Sau đó hắn bắt đầu xem xét bảng thuộc tính của Khổng Tử:
- Khổng Tử, đến từ thần thoại truyền thuyết!
- Thân phận: Thiên Túng Thánh! Khổng Thánh Nhân! Chí Thánh! Vạn Thế Sư Biểu! Nho Giáo Thuỷ Tổ!
- Tu vi: Bán Thánh!
- Công pháp: Xuân Thu Chu Dịch!
- Thần thông: Họa Bút Giang Hà! Chỉ điểm phương tù! Trích Tinh Na Nguyệt! Chí Thánh chi khí! Điểm Thạch Thành tinh! Tru Tà âm!
- Pháp bảo: Xuân Thu Bút!
- Thuộc tính đặc thù: Thánh Hiền oai (yêu ma không được đến gần, người tu vi yếu hơn tâm sinh kính sợ)!
- Độ trung thành: 80 (max trị số 100)!
Trâu!
Bán Thánh!
Khổng Tử lại là Bán Thánh, con mắt của Tần Quân mở to.
- Khổng Tử lợi hại như vậy?
Tần Quân hiếu kỳ hỏi, dù sao Khổng Tử không có chiến tích quá lợi hại, để cho người ta nghĩ không ra tu vi của hắn đạt tới Bán Thánh.
- Bản thân Khổng Tử là Thần Thoại, ở trong dòng sông lịch sử, có thể cùng hắn sánh vai chỉ có Lão Tử, Lão Tử ở trong thần thoại chính là Thánh Nhân, Khổng Tử tự nhiên không kém, huống chi tín ngưỡng lực của Khổng Tử vô cùng cường thịnh, thậm chí có thể đại biểu văn hoá Hoa Hạ, chính là một trong những nhân vật mang tính tiêu chí, vạn kiếp bất tử, vạn kiếp bất diệt, kiếp trước chỉ kém Thánh Vị, thật là Thánh Nhân, tồn tại đỉnh phong của Nhân tộc.
Hệ thống trả lời, Tần Quân lắc đầu, Khổng Tử là thuộc về tồn tại tu vi hạ thấp không thích hợp, quá cao lại khiến người ta không thể tin được.
Nếu để cho Khổng Tử ở hiện tại lập giáo Thành Thánh?
Ý nghĩ này vừa nhô ra, Tần Quân liền không nhịn được tim đập thình thịch.
Lúc trước Tam Thanh, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề cũng thành Thánh như thế, khi đó bọn hắn chỉ lấy được Thiên Đạo công đức, hiện tại Khổng Tử nói không chừng có thể được Đại Đạo công đức!
Nghĩ đến đây, Tần Quân không khỏi mong đợi.
Tu luyện 100 ngàn năm, tuy tu vi của hắn lại tăng trưởng không ít, nhưng cách hậu kỳ quả thực quá xa xôi.
Cơ Bất Bại ở Thời Không tuyệt địa tu luyện mấy trăm triệu năm mới thành Thánh, đến nay vì đột phá Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, có thể thấy được Thánh Nhân cảnh tu luyện gian nan bao nhiêu.
Sau đó Tần Quân lại ấn mở Thần Thoại Thương Thành, hắn còn có một cơ hội hệ thống ân huệ có thể sử dụng.
100 ngàn năm qua đi, không biết Thần Thoại Thương Thành lại đổi mới bao nhiêu bảo bối.
Trên đại địa hoang vu, một bóng người nhỏ bé nhanh chóng toán loạn, phía sau là một đám Ma đồ đang truy đuổi.
- Thiếu chủ! Đừng có chạy lung tung!
Một sinh linh Hiển Thánh cảnh nói, hắn thân như lão giả, khuôn mặt lại là đầu Hổ, con mắt đỏ thẫm, đã đọa nhập Ma Đạo.
Khoảng cách Huyết Phệ Ma Thần xuất sinh, đã qua mười năm.
Ngắn ngủi mười năm, Huyết Phệ Ma Thần liền từ Đại La Chí Tiên trưởng thành đến Đại La Thủy Tiên!
Hắn không phải dựa vào tu luyện, mà là ăn!
Vô luận chủng tộc gì, hắn đều thích ăn, tu vi càng mạnh, đối với thực lực của hắn tăng phúc càng lớn.
Thậm chí hắn còn thường thường phát cuồng, nuốt sinh linh Ma Tộc, khiến cho hắn trở thành tồn tại mà các sinh linh nghe tin đã sợ mất mật.
Ma Cảnh Thương đối với Huyết Phệ Ma Thần ôm kỳ vọng rất lớn, thế là lựa chọn nuôi thả, để hắn ở trong lãnh địa Ma Tộc săn bắt, vì phòng ngừa hắn chết yểu,còn đặc phái mười mấy tên Hiển Thánh bảo hộ.
- Hì hì ha ha.
Phía trước truyền đến âm thanh vui cười, chúng cường giả Ma tộc vượt qua đỉnh núi, liền nhìn thấy một màn kinh dị.
Chỉ gặp một nam hài chừng mười tuổi đang ăn một sinh linh hóa thành nữ hình, sinh linh này máu me đầy mặt, còn chưa chết tuyệt, thống khổ run rẩy, ngay cả âm thanh cũng không phát ra được, nàng đã bị Huyết Phệ Ma Thần chặn ngang chặt đứt, máu tươi rải đầy đất.
Huyết Phệ Ma Thần đã mười tuổi, càng thêm khủng bố, màu da vẫn là đỏ tím, Thú Y trên người bị máu tươi nhiễm ướt nhẹp, trên mặt hắn mang nụ cười biến thái, để các cường giả Ma Tộc trên sườn núi hai mặt nhìn nhau.
- Tác nghiệt.
Lão giả thở dài một tiếng, tay phải nâng lên, bắn ra một đạo trường tiễn Ma khí, bắn chết sinh linh kia, kết thúc nỗi thống khổ của nàng.