Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1226: Chương 1226: Huyết Sát Ma Đế (2)




Tần Quân thì đến trước mặt một nam nhân mặc giáp sắt, người này khí chất anh vũ, khuôn mặt lạnh lùng, tay cầm cây thương lạnh, sống lưng thẳng tắp, mũi nhọn sắc bén, hình tượng mãnh tướng khiến người mắt sáng ngừoi.

Đáng tiếc bởi vì tu vi quá thấp nên đám người Phục Hy không thèm nhìn.

Tần Quân cười vỗ vai Dương Tái Hưng:

- Dương Tái Hưng, hy vọng sau này ngươi sẽ xông pha chiến đấu vì trẫm.

Nam Tố Tiên Tử đứng gần đó rất tò mò tại sao Tần Quân không lôi kéo Di Lặc Phật cường giả Nhập Thánh mà nhiệt tình với một Thiên Tiên?

Dương Tái Hưng chắp tay quát, thanh âm hùng hồn:

- Mạt tướng muôn lần chết không chối từ!

Dương Tái Hưng rất cảm động, cùng Di Lặc Phật đầu bái làm tâm tình của gã chấn động. Dương Tái Hưng nhớ ký ức kiếp trước từng nghe truyền thuyết thần thoại về đám người Phục Hy, biết bọn họ đều là cường giả đại năng, dù gã là Hổ Tổ đầu thai thì tu vi cũng không bằng móng út của họ.

Không ngờ Tần Quân đối xử tốt với gã như vậy, hỏi sao Dương Tái Hưng không cảm động?

Giờ phút này Dương Tái Hưng kích động sẵn sàng vượt lửa qua sông vì Tần Quân.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Xúc phát chi nhánh nhiệm vụ: Lửa giận của Ma Minh. Nhiệm vụ cụ thể: Bởi vì túc chủ giết Ma Già đồ đệ của Huyết Sát Ma Đế khiến Huyết Sát Ma Đế tức giận, phái ra cường giả Ma Minh Trần Vô Kỵ chuẩn bị báo thù. Nếu túc chủ đánh chết Trần Vô Kỵ sẽ được một cơ hội phó bản Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao.]

Tần Quân nheo mắt.

Huyết Sát Ma Đế ?

Trần Vô Kỵ?

Ha ha, đến một tên trẫm giết một, tới hai thì trẫm giết cả đôi!

Tần Quân cười lạnh, mang theo Dương Tái Hưng đến chỗ nhóm Di Lặc Phật.

Hiển nhiên Di Lặc Phật bị đám người Cường Lương ghét. Hai tộc vu, yêu đều ghét Phật giáo. Triệu Công Minh là đệ tử Tiệt giáo, chỉ muốn làm thịt Di Lặc Phật.

Phục Hy đỡ chút, làm Á Thánh, nhưng vì Nữ Oa nên y không cách nào sinh ra tình cảm với Di Lặc Phật.

Trong chúng thánh Nữ Oa yếu nhất khó tránh khỏi bị chèn ép, đặc biệt khi gánh vác ích lợi thiên địa.

Sau một hồi điều giải không khí mới dịu lại.

Di Lặc Phật kiếm góc ngồi xuống, chợt nhìn thoáng qua Bồ Đề Tổ Sư đang vận cộng chữa thương, rùng mình.

Di Lặc Phật run giọng:

- Phó giáo chủ . . .

Bồ Đề Tổ Sư và Chuẩn Đề cùng căn cùng nguyên. Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn làm giáo chủ, Chuẩn Đề tự nhiên đề bạt Bồ Đề Tổ Sư. Nhưng Tây Phương Phật Giáo hiếm ai biết sự tồn tại của phó giáo chủ này. Di Lặc Phật là một trong ba phật tất nhiên biết Bồ Đề Tổ Sư.

Phó giáo chủ này rất mạnh, dưới giáo chủ trừ Đại Minh Vương ra không người sánh kịp.

Tần Quân chú ý đến vẻ mặt của Di Lặc Phật, hắn không giải thích, mỉm cười đến gần Nam Tố Tiên Tử.

Nếu lúc này Tần Quân xem xét bảng liệt kê thuộc tính của Di Lặc Phật, Dương Tái Hưng sẽ phát hiện mức độ trung thành của họ tăng lên.

Tần Quân đến trước mặt Nam Tố Tiên Tử, ngồi xuống cạnh nàng, cười hỏi:

- Tiên tử có biết Trần Vô Kỵ của Ma Minh không?

Mèo yêu Tiểu Thất cảnh giác hung tợn trừng Tần Quân.

- Trần Vô Kỵ?

Nam Tố Tiên Tử nhíu mày, hỏi ngược lại:

- Ngươi hỏi hắn làm chi? Chẳng lẽ ngươi đắc tội hắn mới đưa đến Ma Già truy sát ngươi?

Tần Quân bất đắc dĩ xòe tay, nàng nói ngược rồi.

Nam Tố Tiên Tử nhìn chăm chú vào Tần Quân, nhẹ giọng nói:

- Trần Vô Kỵ là một trong các trưởng lão của Ma Minh, vượt qua Nhập Thánh, từng tàn sát mấy đại thế giới, ma uy cuồn cuộn.

Hiển Thánh!

Tần Quân nhướng mày, ngẫm lại cũng hợp lý. Ma Già Nhập Thánh cảnh hậu kỳ còn bị giết dễ dàng thì đương nhiên phải phái người mạnh hơn đến.

Tần Quân hỏi tiếp:

- Huyết Sát Ma Đế là ai? Lãnh tụ của Ma Minh?

Tần Quân không sợ Ma Minh, chỉ muốn tìm hiểu cách cục của ba ngàn thế giới.

Nam Tố Tiên Tử kể ra:

- Ma Già là minh chủ đương nhiệm của Ma Minh, tu vi sâu không lường được, nghe nói là sư huynh đệ với Tịch Nghiệp Ma Quân. Thật lâu trước kia hai người có xích mích, Tịch Nghiệp Ma Quân thoái ẩn, Ma Minh mới về tay Huyết Sát Ma Đế khống chế. Vì lấn lướt Tịch Nghiệp Ma Quân nên Huyết Sát tự xưng là Ma Đế, tiếc rằng đa số thành viên vẫn tín ngưỡng Tịch Nghiệp Ma Quân.

Tần Quân ngửi được mùi phim giờ vàng.

Yêu hận tình sát giữa sư huynh đệ?

Nam Tố Tiên Tử tiếp tục bảo:

- Thời kỳ Ma Minh huy hoàng nhất là dưới tay Tịch Nghiệp Ma Quân, ba ngàn đại thế giới không ai dám cùng tranh phong. Mãi khi Tịch Nghiệp Ma Quân chiến với Trường Sâm Thương, Tịch Nghiệp Ma Quân thoái ẩn, Trường Sâm Thương thì biến mất, không rõ sống chết.

Nhắc tới đại năng đỉnh cao là mắt Nam Tố Tiên Tử sáng rực, không phải nàng ngưỡng mộ ai đó mà là hâm mộ thực lực của bọn họ.

Lấy ba ngàn đại thế giới làm bàn cờ so đấu, đây là mục tiêu vô số sinh linh khao khát.

Trường Sâm Thương!

Tần Quân nheo mắt, đó là tổ tiên của nhân tộc Huyền Đương đại thế giới, không ngờ y không chết mà vào trời sao vũ trụ phiêu bạt.

Vậy tính ra Trường Sâm Thương có lẽ là cường giả Hiển Thánh, nếu không thì sao giao phong với Tịch Nghiệp Ma Quân được. Cũng có thể Trường Sâm Thương đã chết dưới tay Tịch Nghiệp Ma Quân.

Nam Tố Tiên Tử cảm thán rằng:

- Tuy bây giờ Ma Minh vẫn là cự phách vũ trụ nhưng không còn là tồn tại vô địch oai phong một cõi như xưa, đặc biệt sau khi Thánh Môn xuất hiện.

Bình thường Nam Tố Tiên Tử sẽ không nói những lời này với người khác, vì đó là bí ẩn. Nhưng lai lịch của Tần Quân bí ẩn, không phải hạng tầm thường, nói cho hắn biết trước có lẽ có thể làm quen.

Tần Quân nhướng mày nói:

- Thánh Môn?

Dính tới chữ thánh thì tuyệt đối không đơn giản.

Nghe Nam Tố Tiên Tử nói thì Thánh Môn rõ ràng mạnh hơn Ma Minh.

Ánh mắt Nam Tố Tiên Tử phức tạp nói:

- Thánh Môn không chỉ là một thế lực, ta không rõ tình huống cụ thể, chỉ biết bên trong có lẽ có Thánh Nhân.

Thánh Nhân!

Hễ là sinh linh vào Đại La cảnh đều nghe truyền thuyết Thánh Nhân, vạn kiếp không chết, sống cùng thiên đạo, thật sự bất tử bất diệt.

Tần Quân híp mắt hỏi:

- Thánh Môn ở chỗ nào?

Nam Tố Tiên Tử lắc đầu nói:

- Không biết, Thánh Môn ẩn giấu rất sâu, ít khi xuất hiện trong tinh không, cũng không tham gia vào tranh đấu trong ba ngàn đại thế giới.

Tần Quân thở phào nhẹ nhõm, đừng thấy hắn có nhiều thuộc hạ cường giả nhưng nếu đụng phải một Thánh Nhân là tiêu đời.

Mạnh như Khổng Tuyên gặp phải Thánh Nhân cũng suýt thân chết đạo tiêu.

Đông Hoàng Thái Nhất, Đế Tuấn, mười hai Tổ Vu không dám đấu cứng với Thánh Nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.