- Đinh! Bắt đầu truyền tống đạo tràng chí thần thoại ngẫu nhiên!
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Tần Quân và Lữ Bố chỉ cảm thấy choáng đầu mắt hoa, một giây sau đã biến mất khỏi phòng.
Trong đình viện, mấy người Thần Ma cảm nhận được khí tức hai người Tần Quân biến mất, đều thở dài.
Quả nhiên Bệ Hạ muốn vun trồng Lữ Bố.
Cùng lúc đó, hai người Tần Quân đến đạo trường Thần Thoại.
Hắn chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là một cung điện có đại khí bàng bạc, Thanh Yên lượn lờ.
Hai bên có nhiều người đang xếp hàng ngồi xuống, yên tĩnh nhìn về phía trước.
Tần Quân ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy được một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu đen ngồi trên đỉnh bồ đoàn.
Trên trán hắn có một vòng Kim Quan, khuôn mặt Phương Chính, mày rậm mắt to, sợi râu dài gần mười centimet, tay trái chống lên đầu gối, hành động bá khí.
- Bổn Tọa giảng đạo cho các ngươi một lần, sau đó sẽ bế quan, các ngươi phải tự thu hoạch được thành quả của mình.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào màu đen trầm giọng nói, làm cho Tần Quân rất ngạc nhiên, người này là ai?
Người đó không xưng tên, chỉ bắt đầu giảng bài.
Toàn bộ người trong cung điện chỉ có mười mấy người, ai cũng có tư chất thông tuệ, nhập định rất nhanh.
Tần Quân lười nghĩ nhiều, bắt đầu cẩn thận lắng nghe.
Sau khi Lữ Bố hết sự kinh ngạc, cũng bắt đầu nghe giảng tu luyện, bị Lý Nguyên Bá khi dễ lâu như vậy, hắn đã muốn mạnh lên từ lâu.
Xuân đi thu đến.
Ngàn năm vội vàng qua đi.
Tần Quân đột phá đến Hiển Thánh cảnh trung kỳ, Lữ Bố trực tiếp đột phá đến Thái Ất Huyền Tiên cảnh.
Thì ra người đàn ông trung niên mặc áo bào màu đen có tên là Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, chính là Nguyên Thuỷ Thiên Tôn sau khi thành thánh.
Đây là cung điện của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, những người ngồi trong này đều là đệ tử tinh anh của Xiển Giáo, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn giống như không nhìn thấy Tần Quân và Lữ Bố, thậm chí không dừng ánh mắt trên người bọn họ.
Lại tám ngàn năm đi trôi qua.
Tần Quân không ngừng nuốt đan dược tu luyện, lại có thánh nhân giảng đạo, làm cho tốc độ tu luyện của hắn đột nhiên tăng mạnh, đã đi đến cổng chính của Hiển Thánh cảnh hậu kỳ.
Lữ Bố thì đột phá đến Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, không thể không nói, La Hầu chuyển thế đúng là lợi hại.
- Hai tiểu gia hỏa này có lai lịch gì?
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn vừa giảng đạo, vừa tò mò trong lòng.
Tần Quân và Lữ Bố, hắn chưa từng gặp qua, rõ ràng không phải là đệ tử của Xiển Giáo.
Nhưng hai người có thể đến được đây, đã nói lên bản lĩnh của cả hai, Nguyên Thủy Thiên Tôn muốn xem bọn họ muốn làm gì.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Năm ngàn năm đi mất.
Giảng đạo kết thúc.
Tần Quân đột phá đến hậu kỳ Hiển Thánh cảnh, còn cách một khoảng dài mới đến viên mãn.
Lữ Bố thì đột phá đến Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn .
- Giảng đạo kết thúc, các ngươi lui ra đi!
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn phất tay nói, ánh mắt nhìn về phía Tần Quân và Lữ Bố, hắn muốn giữ hai người này lại, hỏi một số vấn đề.
Nhưng mà một giây sau, Tần Quân và Lữ Bố bỗng dưng biến mất ở tại chỗ, vô ảnh vô tung, vô thanh vô tức.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đứng thẳng lên, dùng thần thức quét một vòng, nhưng không tìm thấy Lữ Bố và Tần Quân.
- Xảy ra chuyện gì?
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không nghĩ ra được, chẳng lẽ Tần Quân và Lữ Bố là do Hồng Quân Đạo Tổ phái đến?
Trở lại hiện thực.
Lữ Bố hành lễ một cái với Tần Quân rồi đi khỏi đó, hắn muốn đi tìm Lý Nguyên Bá, xử tên này một trận.
Nhưng hắn không biết Lý Nguyên Bá chính là thánh nhân, hắn vẫn kém xa.
Tần Quân không hề nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục tu luyện ở trong phòng.
Sau hai ngày, Tần Quân gọi Dương Tiễn đến.
- Quay về Huyền Đương vũ trụ một chuyến, tìm Cửu Linh Nguyên Thánh và Hình Thiên đến đây!