Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 4: Chương 4: Hoàng phẩm thượng giai




- Đúng rồi. Không phải vẫn có một lần cơ hội ngẫu nhiên rút thưởng sao?

Tần Quân bỗng nhiên nghĩ đến phần thưởng ở thời điểm kích hoạt hệ thống thần thoại, hắn chỉ triệu hồi về Đát Kỷ, còn không có rút thưởng.

- Có bắt đầu rút thưởng hay không?

- Có!

- Đinh! Hiện tại bắt đầu ngẫu nhiên rút thưởng...

Tần Quân vừa khẩn trương lại vừa chờ mong. Thật không biết sẽ rút ra được cái gì.

- Đinh! Chúc mừng kí chủ rút được Desert Eagle vô hạn!

A?

Cái thứ gì?

Sắc mặt Tần Quân nhất thời trở nên đặc sắc. Một giây tiếp theo, một khẩu súng lục màu bạc xuất hiện ở trong tay hắn, hình dáng bên ngoài tinh xảo lãnh khốc tới mức lóa mắt. Đát Kỷ ở bên cạnh nhìnthấy, ánh mắt không khỏi nhất thời sáng lên.

- Desert Eagle vô hạn, chính là vũ khí nóng của địa cầu. Trải qua hệ thống cải tạo, đạn do chân khí của kí chủ biến thành. Kí chủ chỉ cần rót vào chân khí là có thể ngưng tụ ra đạn!

Có thể!

Rất cường thế!

Tần Quân kích động tìm hiểu Desert Eagle. Hắn trực tiếp hướng về phía mặt đất nổ súng. Trong phút chốc hắn cảm giác chân khí trong cơ thể tự động bị hút vào trong khẩu súng lục. Một tiếng động vang lên. Mặt đất bị bắn nổ ra lỗ lớn bằng miệng chén.

Trời ạ!

Đây là Desert Eagle sao?

Cũng tương đương với loại pháo nhỏ!

Tần Quân không nhịn được hôn lên thân của khẩu súng này một cái. Chân khí hóa thành đạn, tất nhiên phải mạnh mẽ hơn so với đạn bình thường.

- Chủ công, trong tay ngài chính là pháp khí gì vậy? Uy lực như vậy hoàn toàn tương đương với pháp khí pháp khí Hoàng phẩm thượng giai!

Đát Kỷ không nhịn được hỏi, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Desert Eagle trong tay Tần Quân.

Pháp khí chính là do tu sĩ Luyện Khí chế tạo, chia ra làm bốn phẩm: Thiên, Địa Huyền, Hoàng. Đẳng cấp lần lượt giảm xuống. Mỗi phẩm chia ra làm tứ giai hạ, trung, thượng, siêu. Pháp khí thật ra chính là vũ khí. Chỉ có điều nó tiêu hao là chân khí. Chân khí chính là do tu sĩ hút vào linh khí thiên địa biến thành.

Tuy rằng bản thể kiếp trước không có học vấn không có nghề nghiệp, nhưng đối với một ít tin tức cơ sở của thế giới Thần Ma vẫn hiểu rõ.

- Nó gọi là Desert Eagle.

Tần Quân cười nói. Hắn cũng không giải thích cặn kẽ. Giải thích quá nhiều cũng không tốt.

Đát Kỷ tất nhiên chưa từng nghe nói qua về Desert Eagle. Nhưng nó là vật của Tần Quân, nàng cũng không tiện tiếp tục hỏi thăm. Vì vậy nàng nói sang chuyện khác, hỏi:

- Chủ công, chúng ta bây giờ đi đâu đây?

- Trước tìm một con sông đã. Ta muốn tắm.

Tần Quân ngửi thấy trên người tanh tưởi, vẻ mặt ghét bỏ nói. Hắn từ Vương Đô đi ra, đã gần nửa tháng. Thân thể này của hắn đều không có tắm tẩy qua. Có thể thấy được nhóm cấm vệ kia đối xử với hắn tốt tới mức nào!

Hơn nữa gần đây núi rừng nối liền.

Trước không có thôn, sau không có quán. Tối nay nhất định được ở ngoài lại nơi hoang dã.

Sau đó, Tần Quân đi tới trước mặt một binh sĩ cấm vệ thoạt nhìn t sạch sẽ nhất. Hắn trực tiếp cởi bỏ y phục của người này xuống.

Hắn cũng không muốn mặc quần áo tù đi vào thành trấn.

Lại như vậy, Tần Quân dẫn theo Đát Kỷ xoay người về hướng đã tới đây. Mục tiêu của hắn tất nhiên là Vương Đô của vương quốc Càn Nguyệt!

- Đát Kỷ, nàng quen biết với Trụ Vương không?

- Hắn là ai?

- Một quân chủ.

- Quân chủ? Ta chỉ nhận thức chủ công!

- Ha ha! Có tiền đồ!

Thung lũng rất dài. Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi. Bởi đã đột phá Luyện Khí Cảnh tầng bốn, thể lực của Tần Quân dư thừa, cũng không ngại mệt.

Màn đêm dần dần hạ xuống.

Trong nơi hoang dã truyền đến tiếng các loại thú các loại chim kêu. Rừng cây giống như ma quỷ giương nanh múa vuốt, khiến cho buổi tối trở nên càng âm u khủng khiếp.

Căn cứ vào trí nhớ của đời trước, mỗi khi màn đêm xuống, đều sẽ làm cho các binh sĩ cấm vệ chờ đợi lo lắng. Tuy rằng ở đây là thuộc về phạm vi lãnh thổ của vương quốc Càn Nguyệt, nhưng sơn dã bao giờ cũng có những yêu thú, sơn tặc ẩn nấp.

Yêu thú rất hung tàn, thích ăn thịt người, nhất là thân thể của tu sĩ, ẩn chứa rất nhiều chân khí. Đối với bọn chúng mà nói, đó chính là đại bổ.

Có người nói yêu thú đạt được cảnh giới nhất định là có thể hóa thành hình người!

Lại nói tiếp, Đát Kỷ thật ra chính là yêu thú, hơn nữa còn biến hóa thành công!

Tần Quân vừa đi vừa quan sát Đát Kỷ bên cạnh. Dưới bóng đêm, gương mặt Đát Kỷ càng thêm xinh đẹp, khiến cho tim hắn đập nhanh hơn. Hoang sơn dã lĩnh, cô nam quả nữ!

Suy nghĩ một chút cũng có chút kích động!

Về phần nguy hiểm?

Ha hả, Đát Kỷ lại có thực lực là Hóa Hư Cảnh tầng năm. Toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt nàng đều có thể đi ngang!

- Chủ công, ở phía trước có tiếng nước chảy.

Giọng nói ôn nhu mị hoặc của Đát Kỷ vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Tần Quân.

- Vậy đi nhanh một chút. Ta thật sự chịu không nổi trên người dơ bẩn thế này nữa!

Tần Quân gật đầu nói. Hắn vừa dứt lời, Đát Kỷ đã nhanh như tia chớp ôm hông của hắn. Ngay sau đó hắn liền cảm giác thân thể rời khỏi mặt đất. Hắn nhìn xuống dưới. Mắt hắn nhất thời trợn trừng.

Chỉ thấy Đát Kỷ ôm hắn bay lên trên không trung. Còn chưa đén ba giây, bọn họ đã bay qua khoảng cách trăm thước, độ cao cách mặt đất cũng đạt được tới hơn hai mươi thước, tương đương tầng năm tầng sáu của nhà cao tầng tại địa cầu.

Một mùi thơm dũng mãnh tràn vào trong mũi hắn. Hắn có thể cảm giác được cánh tay của mình hình như va chạm tới một thứ tương tự với quả cầu chứa nước vậy. Hơi thở của hắn nhất thời trở nên dồn dập.

- Ha ha ha, chủ công, ngươi xấu hổ sao?

Đát Kỷ nghiêng đầu kiều mị nhìn về phía hắn. Dưới ánh trăng, nàng đẹp đến mức kinh tâm động phách, khiến cho Tần Quân cũng nhìn tới ngây người.

Không trách được Trụ Vương si mê nàng như vậy. Quả nhiên là hại nước hại dân!

- Khụ khụ, ta làm gì phải xấu hổ!

Tần Quân giả vờ ho vài tiếng, dùng từ ngữ chính nghĩa nói. Chỉ là da mặt dày của hắn không nhịn được, trở nên ửng đỏ.

Kiếp trước hắn lại chưa từng thấy qua nữ nhân nào xinh đẹp giống như Đát Kỷ.

Trong khi nói chuyện, hai người lại đi tới trước một hồ nước. Xung quanh là rừng cây trải rộng. Hồ nước hình trăng non hiện lên. Ở dưới ánh trăng chiếu xuống, mặt hồ gợn sóng lấp lánh, đẹp vô cùng.

Khi Đát Kỷ buông Tần Quân ra, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy mất mát. Mỹ nhân như ngọc, khiến hắn thật không nỡ rời đi!

- Nàng lại đứng ở chỗ này sao?

Tần Quân nhìn thấy được Đát Kỷ không có ý định rời đi. Hắn không khỏi hỏi một câu. Hắn cũng không có thói quen để cho người ta nhìn hắn tắm.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.