Sau khi thành thánh, tay hắn cầm Hỗn Độn Linh bảo, thần thái uy phong ngày xưa của Viên Hồng hiện ra lần nữa.
- Tiểu tạp chủng! Chịu chết đi!
Viên Hồng thét dài một tiếng, rót tinh huyết từ lòng bàn tay vào Trấn Hải Tây Phương Côn, để nó nhận chủ trong nháy mắt.
Một côn quét ngang, kéo dài mấy ngàn vạn dặm, đánh cho từng đám người gia tộc Bách Lí thành mưa máu.
Lực lượng Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, không phải một đám tu sĩ Hiển Thánh Cảnh có thể đỡ nổi.
- Lại là một con Yêu Hầu!
- Yêu Hầu Thánh Nhân cảnh?
- Bây giờ khỉ có thể mạnh đến vậy sao?
- Tần Thiên Đế có tất cả bao nhiêu con khỉ vậy?
- Gia hỏa này chí ít cũng là Thánh Nhân cảnh hậu kỳ!
Mấy trăm vạn tu sĩ gia tộc Bách Lý liên tục kêu lên, Thánh Nhân Cảnh hậu kì là tồn tại gần với Cửu Thánh Quân, lần này trong đại quân mấy vạn người của gia tộc Bách Lý cũng chỉ có mấy người có thể áp chế được Viên Hồng thôi.
Tôn Ngộ Không vừa chiến đấu, vừa quay đầu nhìn lại, nhe răng toét miệng cười nói.
- Ngươi trở nên mạnh như vậy rồi sao, càng tốt, chúng ta so thử xem, ai giết được nhiều kẻ địch hơn!
Trong lúc nói chuyện, Hỗn Độn Tử Kim bổng quét ngang đến chẻ dọc đi, những nơi đi qua, không ai có thể ngăn cản, cũng đã làm một số tu sĩ Chí Tôn Thần Điện bị thương.
- Yêu Hầu! Không được càn rỡ!
Một tên Thiên Đạo Chí Thánh cầm kiếm đánh đến, hắn ta lưng hùm vai gấu, hai mắt như chim Ưng, chứa đựng vô số sát ý.
Một bên khác, Vũ Hàn đang chiến ngang tay với Giang Hạ.
Vũ Hàn còn chưa lấy pháp bảo của mình ra, nhưng vẫn thong dong đánh, nhưng Giang Hạ thì ngược lại, luôn lợi dụng thần thông Pháp nhãn Chí Tôn để thi triển thần thông, nhưng vẫn không làm cho Vũ Hàn bị thương được.
Hai chân sử dụng bộ pháp kì dị dẫm lên hư không, lần nào Vũ Hàn cũng có thể tinh ý tránh thoát được công kích của Giang Hạ.
- Vũ Hàn! Ngươi muốn cùng sống chết với gia tộc Bách Lý chúng ta sao?
Giang Hạ tức giận hỏi, mặc dù gia tộc Bách Lý và Chí Tôn Thần Điện thường có ít mâu thuẫn, nhưng rất ít khi làm lớn chuyện như bây giờ, thậm chí còn đưa cả Thiên Đạo Chí Thánh đi ra chém giết.
Trận chiến này sẽ phá hủy trạng thái cân bằng của năm thế lực lớn.
Chí Tôn Thần Điện, Cổ Ma Thần Điện, Bách Lý gia, Huyền Thánh phong, Nhân Tổ Tông Đường đứng sừng sững trên ức vạn chủng tộc, Huyền Thánh đã sớm ẩn mình vô số năm, đã trở thành hữu danh vô thực từ lâu, mà Nhân Tổ Tông Đường luôn luôn đặt lợi ích của Nhân Tộc lên hàng đầu, Cổ Ma Thần Điện, một thế lực tín ngưỡng Ma Tộc đầy dã tâm, có thể sẽ mượn chuyện tranh đấu giữa Chí Tôn Thần Điện và Bách Lý gia tranh đấu, bành trướng dã tâm của mìn.
Nhìn rộng hơn một chút, trận chiến này có khả năng dẫn đến một đại kiếp lớn của Nội Vũ Trụ, khiến cho vô số người lầm than.
- Hừ! Gia tộc Bách Lý các ngươi hoành hành ngang ngược, nên bị diệt từ lâu.
Vũ Hàn mỉa mai lại, hai bên đều có truyền thừa từ là Chí Tôn vô địch, nhưng gia tộc Bách Lý luôn rêu rao bản thân mới là chính tông, khinh bỉ Chí Tôn Thần Điện, làm cho vị điện chủ thứ bảy như hắn phải khó chịu trong lòng.
Lần này mượn chuyện của Tần Thiên Đế, nếu có thể diệt trừ Bách Lý gia, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Giang Hạ nghe xong, phẫn giận không không kiềm chế nổi.
Hắn bộc phát ra khí thế mạnh nhất, muốn quyết đấu sinh tử với Vũ Hàn!
Hai Đạo Chí Thánh giống như hai ngôi sao băng, va chạm liên tục trong tinh không, những nơi hai người đi qua, tất cả mọi sự sống đều bị họ đánh cho hồn phi phách tán, vỡ nát nhục thân.
Tôn Ngộ Không và Viên Hồng hóa thành hai Đạo tuyệt Ngạo Phong cảnh ở trong chiến trường.
Côn Bổng vung lên, không ai có thể cản được!
Được mấy chục vạn đại quân mà Vũ Hàn mang đến kiếm chế nên tu sĩ gia tộc Bách Lý không đến gần Tiên Sơn ở Lâm Gia được, mà dù có người đến gần, cũng bị Trưởng Tham Thương, Lý Nguyên Bá dùng khí thế sấm sét giết chết.
- Không ngờ gia tộc Bách Lý lại khai chiến với Chí Tôn Thần Điện nhanh như vậy.
Triệu Hàn Dao cắn răng thì thào, vốn còn nghĩ rằng hai bên sẽ đứng lại thương lượng một lượt, không ngờ lại trực tiếp chiến đấu.