cho một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma.]
Cùng với tiếng hệ thống gợi ý vang lên là pháp lực dâng trào trong người Tần Quân, long khí quay quanh người, không gian xung quanh có tiếng sấm sét. Tần Quân tựa như thiên thần tuyên cổ toát ra khí thế không gì sánh bằng.
Tử Vi Đế Tinh đạo quả xoay quanh trên đỉnh đầu Tần Quân vẫn đang xoay tít. Mệnh Vận Chi Luân bỗng dán bề mặt Tử Vi Đế Tinh đạo quả, trước đó nó xoay tròn cách một khoảng.
Tần Quân không chú ý đến, hắn còn chìm đắm trong sung sướng đột phá.
Rất nhanh Mệnh Vận Chi Luân bị Tử Vi Đế Tinh đạo quả hấp thu biến mất, sau đó Tử Vi Đế Tinh đạo quả chui nhanh vào đầu Tần Quân.
Cơ Vĩnh Sinh không tin được hét lên trong óc Tần Quân:
- Sao có thể? Tử Vi Đế Tinh đạo quả của ngươi hấp thu Mệnh Vận Chi Luân! Không thể nào!
Tần Quân hoang mang:
- Đã hấp thu? Sao trẫm không có cảm giác?
Tần Quân bản năng nội thị, phát hiện đúng là không có Mệnh Vận Chi Luân, chỉ còn Tử Vi Đế Tinh đạo quả chuyển động trong người.
Cơ Vĩnh Sinh lẩm bẩm:
- Tuy Mệnh Vận Chi Luân có thể phụ trợ sinh linh, nhưng chưa từng bị hấp thu . . .
Dường như Cơ Vĩnh Sinh vừa khó hiểu vừa sợ.
Tần Quân không biết nên nói cái gì, thầm mắng:
- Sợ gì, trẫm còn không sợ!
Dù sao hắn muốn nghịch thiên, hấp thu Mệnh Vận Chi Luân thì có sao?
Không ai làm thì hắn không thể trở thành người đầu tiên đó?
Cơ Vĩnh Sinh cười khổ nói:
- Ngươi không hiểu . . .
Tần Quân vừa bay hướng mọi người vừa nhủ thầm:
- Vậy ngươi nói xem là phúc hay họa?
Lần đầu hắn nghe Cơ Vĩnh Sinh lo âu hoảng hốt. như vậy.
Tần Quân đáp xuống đất, đám người Viên Hồng chúc mừng hắn. Từ nay Tần Quân cũng là cường giả Chân Tiên cảnh. Nhớ lại những chuyện đã qua, bọn họ cảm giác như đang trong mơ.
Tu vi của Tần Quân tiến bộ quá mau, giống như tốc độ biến đổi của người mạnh nhất Thiên Đình Đại Tần, khiến người trố mắt líu lưỡi.
Viên Hồng từng là người số một dưới tay Tần Quân, giờ chỉ xếp vào tốp năm. Dường như mỗi một vị cường giả đi ra chưa được bao lâu đã bị người mạnh hơn thay thế, làm đám Thần Ma thấy lòng chua xót.
Cơ Vĩnh Sinh ngữ điệu phức tạp nói:
- Không biết là phúc hay họa, ta không cách nào nắm giữ tương lai của ngươi.
Nắm giữ? Chỉ bằng vào ngươi?
Tần Quân khinh thường cười.
Ngươi lợi hại đến đâu có ghê gớm bằng hệ thống của trẫm không?
Nhắc đến hệ thống là hệ thống tự động che chắn Cơ Vĩnh Sinh, tội nghiệp y lại thầm thắc mắc vì sao không cảm giác được bên ngoài và suy nghĩ trong Tần Quân?
Tần Quân cười sang sảng nói:
- Tốt tốt, hôm nay bày tiệc chúc mừng toàn đảo!
Đột phá Chân Tiên cảnh còn được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, cộng thêm trước kia lưu giữ triệu hoán chỉ định, trong lòng Tần Quân rất vui vẻ.
Lưu Bá Ôn cười lớn nói:
- Tuân lệnh!