Tần Quân thầm toát mồ hôi:
- Phải thành công!”
Dù không giết được Yêu Tổ thì ít nhất phải khiến gã bị thương nặng, không thì hôm nay bọn họ đừng mơ sống sót rời khỏi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất rung bần bật, linh khí pháo của Ma Long Thần Pháo kéo dài mấy chục dặm, dọc đường nổ nát các ngọn núi, nền đất rạch một cái khe lớn như hiệp cốc dài mấy chục dặm.
Tiếng cười khinh khỉnh của Yêu Tổ truyền ra từ bụi cuồn cuộn:
- Chậc, thứ đồ trong tay ngươi phẩm cấp không thấp
Đám người Tần Quân tái mặt.
Cái con yêu già này chưa chết!
Phạm vi ngàn thước một mảnh hỗn độn, bụi bặm tán đi, đập vào mắt nhóm Tần Quân là một cái khe rãnh lớn dài đến cuối trời.
Yêu Tổ, Bách Mục Yêu Quân lơ lửng trước mặt bọn họ, cách nhau năm, sáu trăm thước.
Yêu Tổ không trầy miếng da, vẫn cười cuồng ngạo. Bách Mục Yêu Quân đứng sau lưng gã thì sợ vỡ mật.
Bạch Trạch híp mắt lẩm bẩm, khuôn mặt xinh đẹp không lộ vẻ e ngại, chỉ có trán ướt mồ hôi lạnh:
- Bệ hạ không ổn rồi.
Hậu Nghệ, Lý Tư biểu tình cực kỳ khó xem. Chín con rồng kéo kiệu hãi hùng gầm gừ, cảm giác tuyệt vọng như ác mộng cắn nuốt tâm hồn.
Tần Quân nhíu chặt mày kiếm, hắn không tiếp tục nhét linh thạch vào Ma Long Thần Pháo vì biết không kịp nữa, cũng không có hiệu quả.
Chắc chắn Yêu Tổ đã cảnh giác, sẽ không để mặc Tần Quân nhét nhiều linh thạch hơn. Giờ buông Ma Long Thần Pháo xuống có lẽ còn tranh thủ một đường sống được.
Tần Quân nhún vai cười nói:
- Hết cách.
Mặc dù hắn không cam lòng nhưng hiện thực là vậy. Lý trí nghĩ nhiều nhưng cuối cùng Tần Quân vẫn vận chuyển Đại Đạo Sinh Thiên Luân, hai vòng bánh xe màu vàng vô cùng huyền ảo dâng lên sau lưng hắn, đám người Bạch Trạch rung động nhìn.
Long Đế siêu kích động, hơn một vạn năm Tần Quân dựa vào chiêu này trấn áp Thanh Hồ Vương, cảnh tượng chiến đấu hôm đó còn mãi trong lòng gã. Long Đế cảm giác như đã qua một thế kỷ, gã quên phút này sợ hãi và tuyệt vọng.
Yêu Tổ nhìn Đại Đạo Sinh Thiên Luân, cau mày lẩm bẩm:
- Ủa? Đây chẳng phải là của Cơ gia . . .
Yêu Tổ do dự, dường như đoán được gì, hèn chi Tần Quân nổi lên mau vậy.
Hậu Nghệ trầm giọng nói:
- Cùng lắm tử chiến đến cùng!
Cơ bắp toàn thân Hậu Nghệ nổi lên, cơ thể nhanh chóng cao lớn, khí thế hoang dã bùng nổ từ người gã. Từng đợt kình phong quay quanh người Hậu Nghệ như vòi rồng.
Tần Quân hít sâu một hơi, cười nói:
- Đến đây đi, cùng nhau chết trận còn hơn hèn hạ cầu sống!
Hai Đại Đạo Sinh Thiên Luân sau lưng Tần Quân xoay tít.
Nhưng Tần Quân thấy sắc mặt Yêu Tổ liên tục thay đổi, không biết đang nghĩ gì.
Bạch Trạch nói nhỏ, mắt đẹp nhìn Yêu Tổ chằm chằm:
- Bệ hạ, tình huống có điều không đúng.
Nhóm Tần Quân cũng chú ý thấy, Yêu Tổ không tấn công mà lơ lửng tại chỗ, sắc mặt càng khó coi.
Tần Quân thầm thắc mắc:
- Chuyện gì vậy?”
Tần Quân xem kỹ thì phát hiện Yêu Tổ không phải nhìn hắn mà là ngó chằm chằm Đại Đạo Sinh Thiên Luân sau lưng hắn.
Chợt một tiếng cười nhạt vang lên:
- Chậc, Yêu Tổ đại danh đỉnh đỉnh mà tự tay đối phó một tiểu bối, ghê gớm thật.
Yêu Tổ biến sắc mặt.
Đám người Tần Quân tái mặt, vì giọng nói này mang đến áp lực không thua gì Yêu Tổ.
Mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm, thấy Kiếm Chủ lơ lửng trên áng mây. Bảy thanh kiếm sau lưng Kiếm Chủ đã ra khỏi vỏ bay trên đỉnh đầu gã, mũi kiếm chỉ thẳng hướng Yêu Tổ.
Tần Quân chửi thầm:
- Chết tiệt, sao lại thêm một cường giả bí ẩn nữa!
Người áo đen này khí thế cực kỳ sắc bén, Tần Quân nhìn một lúc thấy nhức mắt.
Yêu Tổ tràn đầy kiêng dè ngước nhìn Kiếm Chủ, cắn răng hỏi:
- Kiếm Chủ, ngươi đến làm gì!?
Bách Mục Yêu Quân sợ hãi run bần bật, biểu tình không dám tin, không ngờ Kiếm Chủ đến mau vậy.
Kiếm Chủ đã thề chí nguyện to lớn là phải giết hết yêu vương trong thiên hạ, chiến đấu với Yêu Tổ bao nhiêu lần, mỗi lần Yêu Tổ đều bị thương nặng chạy trốn.
Kiếm Chủ!
Tần Quân tái mặt, nhóm Bạch Trạch cũng vậy.
Người có tiếng, cây có bóng, trong thiên hạ hễ tu sĩ đến Thái Ất cảnh mấy ai không biết tên Kiếm Chủ?
Trừ mấy chục vực dưới sự quản lý của Thần Điện, vực khác không ai không biết Hùng Chủ bảng.
Thần Điện không công bố Hùng Chủ bảng vì nó mới được thành lập, bọn họ cần tẩy não đám người cấp thấp, cho rằng Thần Điện là vùng đất của chúng thần, mạnh nhất thiên địa.
Lý Tư cười khổ nói:
- Lần này tiêu thật, Kiếm Chủ và Minh Vương điện có quen biết cũ . . .
Tần Quân nghe vậy lòng chìm vào đáy cốc.
Chẳng lẽ trời sắp bỏ hắn sao?
Ai ngờ Kiếm Chủ và Yêu Tổ lơ đẹp bọn họ, hai bên giằng co.
Mặt Kiếm Chủ lạnh lùng nói:
- Yêu Tổ, đã cho ngươi trốn nhiều lần như vậy, hôm nay ngươi muốn chết như thế nào?
Bảy thanh kiếm trên đầu Kiếm Chủ rung rung biến ra vô số bóng kiếm cắt ngang không trung.
Ui!
Nhóm Tần Quân hút ngụm khí lạnh, ngước lên nhìn. Bóng kiếm nhiều vô số kể lơ lửng trên bầu trời trăm dặm, ít nhất cũng cỡ trăm vạn bóng kiếm, ai thấy cảnh này cũng sẽ đứt dây thần kinh.
Uy áp khủng bố tuyệt luân tràn ngập trong thiên địa, sát khí tàn phá. Bách Mục Yêu Quân sợ hãi run bần bật, mặt Yêu Tổ xanh mét.
Một lời không hợp liền đánh nhau, Kiếm Chủ đúng là chó điên!
Đứng ở độ cao của bọn họ ít ai dám càn quấy, đặc biệt lúc này đại kiếp nạn sắp tới, không khí trong thiên địa căng thẳng. Vậy mà Kiếm Chủ vừa xuất hiện đã định đánh hết sức, làm Yêu Tổ rất bực bội.
Yêu Tổ trầm giọng quát:
- Ngươi không biết Vương Tứ bị bọn họ giết sao? Hay ngươi đã không để ý tới tình cũ?
Nhìn trăm vạn bóng kiếm trên bầu trời làm trán Yêu Tổ toát mồ hôi lạnh.
Kiếm Chủ lạnh lùng nhìn xuống Yêu Tổ:
- Ngô và Minh Vương điện không có tình cảm gì, chỉ làm bạn với Hoa Nhất Kiếm. Vương Tứ không có đủ thực lực bị người giết thì trách ai? Không lẽ muốn ngô giống như ngươi đi chống lại một tiểu bối?
Kiếm Chủ cố ý nhấn mạnh hai chữ tiểu bối mỉa mai Yêu Tổ.
Yêu Tổ tức giận người run bần bật.
Lão quái như bọn họ quan tâm nhất là hai chữ mặt mũi, ỷ lớn hiếp nhỏ thì dù gã thắng sau này truyền ra cũng khó nghe.
Trước kia còn đỡ, yêu tộc lấy Yêu Tổ làm đầu, giờ ra một vị Yêu Hoàng nên danh tiếng cực kỳ quan trọng với gã.
Kiếm Chủ giơ tay phải chỉ hướng Yêu Tổ:
- Hừ! Không nói nhảm nhiều nữa, chịu chết đi!
Trăm vạn bóng kiếm trên đỉnh đầu Kiếm Chủ bắn nhanh hướng Yêu Tổ, tựa như cơn lũ, thanh thế to lớn dấy lên gió to thổi đám người Tần Quân vội lui ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bách Mục Yêu Quân nhìn trăm vạn bóng kiếm từ trên trời giáng xuống, có cảm giác như trời sập. Sát khí của Kiếm Chủ tỏa định gã và Yêu Tổ, làm Bách Mục Yêu Quân không thể nhúc nhích. Tu vi của Yêu Tổ mạnh hơn xa Bách Mục Yêu Quân nên né nhanh.