Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả tái mặt, họ cực kỳ tức giận.
Con ngươi Thiên Mệnh Đại Đế co rút. Lâu Nam Thiên Tuyển Phủ run bần bật, tình hình này là muốn thí tiên?
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả tức giận quát mắng:
- Cuồng vọng!
- Tìm cái chết! Giết chết bọn họ!
-Hừ! Tưởng mình thật sự vô địch?
- Cùng nhau lên!
Đại Tôn Chủ bay hướng Khổng Tuyên, mười một Tôn Giả theo sau. Như có mười hai cầu vồng vụt qua trời đêm hùng hổ xông hướng Khổng Tuyên.
Tất cả sinh linh căng thẳng nhìn Khổng Tuyên, đối mặt Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả mạnh mẽ như thần, gã sẽ có biểu hiện thế nào?
Mắt Bồ Đề Tổ Sư sáng rực nhìn Khổng Tuyên:
- Hắn thật sự mạnh như trong truyền thuyết?
Hình Thiên cũng hóng chờ, nhìn Khổng Tuyên làm máu trong gã sôi trào.
Thái Ất Chân Nhân khẽ thở dài, biết có mặt Khổng Tuyên thì Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả thua chắc.
Đám hùng chủ Thiên Mệnh Đại Đế, Cửu U Âm Đế, Viêm Hoàng, Kiếm Chủ, Nhiên Đăng, Hạn Bạt nhìn Khổng Tuyên chằm chằm.
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả thế tới rào rạt, Khổng Tuyên khinh thường hừ lạnh.
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả đã đến bên trên Khổng Tuyên, mỗi người vung pháp bảo muốn đánh Khổng Tuyên thành tro bụi.
Bùm!
Khổng Tuyên bỗng vung ống tay áo, Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả cảm giác pháp lực khủng bố khó tả ập vào mặt, hộc máu bay về nhanh còn hơn lúc đến.
Vô số sinh linh trố mắt líu lưỡi.
Trong mắt họ thì Khổng Tuyên chỉ nhẹ nhàng vung ống tay áo Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả đã hộc máu bay về, hình ảnh rất rung động, bày ra tư thái vô địch của Khổng Tuyên rõ rệt.
Đông Hoàng Thái Nhất biến sắc mặt nói:
- Sao có thể như vậy?
Đông Hoàng Thái Nhất biết rõ sự khủng bố của Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, nhưng họ không chịu nổi một kích trước Khổng Tuyên.
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả bay xa năm, sáu chục dặm rồi rớt xuống đất hoang vu, trượt mười hai cái khe rãnh dài, bụi bay mù mịt.
Bọn họ ngã trong đất bùn, mặt đầy máu kinh khủng nhìn Khổng Tuyên trên đám mây phía xa.
Đại Tôn Chủ run bần bật:
- Sao có thể như vậy?
Đại Tôn Chủ cảm giác nội tạng bị chấn nát, đau đớn không chịu nổi.
Mười một Tôn Giả hãi hùng.
Bọn họ không phản ứng lại chuyện gì xảy ra.
Sinh linh ở các góc thiên địa bàn tán:
- Ui, mạnh quá!
- Bọn họ có thể áp chế Yêu Hoàng vậy mà không có chút sức chống cự trước cường giả tên Khổng Tuyên.
- Khổng Tuyên? Sao trước kia chưa từng nghe?
- Tần Thánh Đế kiếm đâu ra nhiều trợ thủ quá vậy?
- Bị ngu à? Tần Thánh Đế là Cơ Vĩnh Sinh. Những cường giả này chắc chắn là người của Thánh Đình.
Khổng Tuyên trở thành vị thần trong lòng bọn họ.
Bồ Đề Tổ Sư, Thái Ất Chân Nhân, Hình Thiên trố mắt ra, bọn họ không thấy rõ Khổng Tuyên ra tay thế nào.
Tần Quân phản ứng bình thường. Nếu Khổng Tuyên không giải quyết Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả nhanh gọn chẳng khác nào nói lên Cổ Tiên giới mạnh đến khó tin, chọn đại một nhóm đã là cường giả đỉnh cao gần Thánh Nhân, vớ vẩn.
Đông Hoàng Thái Nhất run rẩy, gã không có trí nhớ kiếp trước, không biết mình từng lợi hại cỡ nào, lúc này Đông Hoàng Thái Nhất bị Khổng Tuyên bày ra thực lực hù sợ. Diệt Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả trong một nốt nhạc, nếu đổi lại là gã thì chẳng phải cũng sẽ bị nguy hiểm như vậy?
Vô số cặp mắt giật mình nhìn Khổng Tuyên, mặt gã không biểu tình đạp bước hư không đến, một bước vượt hơn mười dặm. Khổng Tuyên đến trên đỉnh đầu Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả nhìn xuống họ.
Khổng Tuyên nhẹ giọng hỏi:
- Một đám Nhập Thánh mà ỷ lớn hiếp nhỏ, không cảm thấy xấu hổ?
Đại Tôn Chủ Nhập Thánh cảnh viên mãn không chịu nổi một kích trong tay Khổng Tuyên, đủ thấy cảnh giới của gã cao cỡ nào.
Khổng Tuyên châm chọc thẳng mặt, mười hai Tôn Giả không dám đáp trả, lòng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
Bọn họ không nghĩ ra tại sao Huyền Đương đại thế giới xuất hiện cường giả như vậy, đặt ở Cổ Tiên giới cũng có thể hoành hành vô kỵ.
Đại Tôn Chủ run giọng hỏi:
- Ngươi . . . ngươi rốt cuộc là ai?
Đại Tôn Chủ cố gượng đứng dậy, người run rẩy, tay cầm Huyền Hư đao run run.
Khổng Tuyên lười trả lời, giơ tay phải lên, ngón trỏ liên tiếp điểm vào hư không trước mặt họ, tay nhanh để lại tàn ảnh. Vô số chùm sáng ngũ sắc rơi vào người Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả.
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả gào thét:
- A a a!!!
- Không thể nào!
- Thánh cốt của ta a a!!!
Tiếng gào vang vọng trong trời đêm khiến vô số sinh linh sợ hãi.
Tần Quân nheo mắt. Kiếp trước hắn là Cơ Vĩnh Sinh, cũng là Nhập Thánh cảnh, tuy chỉ ngưng tụ một khúc thánh cốt, bằng vào huyết mạch và thần thông có thể hoành hành trong Nhập Thánh cảnh.
Tần Quân biết Khổng Tuyên đang đánh nát thánh cốt của Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả.
Cường giả Nhập Thánh có thể tự lành thánh cốt, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thì không làm được. Nếu thánh cốt nát hết tương đương phế một nửa.
Mặt Khổng Tuyên lạnh lùng, không chỉ đánh nát thánh cốt, gã còn phế đan điền, đạo quả của Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả.
Thủ đoạn tàn nhẫn khiến Đông Hoàng Thái Nhất e ngại.
Đông Hoàng Thái Nhất cắn răng thầm nghĩ:
- Tên này và Tần Thánh Đế có quan hệ gì?
Có Khổng Tuyên ở, gã làm sao có thể cạnh tranh đệ nhất đế thiên hạ với Tần Quân?
Lâu Nam nhìn trân trân, lão là người biết rõ lai lịch của Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả nhất. Nếu việc này truyền về Cổ Tiên giới chắc chắn Huyền Đương đại thế giới sẽ chịu gió tanh mưa máu.
Lưng Lâu Nam ướt mồ hôi:
- Khổng Tuyên, không lẽ là đại năng đỉnh cao ở giới khác?
Rất nhanh Khổng Tuyên hoàn toàn phế bỏ Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, tay phải chộp hư không cách không túm mười hai Tôn Giả ném hướng Tần Quân.
Thánh cốt nát, đan điền phế, đạo quả hủy, mười hai Tôn Giả không còn sức kêu la, ý thức mơ hồ. Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả bay mấy chục dặm rớt xuống trước mặt nhóm Tần Quân, họ lơ lửng trong hư không.
Giọng Khổng Tuyên cách mấy chục dặm truyền vào tai Tần Quân:
- Ngươi giết đi.
Tần Quân nhướng mày cười, ánh mắt hắn sắc lạnh nhìn Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả.
Vứt bỏ ân oán kiếp trước, Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả qua thuật Thỉnh Thần của Thần Vô Cơ sinh ra sát niệm với hắn, lần này rất có thể chuyên môn đến giết hắn. Không có lý nào Tần Quân bỏ qua cho Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả được, hắn há mồm phun Tam Muội Chân Hỏa bao bọc mười hai người.
Tam Muội Chân Hỏa của hắn đã vượt qua đẳng cấp Hồng Hài Nhi, dù sao Cực Viêm Ma Thần có thuộc tính hỏa.
Trong lửa cháy Đại Tôn Chủ cố nén đau đớn lạnh lùng mắng:
- Cơ Vĩnh Sinh, ngươi không chết tử tế được!
Bọn họ đều là cường giả Nhập Thánh, sao có thể bị Tần Quân đốt chết dễ vậy?