- Tốt, các ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi đi, nỗ lực mạnh lên, ngày sau vì trẫm lập công lao.
Tần Quân phất tay nói, đột phá Hiển Thánh cảnh sơ kỳ, để tâm tình của hắn vô cùng tốt.
Hắn còn thừa lại một cơ hội nghe đạo, có thể lưu đến về sau sử dụng.
Liên tục tu luyện trên vạn năm, rất khó chịu.
Tuy hắn chăm chỉ tu luyện, nhưng cũng không buồn tẻ giống khổ hạnh tăng.
Đợi Hao Thiên Khuyển, Dịch lão đầu, Sa Ngộ Tịnh rời đi, Tỳ Bà xuất hiện ở trước mặt Tần Quân, chắp tay nói:
- Bệ Hạ, Phục Hi cầu kiến.
Tần Quân gật đầu nói:
- Để hắn tiến đến.
Xem ra đã chữa trị tốt trận pháp truyền tống, có thể tiến về Nội vũ trụ.
Rất nhanh, Phục Hi đi vào Ngự Hoa Viên, nhìn Tần Quân chắp tay nói:
- Bệ Hạ, trận pháp truyền tống đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể tùy thời xuất phát!
Tần Quân cười tủm tỉm nói:
- Rất tốt, kêu Dương Tiễn, Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Viên Hồng, Trưởng Tham Thương, Hậu Nghệ lên!
Phục Hi ngẩn người, nghi hoặc nói:
- Không gọi Thiên Đạo Chí Thánh?
Bọn hắn là muốn đi đối kháng Bách Lý gia, không có Thiên Đạo Chí Thánh, chỉ dựa vào Tôn Ngộ Không, có thể làm gì?
- Để bọn hắn canh giữ ở Đại Tần thiên đình đi!
Tần Quân lắc đầu cười nói, lần này đi Nội vũ trụ, khẳng định là long tranh hổ đấu, nhiệm vụ không ngừng xoát, đến lúc đó hắn sẽ để cho Viên Hồng, Hậu Nghệ cực hạn giác tỉnh.
Huống chi, Dương Tiễn chính là Đại Đạo Chí Tôn, mười Thiên Đạo Chí Thánh đỉnh phong cũng không đủ giết.
Phục Hi muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Tần Quân nói không chừng có an bài khác, hắn khuyên bảo quá nhiều, ngược lại có ý tứ ngỗ nghịch Quân Vương.
Sau khi Phục Hi rời đi, Tần Quân đi đến hậu cung, hắn muốn ly khai một đoạn thời gian, đến thông báo hậu cung một chút.
Dù sao hắn lại có hai đứa bé sắp sinh.
Ngày kế tiếp.
Tần Quân, Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Lý Nguyên Bá, Viên Hồng, Trưởng Tham Thương, Hậu Nghệ, Phục Hi đi vào trận pháp truyền tống trong sơn động.
Viên tinh cầu này đã bị quân đội của Đại Tần thiên đình phong tỏa, trừ bọn họ ra, không có người biết nơi này có thể thông hướng Bát Hoang.
- Phục Hi, ngươi thủ ở chỗ này đi.
Lần này Tần Quân không muốn mang quá nhiều người, Huyền Đương vũ trụ phải lưu đại bộ đội trấn thủ.
Phục Hi ngẩn người, sau đó chắp tay nói:
- Chúc Bệ Hạ thuận buồm xuôi gió.
Sau đó hắn nhìn Tôn Ngộ Không căn dặn nói:
- Ngộ Không, ngươi mạnh nhất, phải bảo vệ tốt Bệ Hạ.
Tôn Ngộ Không cười hắc hắc nói:
- Đó là tự nhiên!
- Hừ!
Dương Tiễn hừ nhẹ một tiếng, hắn mới là người mạnh nhất nơi này.
Nếu không phải Bệ Hạ muốn hắn ẩn nhẫn tu vi, hắn đã sớm chấn kinh Đại Tần thiên đình.
- Mởi trận đi!
Tần Quân phân phó nói, hắn ác thú vị nghĩ, Hoang Thần có thể xem thấu tu vi của Dương Tiễn hay không?
Nếu như không có, đã nói lên Hoang Thần không bằng Dương Tiễn.
Phục Hi gật đầu, trên trận pháp truyền tống đã khảm nạm mấy ngàn viên Linh Thạch, tay phải hắn vung lên, pháp lực thôi động trận pháp truyền tống, khiến cho trong trận bắn ra cường quang sáng chói.
Chợt, đám người Tần Quân đi vào trong trận.
Trận pháp truyền tống bắt đầu rung động, một giây sau, một cột sáng từ dưới đáy phóng lên trời, bao phủ đám người Tần Quân, đợi cột sáng biến mất, đám người Tần Quân đã không còn nữa.
- Lần sau gặp lại, Bệ Hạ sẽ đứng ở độ cao như thế nào?
Phục Hi lẩm bẩm, mỗi một lần Tần Quân đi xa, sau khi trở về Đại Tần thiên đình đều là thực lực tăng vọt, người mạnh nhất đổi chủ, cái này khiến hắn không khỏi mặc sức tưởng tượng.
Chẳng lẽ Bách Lý gia sẽ bị Bệ Hạ diệt, thậm chí thay vào đó?
Ầm ầm...
Tiếng oanh minh bên tai Tần Quân càng ngày càng nhỏ, ngay sau đó âm thanh của Hoang Thần truyền đến:
- Thiên Đế, sao ngươi lại tới đây? A? Ngươi đột phá Hiển Thánh cảnh?
Nghe vậy, Tần Quân từ từ mở mắt, phát hiện mình đã đi tới sơn động của Hoang Thần, sau lưng đứng đám người Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn.
Ánh mắt Hoang Thần quét tới, lúc nhìn thấy Dương Tiễn, cả người hắn cứng ngắc.
- Ngươi làm sao có thể…