Do dự một lát, Tần Quân vẫn quyết định truyền thừa Liệt Diễm đại đạo.
Chờ lúc hắn trở về, trời mới biết là bao lâu, nói không chừng trong quá trình lại có thể thu hoạch được Đại Đạo Truyền Thừa thì sao?
Thời gian không chờ ta!
Nên dùng liền phải dùng!
- Truyền thừa Liệt Diễm đại đạo cho trẫm!
Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, hắn ngược lại muốn xem xem sau khi hắn Đại Đạo Truyền Thừa, có thể có biến hóa như thế nào.
- Đinh! Bắt đầu Đại Đạo Truyền Thừa cho ký chủ!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên, vừa dứt lời, Lôi Vân cuồn cuộn tụ tập đến, linh khí như cá diếc sang sông từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Chuẩn Đề, Đông Vương Công, Xa Bỉ Thi đều cả kinh nhìn về phía sơn động của Tần Quân.
Ầm ầm...
Một cỗ uy thế lớn lao từ trên trời giáng xuống, dù là Chuẩn Đề tu vi đến Thánh Nhân cảnh cũng không khỏi linh hồn run rẩy.
- Đó là cái gì?
Chuẩn Đề kinh ngạc thì thào nói, hắn có loại cảm giác quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra ở nơi nào cảm thụ qua.
Đông Vương Công cùng Xa Bỉ Thi thì càng kinh ngạc, bọn hắn rất ngạc nhiên Tần Quân đến cùng có lai lịch gì, chỉ đột phá một tiểu cảnh giới liền dẫn tới Thiên uy khủng bố.
Chuẩn xác mà nói không phải Thiên uy, bởi vì Thiên Đạo còn chưa lập.
Cùng lúc đó, trong sơn động, liệt diễm cháy hừng hực, thân ở trong biển lửa, hai mắt Tần Quân nhắm chặt, trong đầu bị một cỗ ký ức lạ lẫm mà to lớn chiếm cứ.
Đại Đạo!
Cảm giác huyền ảo khó giải thích, ở vào pháp tắc, trên Thiên Đạo.
Trước Hỗn Độn, liền có Đại Đạo.
Đại Đạo sinh Hỗn Độn, Hỗn Độn sinh vạn vật, về sau thành lập Thiên Đạo, Hỗn Độn phá diệt, Đại Thiên thế giới diễn hóa.
Hết thảy đều có trật tự.
Vận mệnh, luân hồi đều ở dưới Đại Đạo.
Hệ thống Đại Đạo Truyền Thừa là loại Đại Đạo nào đó dung nhập trong cơ thể người thừa kế, cho đến một ngày, cùng Đại Đạo sóng vai.
Đại Đạo Chí Tôn, tuy mang theo hai chữ Đại Đạo, nhưng vẫn ở dưới Đại Đạo, thuộc về Chí Tôn dưới Đại Đạo.
Sau khi Dương Tiễn truyền thừa Chiến Đấu đại đạo, tu vi bay vọt, nhưng không phải đại biểu hắn triệt để trở thành Chiến Đấu đại đạo, chỉ là bước lên con đường thông hướng cảnh giới cao hơn.
Tần Quân lâm vào trạng thái huyền ảo khó giải thích, Cực Đạo Viêm Hỏa trong cơ thể không bị khống chế tràn ra, trong nháy mắt từ mấy chục động khẩu xông ra ngoài, thiêu đốt cả ngọn núi.
- Đây là lửa gì?
Xa Bỉ Thi run giọng nói, lửa này còn mạnh hơn lửa của huynh trưởng hắn Chúc Dung.
Đông Vương Công thấy mà nuốt nước miếng, hai vị Thần Ma cấp tốc thối lui, kéo dài khoảng cách.
Chuẩn Đề lơ lửng giữa không trung, nhíu mày, không biết suy nghĩ cái gì.
Oanh!
Cả tiểu sơn bỗng nhiên sụp đổ, Cực Đạo Viêm Hỏa phóng lên trời, xu thế không thể ngăn cản.
Trong liệt diễm, Tần Quân ngồi xếp bằng ở giữa không trung, Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, thu nạp linh khí từ mỗi phương hướng vọt tới.
- Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả!
Sắc mặt của Đông Vương Công kinh biến, hắn cũng lĩnh ngộ Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả, đây cũng là sự tình hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, không nghĩ tới Tần Quân cũng có.
Coi tư thế, Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả của Tần Quân mạnh hơn hắn đâu chỉ một chút, chỉ là tốc độ nạp khí, liền để hắn hâm mộ ghen ghét.
Xa Bỉ Thi không có nghĩ nhiều như vậy, dù sao Vu Tộc không có nguyên thần, không tu pháp lực.
Lôi Vân cuồn cuộn bao trùm mấy trăm vạn dặm, kinh động rất nhiều hung thú gào thét.
Tuyệt đại bộ phận hung thú đều không có mở linh trí, nhưng có bản năng, cảm giác được nguy cơ, liền sẽ gào thét, hù dọa địch nhân.