Hơn mười vạn năm?
Tần Quân giật mình, lòng cũng thấy cân bằng. Nhưng mà vì sa Thương Hoa Tiên Tôn lại đào tạo Hỗn Độn Ma Thai?
Cùng lúc đó, trước tường thành Tiên thành đã bị đám sinh linh nhồi đầy. Bọn họ điên cuồng va chạm vào quầng sáng màu tím muốn đi ra ngoài nhưng đáng tiếc đều vô dụng.
Trên không trung, nhìn ma khí tận trời phía trước, đôi mắt Nam Tố Tiên Tử đầy vẻ kiêng kị. Nàng có thể cảm nhận được khí tức Hỗn Độn Ma Thai đang tăng vọt.
Miêu yêu Tiểu Thất đứng bên đã sợ đến mức run rẩy.
Các thiên kiêu cũng không có thối lui bởi họ hiểu rằng giờ phút này họ đã không thể chạy trốn được nữa.
Bọn họ chỉ có thể liên thủ trừ ma, nếu không đều sẽ ngã xuống!
- Hỗn Độn Ma Thai…
An Như Mệnh thì thào lẩm bẩm, sắc mặt hơi ngưng trọng.
Y từng nghe tiền bối trong gia tộc nói qua về Hỗn Độn Ma Thai.
- Nếu đúng như trong truyền thuyết vậy phiền toái.
Tuy nói vậy nhưng An Như Mệnh cũng không có sợ hãi.
An Như Mệnh nâng hai tay lên, sau lưng bỗng xuất hiện bốn thanh hắc đao tựa như ngưng tụ từ hắc khí không thể nhìn rõ được hình dạng. Các thiên kiêu khác cũng liên tục xuất ra pháp bảo của mình chuẩn bị chiến đấu.
Bùm một tiếng, Tiên Tôn Cung vốn đã tàn phá đột nhiên nổ tung.
Đá vụn giống như đạn pháo bắn ra khắp nơi khiến các sinh linh hoảng hốt né tránh.
Đa số Đại La Thủy Tiên đều không trốn.
Bọn họ cũng biết bản thân trốn không thoát trận pháp doThương Hoa Tiên Tôn thi triển cho nên bây giờ chỉ có thể tử chiến đến cùng.
Bụi đất mịt mù, bên trong ma khí một đạo thân ảnh nhỏ xinh chậm rãi thẳng sống lưng.
Nó giống như chỉ có hai ba tuổi, cả người ma khí quấn quanh, bên ngoài nó cũng đen thui còn có huyết văn kì dị trải khắp, mái tóc như máu buông dài cỡ nửa thước.
Kỳ lạ nhất là nó đang lớn lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Khí tức Nhập Thánh chấn động trời đất!
- Đó chính là Hỗn Độn Ma Thai?
Các cường giả nhìn nó đều nuốt một ngụm nước bọt, cơ thể Hỗn Độn Ma Thai tuy nhỏ nhắn nhưng lại khiến cả bọn thấy áp lực vô cùng.
Rắc rắc rắc…
Hỗn Độn Ma Thai lắc lắc cổ, tiếng các đốt ngón tay ma xát với nhau khiến người ớn lạnh.
Thân cao của nó rất nhanh đã đạt tới hơn một thước và vẫn còn tiếp tục tăng lên. Ma khí giống như một con rắn độc quay quanh người nó.
Một Đại La Thủy Tiên quát lên:
- Động thủ! Không thể để nó mạnh hơn được nữa!
Vừa nói xong người đó liền dẫn đầu tung chưởng, pháp lực như nước lũ xông ra xé rách thiên lôi mây mù trên đường đi tới.
Các cường giả còn lại cũng ra tay, các thiên kiêu cũng không ngoại lệ.
Pháp lực đủ mọi màu sắc tựa cơn lũ từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, nện thẳng vào người Hỗn Độn Ma Thai khiến mái tóc nó tung bay, nháy mắt cả cơ thể đã bị nuốt gọn.
- Y a a a a…..
Tiếng kêu bén nhọn ấy lại vang lên, dù là An Như Mệnh cũng phải nhíu mày.
Đối mặt với sự công kích của mười mấy Đại La Thủy Tiên và Nhập Thánh nếu là cường giả Nhập Thánh cũng ngăn không được nhưng giây tiếp theo đám cường giả biến sắc.
Bọn họ cảm giác được Hỗn Độn Ma Thai đang hấp thu pháp lực của bọn họ.
Pháp lực đánh tới Hỗn Độn Ma Thai bỗng hóa thành lốc xoáy chui vào cơ thể nó với tốc độ cực nhanh khiến cơ thể nó đột nhiên cao thêm nửa thước!
Mái tóc như máu tung bay trong gió, bây giờ Hỗn Độn Ma Thai đã như một thiếu niên.
Sát khí xông thẳng lên trời làm nhiệt độ Tiên thành giảm xuống đến bắt đầu kết băng.
Đám sinh linh đứng trước tường thành đều sôi nổi quay đầu. Nhìn dáng người Hỗn Độn Ma Thai trên trời cao, vẻ mặt ai cũng tràn ngập tuyệt vọng.
Phong Oa thấy vậy cũng nghiến răng nghiến lợi, nó thầm mắng một tiếng rồi bay về phía Hỗn Độn Ma Thai.
Nó phải thừa dịp Hỗn Độn Ma Thai còn chưa mạnh tới mức tận cùng ra tay nếu không nó cũng phải chết ở chỗ này.
- Rốt cục xuất thế.
Thương Hoa Tiên Tôn bay dựng lên, vượt qua đỉnh tường thành.
Nhìn dáng vẻ hơi gầy yếu của Hỗn Độn Ma Thai vẻ mặt lão cuồng nhiệt giống như đang nhìn một kiện trân bảo hiếm có trên đời.
- Ăn ngon…
Hỗn Độn Ma Thai lắc lắc cổ ngẩng đầu lên lộ ra một bộ mặt kinh khủng và dữ tợn. Hai mắt nó màu đỏ, trong miệng còn mọc hai khối răng nanh, làn da đen thui, huyết văn loang lổ khắc trên mặt khiến nó giống hệt ma đầu đến từ Cửu U luyện ngục.
Nhìn thấy ánh mắt của Hỗn Độn Ma Thai, các cường giả theo bản năng lui về phía sau không dám nhìn.
Sắc mặt An Như Mệnh hết sức khó coi.
Có thể hấp thu pháp lực kẻ thù quả thật khó có thể tin nổi.
- Cắn nuốt pháp lực, đây không phải là năng lực đặc biệt của huyết mạch thiên kiêu Vũ Ma Tinh sao?
- Vũ Ma Tinh mất tích mấy ngàn năm, chẳng lẽ có liên quan đến Ma Thai?
- Chắc chắn vậy. Vũ Ma Tinh dù gì cũng là thiên kiêu có thực lực Nhập Thánh cảnh hậu kì, cả đời y chiến đấu với các thiên kiêu luôn khó bị đánh bại, chỉ có Thương Hoa Tiên Tôn mới có thể bắt được y.
- Thương Hoa Tiên Tôn rốt cục muốn làm cái gì?
Các cường giả kinh hô liên tục. Bọn họ đều bị năng lực khủng bố của Hỗn Độn Ma Thai dọa sợ.
Thiên kiêu Vũ Ma Tinh!
Cái tên này đối với các thiên kiêu như Nam Tố Tiên Tử,An Như Mệnh,Vân Ẩn Kiếp cũng không xa lạ.
Mấy ngàn năm trước Vũ Ma Tinh chính là người có thanh danh rất lớn trong tinh không.
Y có khả năng cắn nuốt pháp lực vạn tộc, mạnh mẽ vô cùng, dù là thiên kiêu nào chiến đấu với y đều bị y đánh bại.
Đương nhiên, Vũ Ma Tinh cũng không chiến thắng được bọn quái vật xếp hạng trước năm mươi trong bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu.
Những người xếp hạng trước năm mươi đều rất ít xuất hiện, bọn họ hầu như đều đang bế quan tìm hiểu đại đạo, đánh sâu vào cảnh giới cao hơn.
- Năng lực của Vũ Ma Tinh?
Nam Tố Tiên Tử nheo lại đôi mắt đẹp, đáy mắt đầy vẻ kiêng kị.
Nàng từng chứng kiến ư thái cuồng ngạo của Vũ Ma Tinh.
Trong một đại thế giới, Vũ Ma Tinh chiến đấu với vài thiên kiêu cùng vô số cường giả cỡ bảy ngày bảy đêm cuối cùng cả người đẫm máu rời đi.
Y thắng!
An Như Mệnh cũng nhíu mày.
Vũ Ma Tinh là nhân vật hắn từng muốn truy đuổi nhưng y đã biến mất mấy ngàn năm. Có người nói Vũ Ma Tinh đang tu luyện, có người lại nói y đã chết, cách nói nào cũng có.
Bây giờ thấy cảnh Hỗn Độn Ma Thai hấp thu pháp lực của bọn họ, cả đám cũng không khỏi nhớ lại ký ức kinh khủng từng giao thủ với Vũ Ma Tinh trước kia.
- Khặc khặc khặc…
Đúng lúc này, Hỗn Độn Ma Thai bỗng nhiên cười rộ lên.