Dù sao đó cũng là con của hắn!
- Thiên Đế.
Ma Cảnh Thương cắn răng nói, còn chưa nói xong, Tần Quân quay đầu, liếc xéo hắn.
Tròng mắt vô cùng sắc bén, dọa đến Ma Cảnh Thương co rụt cổ lại, không biết nói cái gì.
- Hừ!
Tần Quân hừ lạnh một tiếng, trong lòng không còn khống chế Vạn Kiếp ngự trùng, Chuẩn Đề như trút được gánh nặng, cả người nằm trên mặt đất, không ngừng thở.
- Ngươi tới làm cái gì? Lại muốn khiêu chiến trẫm?
Tần Quân nhìn chằm chằm Ma Cảnh Thương hỏi, uy áp vô thượng trào về phía Ma Cảnh Thương, dọa đến Ma Cảnh Thương vội vàng lui lại.
Cho dù thành Thánh, đối mặt Tần Quân, hắn cũng có một loại dự cảm, hắn tuyệt không phải đối thủ của Tần Quân, nếu chiến, hắn sẽ chết rất thảm.
Ma Cảnh Thương xấu hổ nói:
- Ta chỉ là muốn mang con trai của ta đi.
Đối mặt Tần Quân, hắn cũng không dám tự xưng Bổn Tọa.
Tần Quân nheo mắt lại nói:
- Hắn là Huyết Phệ Ma Thần sao? Hắn muốn ăn đồ đệ của trẫm, ngươi nói làm sao bây giờ?
Lời vừa nói ra, tâm Ma Cảnh Thương loạn lên, vô ý thức nhìn về phía Cơ Hạo Dạ vô cùng thê thảm.
- Chẳng lẽ…
Hắn lần nữa nhìn về phía Chuẩn Đề, Thánh Nhân đáng thương kia, chẳng lẽ là Chuẩn Đề bắt đi Huyết Phệ Ma Thần?
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía Chuẩn Đề, ánh mắt tràn đầy sát ý.
- Đang hỏi ngươi đó!
Tần Quân lạnh giọng nói, đang khi nói chuyện, đi tới trước mặt Ma Cảnh Thương, tay phải cấp tốc chế trụ cổ của hắn, giơ lên cao cao.
Khổng Tử trừng to mắt, Ma Cảnh Thương cùng hắn tương xứng, nhưng ở trước mặt Tần Quân lại không có chút sức chống cự nào!
Bệ Hạ rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Cơ Hạo Dạ nằm ở phía xa chật vật trợn mắt nhìn, nhìn thân ảnh của Tần Quân, ánh mắt của hắn tràn đầy phức tạp, đồng tử điên cuồng loạn động, từng tia nhiệt khí từ trong huyết nhục của hắn tràn ra, dần dần bốc cháy lên.
- Sư tôn.
Cơ Hạo Dạ cắn răng thì thào nói, đây là lần thứ nhất hắn gọi Tần Quân là sư tôn.
Hắn đã sớm coi Tần Quân là sư phụ, nhưng lại không có ý tứ mở miệng, hiện tại Tần Quân ở thời điểm hắn nguy nan xuất hiện, trong lòng của hắn đã cảm động, lại thẹn.
Hắn thẹn với Tần Quân dạy bảo!
- Vì cái gì ta yếu như vậy.
Cơ Hạo Dạ lâm vào trong nổi giận, vừa rồi thống khổ đã để hắn lâm vào bên bờ biên giới sắp sụp đổ, hắn càng nghĩ càng điên cuồng.
Liệt diễm ở ngoài thân càng cuồng mãnh, hoắc một tiếng, cả người hắn bốc cháy lên.
Tần Quân, Ma Cảnh Thương, Khổng Tử nhao nhao quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Cơ Hạo Dạ biến thành một Hỏa Nhân.
- Đây là….
Khổng Tử nhíu mày, Ma Cảnh Thương sửng sốt, bọn hắn đều có thể cảm giác được Cơ Hạo Dạ mạnh lên!
Bị thương nặng như thế, còn có thể mạnh lên?
Tần Quân híp mắt, không biết suy nghĩ cái gì, hắn có thể phát giác được sinh mệnh lực của Cơ Hạo Dạ tăng cường, cho nên không có xuất thủ.
- Gia hỏa này đến cùng là huyết mạch gì?
Tần Quân nghĩ, thiên phú chiến đấu của Cơ Hạo Dạ cực mạnh, nhưng tu luyện đột phá lại khó khăn hơn sinh linh bình thường, điểm này ngược lại giống như Cực Viêm Ma Thần.
Nhưng bởi vì Cơ Hạo Dạ không có chút đặc tính nào của Cực Viêm Ma Thần, Tần Quân cũng không có nghĩ nhiều.
Nhưng bây giờ…
Hắn vậy mà toàn thân đốt lửa!
Chẳng lẽ hắn thật là Sơ Đại Cực Viêm Ma Thần?
- Huyết mạch của hắn đang thức tỉnh!
Thanh âm của hệ thống vang lên ở trong đầu Tần Quân, nghe mà hắn khẽ nhíu mày, nghi ngờ hỏi:
- Hỗn Độn sinh linh còn có thể Giác Tỉnh huyết mạch?
- Hỗn Độn sinh linh đều là tồn tại như Đại Đạo chi tử, khí vận quấn thân, huyết mạch thường thường đại biểu cho loại pháp tắc nào đó, vừa đản sinh linh trí bọn hắn không thể nào là trạng thái mạnh nhất.
Hệ thống trả lời, để Tần Quân ngạc nhiên.
Lúc này, Cơ Hạo Dạ đột nhiên đứng lên, toàn thân liệt diễm cuồn cuộn, thân thể hắn uốn lượn, ngửa đầu gầm hét, biển mây xơ xác.