Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 429: Chương 429: Không sợ (1)




- Rốt cuộc thì hắn là hoàng đế nào vậy...

Mạc Huyền Phong lẩm bẩm trong khiếp sợ, gã đã từng gặp rất nhiều hoàng đế, kể cả ở bên trong Hoàng Triều, thế nhưng không một vị nào có được thần uy mênh mang như Tần Quân vậy.

Vọng Tuyết cũng trừng to đôi mắt đẹp, nhìn bóng dáng Tần Quân, nàng đột nhiên cảm thấy đây mới chân chính là hắn, toàn thân tỏa ra khí thế vương giả bễ nghễ thiên hạ, bá đạo tuyệt luân.

Du Phượng Hoàng không đích thân tới dự đại điển đăng cơ của Tần Quân, cho nên không biết Tần Quân thân khoác hoàng bào cửu long chí tôn uy phong đến cỡ nào, giờ này khắc này cũng bị Tần Quân làm cho kinh diễm.

- Không hổ là nam nhân của ta.

Du Phượng Hoàng si mê nhìn Tần Quân đến trước mặt mình, Lưu Bá Ôn, Lý Tồn Hiếu và Bạch Khởi cũng cảm thán tấm tắc khi thấy phong phạm của hắn.

Đồng thời, họ cũng hiểu rằng Tần Quân làm vậy không phải chỉ để cho ngầu, mà là đang thể hiện ra một thái độ, sau này hắn sẽ không còn lấy thân phận Quân Thanh công tử nữa, mà là Tần Đế.

Những tu sĩ vây xem ở cửa thành làm bùng nổ một trận xôn xao.

- Quân Thanh công tử thế mà là Tần Đế thật!

- Uy phong quá, không khác gì Tần Đế trong lòng ta!

- Hay cho một Tần Đế!

- Chậc chậc, Tần Đế bộc lộ thân phận rõ ràng có liên quan đến Chính Khí Minh, xem ra vương quốc Đại Tần muốn sống mái với Chính Khí Minh rồi!

- Chính Khí Minh đâu phải là Thâm Uyên Môn,Thâm Uyên Môn không thể vươn tay đến tận đây nhưng Chính Khí Minh thì có, Tần Đế đang tìm đường chết à!

Vọng Tuyết cũng nghe thấy những lời nghị luận ấy, nàng cả kinh che cái miệng nhỏ nhắn, khuôn mặt lộ vẻ khó tin.

Tần Quân thế mà lại thực sự là Tần Đế đỉnh đỉnh đại danh!

- Tham kiến bệ hạ!

Đến cửa thành, đám người Lưu Bá Ôn vội vàng quỳ xuống, mười vạn thiên binh trên tường thành cũng quỳ theo, Du Phượng Hoàng, Đan Minh tử cùng với tu sĩ của Nam Minh Thánh Giáo tuy không phải con dân của vương quốc Đại Tần, thế nhưng cũng khom lưng cúi đầu.

- Giới thiệu với các ngươi một chút, bọn họ đều là hai thế lực mà gần đây trẫm vừa mới thu phục được, Miêu Nhân tộc và Huyền Phong Trại, đều tới từ Ma Đạo.

Tần Quân mỉm cười chỉ vào Miêu Nhân tộc và Huyền Phong Trại đang im lặng đứng chờ ở cách đó không xa nói, đám người Lưu Bá Ôn lúc nãy hãy còn đang kinh ngạc vì Miêu Nhân tộc và Hắc Phong Trại, bây giờ lại nghe nói bọn họ cư nhiên tới từ Ma Đạo, không khỏi hít sâu một hơi.

- Cái đồ chết giẫm nhà ngươi, sao đi tới đâu cũng kéo thế lực về thế này?

Trong mắt Du Phượng Hoàng lóe lên dị sắc cất tiếng hỏi, Đan Minh Tử cũng cảm thấy gan ẩn ẩn đau.

Bằng vào Miêu Nhân tộc với Hắc Phong Trại, Tần Quân liền vượt qua Nam Minh Thánh Giáo, điều này không khỏi khiến cho gã có cảm giác giống như Nam Minh Thánh Giáo phát triển hơn ngàn năm đều uổng phí hết cả.

Quan trọng nhất chính là Tần Quân mới tới Ma Đạo được bao lâu chứ?

Sau đó Tần Quân quay đầu nhìn về phía Miêu Nhân tộc và Hắc Phong Trại ngoắc ngoắc, ý bảo bọn họ vào thành.

Miêu Nhân tộc và Hắc Phong Trại cộng lại có hơn mười vạn người, đội ngũ rất đồ sộ, hơn nữa bên trong đó có không ít cường giả, vừa vào thành liền khiến toàn thành oanh động.

- Ôi trời ơi, những người này thật là mạnh….

- Đây là yêu thú sao? Còn có cả ma tu nữa!

- Chậc chậc, thân là vương quốc của Chính Đạo mà lại lôi kéo nhiều ma tu như vậy, ta thấy chắc là Tần Đế không muốn tiếp tục lăn lộn ở Chính Đạo nữa rồi!

- Ngươi là heo à, từ lúc Tần Đế quật khởi tới nay thì có sợ ai bao giờ?

- Cũng đúng, cho dù các thế lực khắp nơi trong Chính Đạo ngứa mắt hắn, nhưng lại không làm gì được hắn, Lôi Chấn Tử, Viên Hồng và Thánh Anh Đại Vương mạnh quá đáng!

Tần Quân đứng trên lưng Man Tượng Vương dỏng tai lên nghe những tiếng bàn tán ở hai bên đường, khóe miệng không khỏi nhếch lên, lộ ra nụ cười khinh thường.

Nói thật, quả thật hắn không sợ Chính Đạo làm gì hắn.

Nếu như có người dám lấy Hắc Phong Trại làm cớ để khai đao với hắn thì đúng lúc lại cho hắn cơ hội phát động chiến tranh, công thành chiếm đất!

Sau khi tiến vào phủ thành chủ, Tần Quân trước tiên dặn dò Đan Minh Tử an bài chỗ ở lại cho Miêu Nhân tộc và Hắc Phong Trại, an bài cho hơn mười vạn người thế này làm xong hết chắc cũng phải hơn nửa ngày.

- Kể một chút tin tức về chuyện lớn ở Thủ Sát Thành và vương quốc Đại Tần nghe thử xem.

Tần Quân ngồi ở chủ vị mở miệng hỏi, Thân Công Báo, Vọng Diễm và Mạc Huyền Phong cũng đã tham gia nhóm cao tầng, cùng tham gia hội nghị, mục đích đương nhiên là muốn để cho bọn họ nhanh chóng hiểu rõ thế lực của Tần Quân lớn tới mức nào, cũng tiện để nhanh chóng dung nhập.

- Thủ Sát Thành thì không có gì hết, bất quá Chính Khí Minh lại khí thế hung hăng, đoán chừng không tới mấy ngày nữa sẽ đánh tới Thủ Sát Thành của chúng ta.

Lưu Bá Ôn mở miệng nói.

- Chính Khí Minh?

Tần Quân nhướng mày hỏi:

- Giới thiệu nghe thử.

- Chính Khí Minh chính là một trong những thế lực hàng đầu của Chính Đạo, địa vị có thể so với Ma Đạo Cửu Tôn, lần này hình như là nghe theo lệnh Thánh Hoàng chinh phạt vô chủ chi địa, khí thế hung hăng, không để cho bất kỳ thành trì nào cơ hội đàm phán liền trực tiếp phát động tấn công, nếu như ai không đầu hàng thì sẽ trực tiếp đồ thành!

Nghe Lưu Bá Ôn nói vậy, Tần Quân không khỏi nhíu mày, hành động này của Chính Khí Minh rõ ràng là không xem vô chủ chi địa này ra gì, bất quá bọn họ có Thánh Hoàng chống lưng, quả thật có tư cách hoành hành bá đạo.

Nhìn thấy Tần Quân trầm tư Lý Tồn Hiếu vội hỏi:

- Bệ hạ, chúng ta phải làm gì bây giờ? Bỏ thành hay là thủ thành đây?

Gã cho rằng Tần Quân im lặng là vì sợ Thánh Hoàng.

- Đều không phải!

Tần Quân ngẩng đầu cười lạnh nói:

- Chúng ta phải xưng bá vô chủ chi địa!

Oanh!

Tất cả mọi người có mặt trong đại đường đều thở dốc dồn dập, không ngờ Tần Quân đối mặt với Chính Khí Minh của Thánh Hoàng mà cũng có thể cường thế như vậy.

Mạc Huyền Phong và Vọng Diễm không khỏi liếc mắt nhìn nhau, Thánh Hoàng chính là thế lực đứng trên cả chính ma lưỡng đạo, Tần Quân lại dám đối nghịch với ý của Thánh Hoàng, Mạc Huyền Phong không khỏi có cảm giác như lỡ leo nhầm lên thuyền giặc.

- Truyền tống môn liên kết với vương quốc Đại Tần đã xây xong rồi chứ?

Tần Quân lại hỏi sang chuyện khác, truyền tống môn vẫn là vấn đề mà hắn quan tâm nhất.

- Tối đa ba ngày nữa sẽ xong xuôi!

Lưu Bá Ôn đáp, khiến cho Tần Quân mỉm cười hài lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.