Hắc Long Vương cười khổ nói:
- Không có, người còn đang đấu tranh với Minh Vương điện, không thoát thân được.
Nếu Long Đế đến thì Hắc Long Vương sợ gì Thanh Hồ Vương?
Thiết Kình Thiên nghe vậy im lặng, y hơi hiểu biết Minh Vương điện, đó là tồn tại mạnh còn hơn Thần Điện, cũng khống chế mấy chục vực. Long Đế chọc vào Minh Vương điện đến bây giờ còn chưa thoát đi được, làm Thiết Kình Thiên hơi lo.
Chợt có hơi thở kinh khủng từ chân trời ập đến, khiến Thiết Kình Thiên và Hắc Long Vương cùng biến sắc mặt.
Thiết Kình Thiên đập bàn bật dậy:
- Nguy rồi, có cường địch!
Chớp mắt Thiết Kình Thiên biến mất ở phía xa. Hắc Long Vương sửng sốt rời đi theo, chuẩn bị điều động long binh tùy thời nghênh chiến.
Bên kia, ngoài mây mù.
Thanh Hồ Vương ngoái đầu nhìn chân trời, thấy yêu vân cuồn cuộn ập đến mang theo hơi thở khiến muôn vàn sinh linh sợ hãi.
Thanh Hồ Vương lẩm bẩm, đứng dậy định nghênh tiếp đối phương:
- Đến rồi!
Tồn tại khiến Thanh Hồ Vương đối xử trịnh trọng như thế thì chắc chắn rất mạnh, ít nhất vượt qua Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ.
Một tiếng cười hùng hậu vang vọng trên bầu trời:
- Ha ha ha! Thanh Hồ Vương, một ngàn năm không thấy, ngươi mạnh hơn nhiều rồi!
Một cầu vồng đỏ bay ra từ mây yêu, chớp mắt vượt qua mấy chục dặm bay tới trước mặt Thanh Hồ Vương. hai bên cách nhau gần năm trước, con ngươi Thanh Hồ Vương co rút thầm giật mình.
Mau quá!
Thanh Hồ Vương cũng nổi tiếng về tốc độ nhưng chậm hơn yêu này nhiều.
Yêu này mặc trường bào đỏ cẩm vân, lưng mọc đôi cánh xương giương rộng sáu thước, mái tóc dài hoa râm không thể che lấp khuôn mặt yêu dị, dưới môi mỏng như cánh ve lộ ra hai răng nanh sắc nhọn.
Yêu cười khẽ đầy châm chọc:
- Yêu Tổ phái ta đến vì sợ ngươi lại thua.
Thanh Hồ Vương siết chặt hai nắm tay.
Thanh Hồ Vương cười nói:
- Huyết Yêu Quân Vương, đã lâu không gặp. Không ngờ sư tôn phái ngươi đến đây, trận chiến này ta không cần lo nữa.
Thanh Hồ Vương như không nghe thấy Huyết Yêu Quân Vương mỉa mai.
Cường giả làm vua, dù lòng Thanh Hồ Vương tức giận cũng thấy không cam lòng vì thực lực của mình không đủ.
Huyết Yêu Quân Vương là tồn tại Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn, từng chiến đấu với cường giả Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ mà vẫn an toàn rút lui, từ đó nổi tiếng, rất có danh vọng trong yêu tộc, cũng là nhân tài đắc lực của Yêu Tổ. Thanh Hồ Vương khá khâm phục Huyết Yêu Quân Vương.
Thanh Hồ Vương đổi đề tài:
- Sư tôn gần đây có khỏe không?
Huyết Yêu Quân Vương đến thì Hắc Long Vương, Thiết Kình Thiên chết chắc, nên Thanh Hồ Vương không gấp gáp.
Huyết Yêu Quân Vương cười đáp:
- Cũng khỏe, nhưng Yêu Hoàng ngày càng không biết lễ phép là gì, Yêu Tổ đang định chèn ép một phen.
Như đang nói chuyện rất bình thường.
Yêu Hoàng!
Thanh Hồ Vương lặng im.
Yêu Hoàng nổi lên từ mười mấy năm trước, dựa vào thực lực khủng bố khó thể tưởng tượng nhanh chóng thành lập thế lực lớn trong yêu tộc, khiến Thanh Hồ Vương rất ghen tỵ. So với Yêu Hoàng thì Thanh Hồ Vương kém xa lắc, vì luôn là quân cờ dưới tay Yêu Tổ.
Huyết Yêu Quân Vương chợt nhớ ra điều gì, dặn dò Thanh Hồ Vương:
- Phải rồi, dạo này xuất hiện một con khỉ yêu đại náo một trận trong Yêu Khư, Yêu Tổ đã ra lệnh truy sát con khỉ này. Sau này nếu ngươi trông thấy thì bẩm báo tin tức, nó có sáu lỗ tai, rất dễ phân biệt.
Khỉ yêu sáu lỗ tai?
Thanh Hồ Vương cau mày.
Chẳng lẽ là thượng cổ kỳ chủng? Có thể đại náo Yêu Khư thì chắc chắn thực lực không tầm thường, ít nhất gã không bắt được.
Huyết Yêu Quân Vương phất tay nói:
- Được rồi, bắt đầu hành động đi, giải quyết bọn họ, thuận tiện giúp ngươi giết tu sĩ tên Biên Hải tránh cho ngày sau còn chạy đến nữa.
Huyết Yêu Quân Vương nói rồi xoay người nhìn đảo rồng.
Thanh Hồ Vương nghe lúng túng nhưng không dám phản bác, lập tức ra lệnh:
- Tấn công đảo rồng!
Đại quân yêu tộc đã sớm rục rịch lập tức gầm rống lao hướng đảo rồng. Yêu thú rậm rạp từ bốn phương tám hướng như sóng biển đen muốn nhấn chìm đảo rồng.
- Grao!
- Hú hú!
- Um grừ!
Tiếng gào thét vô số kể vang vọng trời xanh, xé mở từng lớp mây mù. Các con rồng kích cỡ khác nhau chờ sẵn bên mép đảo rồng. Bên dưới là các tu sĩ thuộc hạ của Thiết Kình Thiên, nhìn sơ cỡ mấy vạn người, tu vi từ Hóa Hư cảnh trở lên.
Một tiếng rồng ngâm chấn nhiếp linh hồn nổ vang:
- Grào!
Một con rồng đen vĩ ngạn như trường thành gầm rống bay ra từ giữa đảo rồng, thân hình liên tục biến lớn.
Đây là bản thể của Hắc Long Vương.
Ánh nắng phản chiếu những miếng vảy rồng đen phản chiếu ánh sáng kim loại khiếp người, đôi mắt rồng to như căn nhà tức giận nhìn hướng Thanh Hồ Vương, Huyết Yêu Quân Vương.
Hắc Long Vương thét dài:
- Thanh Hồ Vương! Rốt cuộc ngươi không nhịn được nữa?
Thanh Hồ Vương, Huyết Yêu Quân Vương sóng vai nhau đạp hư không đi tới, mây yêu quay quanh họ khiến người sợ hãi.
Thiết Kình Thiên bay đến bên cạnh Hắc Long Vương, nhíu chặt mày nhìn chằm chằm vào Huyết Yêu Quân Vương. Đây là lần đầu Thiết Kình Thiên gặp Huyết Yêu Quân Vương, hơi thở từ gã khiến y dựng đứng lông tơ, da đầu tê dại.
Cách biệt giữa Thái Ất Huyền Tiên cảnh sơ kỳ và viên mãn như trời với đất.
Hắc Long Vương cảm nhận khí thế tràn đầy áp lực từ Huyết Yêu Quân Vương, gã chỉ có thể cắn răng chiến tiếp.
Nếu bọn họ thua thì long tộc Nam Tận Hải sẽ bị đồ sạch, trong mắt yêu thú thì long tộc là thánh vật siêu bổ.
Huyết Yêu Quân Vương lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhiều với chúng!
Huyết Yêu Quân Vương vung tay phải vỗ vào Hắc Long Vương, Thiết Kình Thiên, yêu lực nháy mắt ngưng tụ thành móng vuốt to đỏ đè ép không khí, mang theo âm bạo như núi cao ập đến.
Thiết Kình Thiên vội vàng lấy ra cự kiếm chém một nhát, kiếm khí đụng vào móng vuốt to màu đỏ bị đánh tan. Thiết Kình Thiên giật bắn người vội né qua.
Hắc Long Vương biết mình không thể làm gì Huyết Yêu Quân Vương nên tìm Thanh Hồ Vương yếu hơn, nhưng Thanh Hồ Vương nhẹ nhàng đè đầu Hắc Long Vương ra đánh.
Kém một đại cảnh giới, nếu Hắc Long Vương không phải là rồng thì đã bị diệt gọn trong một giây.
Long tộc nổi tiếng có thân thể mạnh mẽ, truyền thừa long tức khủng bố, Thanh Hồ Vương khó diệt gọn Hắc Long Vương ngay được.
Bên kia, đại quân yêu tộc và đàn rồng, tu sĩ hỗn chiến. Khoảnh khắc máu nhuộm biển xanh, tiếng gào, thét chói tai, gầm rú hòa vào nhau, tàn nhẫn nhưng cũng khiến người sôi trào máu nóng.
Thiết Kình Thiên vụt qua không trung, tay phải giơ cao kiếm to muốn chém Huyết Yêu Quân Vương thành hai khúc.
Huyết Yêu Quân Vương không thèm nhìn, giơ tay vỗ một chưởng đánh Thiết Kình Thiên hộc máu văng ra.
Phía xa. Hắc Long Vương bị Thanh Hồ Vương đánh tơi bời. Thanh Hồ Vương một tay túm một cây sừng rồng đập tới đập lui ven biển. Thân thể dài gần ngàn trượng giờ phút này thành thần binh khủng bố đập đám yêu thú, rồng, tu sĩ thành thịt nát.