Tần Quân rùng mình, nuốt nước miếng hỏi:
- Nàng nói thật không?
Đêm qua Cơ Vĩnh Sinh vừa nói Cực Viêm Ma Thần khó sinh sản hậu đại, không ngờ hôm nay đã nghe tin Chúc Nghiên Khanh mang thai.
Tần Quân vừa mừng vừa phập phồng lo sợ, dù đã sống hai kiếp người nhưng hắn không có kinh nghiệm làm phụ thân người ta, khó tránh khỏi thấp thỏm.
Tần Quân cố nén kích động cười nói:
- Mau mang trẫm đi Thánh Tông phong xem.
Tần Quân phất tay với Bạch Trạch:
- Bạch ái khanh đi làm việc đi.
Bạch Trạch nhẹ gật đầu:
- Vâng.
Bạch Trạch nhìn Tần Quân và Ðát Kỷ bay đi, biểu tình hơi kỳ, không biết trong lòng nàng nghĩ gì.
Lúc bay Tần Quân vênh váo thầm nghĩ:
- Nhìn thấy chưa? Trẫm nhanh vậy đã có!
Cơ Vĩnh Sinh hừ lạnh:
- Hừ, trước kia ta cũng có mấy chục nhi nữ, tuy thiên phú xuất sắc nhưng không một người kích hoạt huyết mạch Cực Viêm Ma Thần.
Tần Quân bị tạt gáo nước lạnh, nhưng hắn đến từ trái Đất thế kỷ hai mươi mốt, tư tưởng khai sáng, không mong mỏi gì hậu bối hơn mình.
Tần Quân trong lòng không cho là đúng:
- Xì, nhi tử của trẫm chắc chắn mạnh hơn ngươi!
Từ khi bước lên đường tu hành, tu vi ngày càng lớn mạnh, nhiều lần thiên kiếp khiến thân thể và thần hồn của Tần Quân thay đổi. Cộng thêm huyết mạch Cực Viêm Ma Thần khiến người hắn hoàn toàn lột xác, sinh ra hài tử dù thiên phú kém mấy cũng không quá tệ.
Cơ Vĩnh Sinh tức giận hỏi:
- Hừ, sao ngươi biết là nhi tử?
Thánh Tông phong đã đập vào mắt Tần Quân, hắn vênh váo nói:
- Dù không phải thì sau này trẫm sẽ sinh ra một nhi tử, ưm, tên là Tần Vĩnh Sinh!
Cơ Vĩnh Sinh gầm lên:
- Biến!
Tần Quân chóng mặt, rủa thầm cái người không biết đùa.
Một đường bay đi, rất nhanh Tần Quân và Ðát Kỷ đến đỉnh núi Thánh Tông phong, khiến đệ tử trên núi kinh kêu liên tiếp.
Đệ tử Thánh Tông thấy bóng Tần Quân thì hét lên:
- Đó là Thánh Đế bệ hạ!
- Chắc đến tìm tông chủ đại nhân!
- Nhân vật truyền kỳ như vậy không ngờ ta được thấy tận mắt!
- Phong thái đúng là khiếp người!
- Sau này nếu ta được chút xíu thành tựu như bệ hạ thì chết không tiếc!
Đừng thấy bọn họ ở trong Thánh thành nhưng rất khó gặp Tần Quân.
Thánh Tông phong rất cao, đệ tử không được tự tiện lên đỉnh núi. Ngày thường Chúc Nghiên Khanh ở trong hậu cung Thánh Đế phong nhưng ngẫu nhiên sẽ về núi tĩnh dưỡng.
Hai người đáp xuống biệt viện trên đỉnh núi. Hằng Nga đang đánh đàn trong viện, gãy nhẹ dây, tiếng cầm du dương quanh quẩn trên Thánh Tông phong. Tiếng cầm của Hằng Nga đã thành một trong các đặc sắc của Thánh Tông, mỗi ngày nghe nàng luyện cầm sẽ khiến nỗi lòng bình yên.
Tần Quân cố nén kích động hỏi:
- Nghiên Khanh đâu?
Hằng Nga ngừng đánh đàn, đang định trả lời thì Chúc Nghiên Khanh ra khỏi phòng.
Chúc Nghiên Khanh nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì thưa bệ hạ?
Nhưng thấy Ðát Kỷ cười cười Chúc Nghiên Khanh liền hiểu ra, gò má hây hồng xinh đẹp động lòng người.
Tần Quân nhẹ giọng trách:
- Chuyện lớn như vậy tại sao không sớm nói cho trẫm?
Chúc Nghiên Khanh vén tóc ra sau tai, khẽ nói:
- Mấy ngày nay thần thiếp mới phát hiện, sau khi bệ hạ trở về bận rộn như vậy . . .
Tần Quân nghe mà đau lòng, hắn ôm Chúc Nghiên Khanh vào lòng dịu dàng nói:
- Tại trẫm sơ sẩy, trong khoảng thời gian tiếp theo nàng mặc kệ Thánh Tông, lo dưỡng thân thể đi.
Lòng Chúc Nghiên Khanh ngọt ngào, tuy nàng cố chấp việc tu luyện nhưng liên quan đến đứa nhỏ nên không phản bác, ngoan ngoãn gật đầu.
Nay Chúc Nghiên Khanh đã đột phá Hóa Hư cảnh bát trọng, cách Địa Tiên cảnh ngày càng gần. Ai kêu Chúc Nghiên Khanh là nữ nhân của Tần Quân, hắn không keo kiệt, các loại đan dược, thiên tài địa bảo cho nàng dùng, khiến tu vi của nàng tăng vùn vụt, nhưng khoảng cách với Tần Quân vẫn xa xôi.
Tần Quân qua đêm trong tẩm cung của Chúc Nghiên Khanh, hắn không công bố tin nàng mang thai.
Nam Vực Thiên Thế Giới rất lớn, dù trong Thánh thành thì Tần Quân không dám bảo đảm có thám tử của thế lực khác trà trộn không. Vì an toàn của Chúc Nghiên Khanh nên tốt nhất là điệu thấp chút.
Mấy ngày tiếp theo các vực xung quanh phái sứ giả đến chúc mừng, mừng Thiên Đình Đại Tần trừ bỏ Như Lai, trong trăm vực xung quanh không có địch thủ.
Tần Quân sai Lưu Bá Ôn tiếp đãi, với thân phận hiện giờ của hắn không cần tự mình ra mặt.
Chớp mắt ba ngày qua mau.
Điểm danh khí của Tần Quân đã đột phá tám trăm ức, hắn đang suy xét có nên đổi chút công pháp, đan dược gì giúp thuộc hạ biến mạnh không.
Tần Quân tạm thời không dùng phần thưởng của nhiệm vụ bí mật Ma Thần, con người luôn phải biết chừa chút niềm vui bất ngờ.
Hôm nay có vị khách không mời đến Thánh Đế phong, người này tự xưng là Quỷ Đồ của Cửu U Âm Đế.
Tần Quân sai người dẫn Quỷ Đồ vào ngự hoa viên. Có Tỳ Bà tọa trấn ngự hoa viên, Tần Quân không lo đối phương giở trò gì.
Quỷ Đồ chắp tay nói:
- Bái kiến Tần Thánh Đế, tại hạ là một Quỷ Đồ tọa hạ của Cửu U Âm Đế, đặc biệt tặng thiệp mời cho Thánh Đế.
Quỷ Đồ mặc áo đen kín mít chỉ lộ ra đôi mắt, mắt đỏ rực nếu nhìn trong bóng đêm sẽ rất kinh dị khủng bố.
Tần Quân hờ hững nói:
- Vậy à, đưa xem thử.
Tần Quân lờ mờ đoán được cái gì.
Quỷ Đồ lật tay lấy ra một ngọc giản màu xanh giao cho Tỳ Bà rồi mới qua tay đưa Tần Quân. Quỷ Đồ rất biết chừng mực.
Tỳ Bà dùng thần thức đọc lướt sau đó đưa cho Tần Quân:
- Không có vấn đề.
Đứng ở vị trí như Tần Quân thường dễ bị té ngã ở chi tiết nhỏ.
Tần Quân gật đầu nhận lấy ngọc giản màu xanh, dùng thần thức đọc qua.
Thì ra Cửu U Âm Đế cố ý mời Tần Quân tham gia hội cửu đế thiên hạ. Khi đó hùng chủ trăm hàng đầu trên Hùng Chủ bảng đều sẽ tham gia, địa điểm nằm ở Tuyệt Thiên Nguyên, địa bàn của Thiên Mệnh Điện, thời gian là ba tháng sau.
Tần Quân thu về thần thức, nheo mắt. Trong ngọc giản Cửu U Âm Đế nhắc tới đại đế hình như rất xem trọng hắn, không phản đối hắn trở thành một trong cửu đế, nhưng có thành công hay không phải xem biểu hiện của Tần Quân.
Hội trăm hùng này e rằng đầy mạch nước ngầm.
Nhưng Tần Quân không đi không được, nếu thành cửu đế thiên hạ thì danh vọng của hắn sẽ tăng cao, vô số cường giả đầu bái.
Sau trận chiến Tây Vực mỗi ngày có vô số tu sĩ chen chúc đến Nam Vực, Nam Tận Hải. Thiên Đình Đại Tần biểu hiện quá kinh diễm, sau này chắc chắn thành cự phách đụng trời, nếu trước tiên tham gia có thể bảo vệ bình an, được tài nguyên, vậy thì cớ sao không làm?
Tần Quân gật đầu cười nói:
- Ngươi có thể trở về nói với Âm Đế chắc chắn trẫm sẽ đi.
Quỷ Đồ chắp tay hành lễ, nhảy người bay ra ngoài Thánh thành.