Lúc trước Ðát Kỷ còn lo Tần Quân gặp nguy hiểm, nàng có ảo tưởng hắn sẽ thành một trong cửu đế nhưng chưa từng tưởng tượng hắn làm được. Ðát Kỷ biết điều kiện trở thành đệ nhất đế thiên hạ đó là phải dùng thực lực tuyệt đối áp chế quần hùng thiên hạ.
Tỳ Bà nuốt nước miếng cố nén kích động nói:
- Đúng vậy, nghe nói bệ hạ cũng tham gia chiến đấu, một đấm đánh Yêu Hoàng đã đánh bại Thiên Mệnh Đại Đế từ trên trời rớt xuống.
Hội trăm hùng truyền rất nhiều tin đến, nàng không tiêu hóa hết.
- Không chỉ thế, bệ hạ còn thu phục nhiều cường giả.
Nghe Tỳ Bà nói, Ðát Kỷ hít sâu cố gắng bình ổn tâm tình.
Ðát Kỷ biết Tần Quân trở thành đệ nhất đế thiên hạ có ý nghĩa gì.
Cùng lúc đó.
Trong một phủ đệ khác cũng nhận được tin tức, nàng khuôn mặt bình tĩnh không kiềm được hút ngụm khí lạnh.
Bạch Trạch cẩn thận hỏi lại:
- Xác định mấy tin tức này đều là thật?
Thị nữ báo tin gật đầu nói:
- Là thật sự, tin tức đã truyền khắp nơi. Nghe nói chiến đấu lan đến mấy chục vực, rất khó tưởng tượng hai bên đánh nhau mạnh cỡ nào.
Người Bạch Trạch run nhẹ thì thào:
- Làm sao có thể . . . Đấy chính là Đông Hoàng Thái Nhất . . .
Kiếp trước Bạch Trạch làm thuộc hạ của Đông Hoàng Thái Nhất nên sâu sắc biết sự khủng bố của gã.
Sao Tần Quân có thể đánh bại Đông Hoàng Thái Nhất được?
Thật ra Đông Hoàng Thái Nhất không thua, nhưng tin càng đồn càng thái quá, cuối cùng thành gã thua thảm dưới tay Tần Thánh Đế.
Bạch Trạch hoang mang:
- Bồ Đề Tổ Sư là thần thánh phương nào? Khổng Tuyên lợi hại vậy sao? Tại sao Thái Ất Chân Nhân cũng xuất hiện?
Quá nhiều vấn đề Bạch Trạch không nghĩ ra.
Đặc biệt Tần Quân có thể tự mình đánh nhau với Đông Hoàng Thái Nhất, còn một đấm hạ gục gã?
Nghĩ sao cũng cảm thấy không hiện thực.
Bạch Trạch suy nghĩ lung tung, trái tim rối bời:
- Không lẽ đồn bậy?
Bạch Trạch biết nếu Tần Quân trở thành đệ nhất đế thiên hạ có ý nghĩa gì, nghĩa là Thiên Đình Đại Tần sắp độc bá thiên địa.
Đông Hoàng Thái Nhất cũng không ngăn Tần Quân được, với dã tâm của hắn chắc chắn sẽ nuốt hết thiên hạ.
Nhưng Bạch Trạch cứ cảm thấy không chân thật.
Trời trong xanh, trên Tuyệt Thiên Nguyên hoang vu.
Cách đại chiến Nhập Thánh đã qua hai ngày, ứng cử viên cửu đế rốt cuộc xác lập.
Từ một đến chín gồm có Tần Quân, Đông Hoàng Thái Nhất, Thiên Mệnh Đại Đế, Nhiên Đăng, Kiếm Chủ, Viêm Hoàng, Cửu U Âm Đế, Từ Trọng Sinh, Đinh Võ Tướng.
Qua hai ngày đấu tranh ứng cử viên cửu đế đều chống chọi đến cuối, không có hùng chủ dám khiêu chiến nữa.
Tần Quân chậm rãi đứng trên đá to nhìn xuống tất cả sinh linh, mở miệng nói:
- Tiếp theo là tranh giành vị trí đế.
Các ứng cử viên cửu đế khuôn mặt bình tĩnh, đám hùng chủ khác tuy tiếc nuối nhưng không phàn nàn cái gì. Trải qua nhiều ngày chiến đấu, ứng cử viên cửu đế không thay đổi người.
Cửu đế thiên hạ đã lập.
Tiếp theo là thứ hạng đế vị.
Tần Quân đặt ra quy tắc tại chỗ:
- Các ngươi có thể tùy tiện khiêu chiến, thắng thì trao đổi vị trí đế với đối phương.
Tám đế không có ý kiến, đây là cách trực tiếp tốt nhất.
Đông Hoàng Thái Nhất ở yên tại chỗ chữa thương, gã chỉ có thể khiêu chiến Tần Quân, nhưng gã đã làm rồi nên không tâm tình đánh tiếp.
Thiên Mệnh Đại Đế nhắm mắt dưỡng thần, gã không thể thắng Đông Hoàng Thái Nhất hay Tần Quân.
Nhìn bộ dáng của hai người đó, sáu đế mắt hấp háy cuối cùng không ai tìm đường chết nhảy ra khiêu chiến ba đế đầu.
Kiếm Chủ chợt đứng dậy đi vào sân, không mang theo Hoa Nhất Kiếm.
Kiếm Chủ một mình trực diện Nhiên Đăng, trầm giọng nói:
- Nhiên Đăng, giữa hai chúng ta phải có trận chiến.
Lần trước trong Yêu Khư hai người chưa phân ra thắng thua, tính cách Kiếm Chủ háo cường tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Hơn nữa Nhiên Đăng là đế thứ bốn, vị trí đế cao nhất Kiếm Chủ có thể tranh cướp.
Nhiên Đăng hừ lạnh:
- Hừ! Chiến thì chiến!
Nói rồi Nhiên Đăng lấy Càn Khôn Thước ra đến gần Kiếm Chủ, Sở Câu Hoài theo sau.
Dương Tiễn trợn to mắt kêu lên:
- Ủa? Là hắn!
Lúc trước Sở Câu Hoài luôn trốn tránh không cùng Nhiên Đăng đánh nhau, cộng với bây giờ gã đã bị khờ, hình tượng khác hẳn nên lúc trước Dương Tiễn không chú ý.
Diệt Thế Yêu Đế cũng biến sắc mặt, mắt rực cháy lửa giận.
Lâu Nam và đám đệ tử Thiên Tuyển Phủ rung động. Vị đặc sứ của Cổ Tiên giới vì sao rơi vào kết cục này?
Quần áo Sở Câu Hoài rách rưới, người bẩn thỉu, so với phong thái ngày xưa thì hai người khác nhau. Rất khó tưởng tượng trong khoảng thời gian này Sở Câu Hoài đã gặp hành hạ thế nào.
Nhiên Đăng cười khẩy nói:
- Chịu chết đi!
Nhiên Đăng cầm Càn Khôn Thước xông hướng Kiếm Chủ, Sở Câu Hoài theo sau. Sở Câu Hoài có tu vi Đại La Thủy Tiên cảnh sơ kỳ, dù đã khờ nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn.
Hai bên cách nhau mấy ngàn thước chớp mắt sắp va chạm.
Kiếm Chủ giơ tay phải, bảy thanh kiếm sau lưng gã nhanh chóng ra khỏi vỏ, trong phút chốc vô số bóng kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu gã như mưa rơi hướng Nhiên Đăng, Sở Câu Hoài.
Vẻ mặt Nhiên Đăng khinh thường vung Càn Khôn Thước đánh tan hết bóng kiếm. Nhiên Đăng giẫm chân phải bay lên.
Sở Câu Hoài dán sát mặt đất đánh một đấm vào Kiếm Chủ, thẳng hướng cổ họng.
Con ngươi Kiếm Chủ co rút:
- Nhanh quá!
Kiếm Chủ nhảy người lên trời, Nhiên Đăng đánh một thước muốn đánh rớt gã.
Hai thanh bảo kiếm vụt qua hai bên Kiếm Chủ.
Leng keng!
Càn Khôn Thước bị cản lại.
Hai Đại La Thủy Tiên đánh nhau, chỉ mới bắt đầu mà khí thế đã làm đám sinh linh đứng ngoài rìa da đầu tê dại. May mắn hai bên đánh cách mặt đất nếu không sẽ lan đến người vô tội.
Bùm!
Hai chân Sở Câu Hoài gấp khúc, người như mũi tên nhọn bay vọt lên, đất bùn dưới chân nổ nát, đất trong vòng trăm thước trực tiếp sụp đổ, đất rung núi chuyển.
Kiếm Chủ đã bay lên cao ba ngàn thước cảm nhận gió rít từ dưới vọt lên, gã không cúi đầu, tay trái ấn xuống, ba thanh kiếm sau lưng gã xé rách không khí đâm xuống.
Bốn thanh kiếm khác quay quanh Kiếm Chủ, kiếm theo tâm động đánh hướng Nhiên Đăng.
Nhiên Đăng vung Càn Khôn Thước, cùng với Càn Khôn Thước chuyển động vòi rồng màu xanh nhanh chóng xuất hiện, càng lúc càng to cuốn đi bốn thanh kiếm của Kiếm Chủ. Gió lớn tàn phá bầu trời, mặt đất cũng bị xới tung cát bụi.
Tần Quân nheo mắt:
- Xem ra Nhiên Đăng kỹ cao một bậc.
Bồ Đề Tổ Sư ngạc nhiên nhìn Tần Quân, ban đầu lão tưởng hắn miễn cưỡng nâng cao tu vi, không ngờ hắn có ánh mắt như thế.
Bồ Đề Tổ Sư không biết rằng Tần Quân thức tỉnh kiếp trước, tuy rằng tu vi không đủ nhưng tầm mắt không thấp hơn Bồ Đề Tổ Sư bao nhiêu, liếc sơ liền nhìn ra ai sẽ thắng.