Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 897: Chương 897: Lão tăng cùng yêu




Ta không nhìn thấu tu sĩ này.

Hạng Vũ vốn nghĩ sau khi đột phá Đại La Chí Tiên thì đã là cường giả số một Nhan Vương thành.

Hậu Nghệ mỉm cười nói với Hạng Vũ:

- Có cơ hội luận bàn một phen đi.

Hạng Vũ cuồng, Hậu Nghệ cũng cuồng, hai vị nam nhân mạnh mẽ đụng độ khó tránh khỏi ma sát. Huống chi Hậu Nghệ thấy Hạng Vũ hơi khinh cuồng, nên chèn ép gã một chút tránh cho sau này Tần Quân khó khống chế gã.

Cùng lúc đó, tin Yêu Hoàng mang binh đi đánh Nhan Vương thành nhanh chóng lan rộng.

Đại chiến tạo thanh thế lớn, phía xa có nhiều yêu thú nghe thấy nên không giấu được.

Nhưng đây chỉ là tranh đấu nhỏ, so với việc lớn thiên hạ thì nó chỉ le lói một chút.

***

Năm ngày qua mau, Tần Quân dựa vào đan dược, thiên tài địa bảo trong Nhan Vương thành mạnh mẽ đột phá Chân Tiên cảnh cửu trọng.

Trong khi đó ba người Long Đế mang theo trăm vạn tu sĩ Tần đến Nhan Vương thành. Tần Quân dự định trở về Thiên Đình Đại Tần.

Hắn chỉ mang theo Hậu Nghệ, Hạng Vũ, Bạch Trạch, Trọng Minh Điểu, năm mươi binh sĩ Đế Vệ quân. Những người khác ở lại Nhan Vương thành phát triển Nhan Vương Điện.

Có Chân Võ Đại Đế siêu cường giả Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, còn có sáu vị Đại La Kim Tiên như Long Đế, Vương Tiễn, Văn Trọng, Mông Điềm, Lý Tư, Lục Nhĩ Mi Hầu ở, cùng với Dương Tiễn, Dương Nhâm, Dương Thiền. Miễn Đông Hoàng Thái Nhất không đổi ý thì Nhan Vương thành sẽ không gặp rắc rối quá lớn.

Đã đến lúc xuất phát đi Tây Vực!

Lý Tư chắp tay nói với Tần Quân:

- Nếu bệ hạ cần chúng ta trợ giúp xin tùy lúc truyền tin.

Tần Quân gật đầu nói:

- Yên tâm, một ý niệm là trẫm có thể khiến Nhan Vương thành chui xuống đất.

Nói xong Tần Quân quay người đi hướng kiệu vàng. Chín con rồng nằm dưới đất, tùy thời kéo kiệu đi.

Tần Quân tạm dừng bước, cười nói với Dương Thiền đứng trong đám người:

- Chờ xong việc Tây Vực nàng phải tiếp tục cùng trẫm tu luyện.

Dương Thiền trợn trắng mắt, nhẹ gật đầu.

Dương Tiễn mỉm cười, xem ra Tần Quân và Dương Thiền có cơ may.

Tần Quân cười nói với đám người:

- Các ngươi hãy bảo trọng, lần sau trẫm hy vọng nhìn thấy Nhan Vương thành cường thịnh.

Nói xong Tần Quân vào kiệu vàng.

Tất cả quan lớn, binh lính quỳ xuống, cùng kêu lên:

- Cung tiễn bệ hạ!

Chín con rồng gào thét, quẫy đuôi bay lên trời.

Bạch Trạch ngưng tụ ra mây yêu cuồn cuộn. Hậu Nghệ, Hạng Vũ, năm mươi binh sĩ Đế Vệ quân nhanh chóng nhảy lên.

Đoàn người bay ra Nhan Vương thành biến mất ở phía chân trời.

Lý Tư sầu lo thở dài nói:

- Như Lai Tây Vực không dễ đối phó, gần đây càng nổi tiếng lừng lẫy.

Tuy Yêu Tổ chết trước mặt bọn họ, nhưng trước kia gã cũng thua Như Lai.

Như Lai xếp hạng rất cao trên Hùng Chủ bảng, nhóm Tần Quân có thể đánh bại Như Lai thật không?

Dương Tiễn hừ lạnh nói:

- Cùng nhau đi tới nay bệ hạ chưa từng thất bại!

Đám người nghe vậy nhìn nhau không nói.

***

Mặt trời chiều ngã về tây.

Trên sa mạc vô tận hai bóng người chậm rãi tiến lên.

Hòa thượng già đi đằng trước, mặt mũi hiền lành, cà sa hơi cũ, vừa đi vừa niệm kinh.

Sau lưng hòa thượng già là một tên tù phạm, mặc áo tù, đầu đội mặt nạ sắt không thể thấy mặt mũi. Áo tù phạm loang lổ vết máu, hai tay và chân mọc lông nâu rõ ràng không phải người.

Yêu biến hình được có thể gọi là yêu vương.

Hòa thượng già lắc đầu niệm:

- Biển Phật không bờ bến, quay đầu là bờ, bỏ xuống đồ đao tại chỗ thành Phật. Phật độ thiên hạ, tẩy đi nghiệt nghiệp.

Tay hòa thượng già cầm một cọng dây thừng thép, đầu kia nối với gông xiềng sau lưng yêu vương.

Một người một yêu đi hướng mặt trời lặn cuối sa mạc, hoàn cảnh hoang vắng, gió lạnh tiêu điều.

Yêu vương không trả lời, đi như con rối.

Hòa thượng già cười nói, mắt lóe tia sáng:

- Ngươi đừng tuyệt vọng như vậy, lần này đi Lôi Âm Tự là cơ duyên của ngươi, Như Lai đó rất để ý tới ngươi.

Nhắc đến Như Lai thì khí thế của hòa thượng già hoàn toàn thay đổi.

Rốt cuộc yêu vương mở miệng nói chuyện, giọng khào khào khiến người nghe nổi da gà:

- Muốn chém muốn giết tùy ý ngươi, nếu để ta vùng thoát ra gông xiềng này thì sẽ đồ sạch Phật Môn Tây Vực các ngươi!

Bị yêu vương uy hiếp nhưng hòa thượng già cười thờ ơ:

- Tuy ngươi có bản lĩnh Đại La Kim Tiên nhưng đối mặt Như Lai thì không đỡ nổi một chưởng!

Yêu vương im lặng, không muốn cãi tay đôi với hòa thượng già.

Hòa thượng già cười hiền hòa:

- Ngươi cùng lão nạp đi Lôi Âm Tự, có lẽ Như Lai sẽ không lại nhằm vào Thiên Đình Đại Tần nữa.

Người yêu vương run rẩy, nỗi lòng không bình tĩnh.

Ánh chiều tà kéo dài bóng dáng bọn họ, cảm giác một đi không trở lại.

***

Mười ngày qua mau.

Đoàn người Tần Quân đã đến vùng biên giới Minh Vương điện, đi tiếp là đến vực dưới quyền Thần Điện. Trong mười ngày vừa đi vừa nghỉ, họ không gặp sóng gió gì.

Dọc đường đi họ nghe nhiều tin tức liên quan Nhiên Đăng Đạo Nhân. Vị này rời khỏi Tây Vực đến Minh Vương điện hoành hành không sợ ai, khiến Minh Vương điện chịu thiệt lớn.

May mà dường như Nhiên Đăng không vừa mắt mảnh đất Minh Vương điện, một đường hướng bắc mất tung tích.

Màn đêm buông xuống.

Trên đỉnh núi, nhóm Tần Quân ngồi vây quanh trước đống lửa.

Hạng Vũ lắc cổ hỏi:

- Bệ hạ, chúng ta có nên trực tiếp giết tới Tây Vực không?

Sau khi đột phá Đại La Chí Tiên cảnh thì mức độ trung thành của tên này giảm xuống, may mắn gã đánh nhau nhiều lần với Hậu Nghệ, bị đánh phục. Hơn nữa Tần Quân nói ngọt vài câu dụ mức độ trung thành của Hạng Vũ lại tăng lên.

Bạch Trạch lắc đầu nói:

- Như Lai rất mạnh, có thể làm cho Nhiên Đăng bị thương đủ biết tu vi không đơn giản.

Bạch Trạch có trí nhớ kiếp trước nên hiểu tu vi của Nhiên Đăng.

Hạng Vũ không biết Nhiên Đăng, nhưng gã biết Bạch Trạch không đơn giản, có thể thôi diễn quá khứ, tương lai, rất được Tần Quân tin cậy.

Tần Quân nhìn đống lửa, nhẹ giọng nói:

- Trẫm đi Tây Vực vì một phi tử, trẫm phải mang nàng cùng vào Tây Vực. Hơn nữa sau này trẫm sẽ chiêu nạp hai Đại La Chí Tiên, có như vậy mới nắm chắc.

Hai Đại La Chí Tiên?

Hậu Nghệ, Bạch Trạch, Hạng Vũ hút ngụm khí lạnh.

Trọng Minh Điểu đáp xuống vai Tần Quân, nghịch ngợm dùng mỏ chim cọ mặt Tần Quân.

Hạng Vũ phức tạp nhìn chằm chằm Trọng Minh Điểu, gã tự hào có hai con ngươi. Trọng Minh Điểu thì mỗi con mắt có hai tròng mắt, gần giống như hai con ngươi bẩm sinh của gã. Hạng Vũ thấy đau đầu, không ngờ mình giống một con gà.

Tần Quân bỗng nhiên quay đầu cười nói với Bạch Trạch:

- Bạch Trạch, tiềm lực của nàng rất lớn, về sau tu vi của trẫm cao hơn sẽ cho nàng phục hồi đến độ cao kiếp trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.