Các vị chiến tướng trong Thánh thành cầu nguyện sẽ được Tần Quân mang theo, đứng xem náo nhiệt cũng tốt.
Mặt trăng lặn mặt trời mọc.
Sáng sớm hôm sau.
Tần Quân từ từ ngồi dậy từ giường Ðát Kỷ.
Ðát Kỷ mở mắt đẹp ngủ mơ hồ:
- Bệ hạ sắp lên đường?
Tần Quân vừa mặc áo vừa quay đầu cười nói:
- Nàng ngủ một lát đi, trẫm sắp xếp một chút, giữa trưa mới đi.
Ðát Kỷ gật đầu. Tần Quân đi ra tẩm cung.
Nửa canh giờ sau. Tất cả quan viên văn võ từ ngũ phẩm trở lên còn trong Thánh thành đều tập hợp ở Quân Chính điện.
Đám Thần Ma Hậu Nghệ, Khoa Phụ, Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Cửu Linh Nguyên Thánh, Kim Quang Thánh Mẫu, Viên Hồng, Lý Nguyên Bá, La Sĩ Tín mắt long lanh nhìn Tần Quân.
Tuy Thiên Đình Đại Tần đã cường thịnh nhưng sức chiến đấu cao tầng vẫn chỉ có nhóm Thần Ma độc chiếm.
Bồ Đề Tổ Sư đứng cạnh Bạch Trạch, biểu tình bình tĩnh khác hẳn đám chiến tướng đứng sau lưng.
Tần Quân ngồi trên ghế rồng nhìn quét một vòng, cười nói:
- Lần này trẫm đi Tuyệt Thiên Nguyên dự định mang theo . . .
Tất cả chiến tướng hít thở dồn dập.
Dù đi nâng kiệu cho Tần Quân cũng tốt, ít ra được tăng kiến thức!
Tần Quân đọc cái tên đầu tiên:
- Bồ Đề Tổ Sư!
Tất cả quan văn võ tướng quay đầu nhìn Bồ Đề Tổ Sư.
Bồ Đề Tổ Sư ung dung chắp tay thi lễ, làm người mạnh nhất Thiên Đình Đại Tần, lão có tư cách không quỳ.
- Hình Thiên!
Hình Thiên vắng mặt, quan viên văn võ trong đại điện xì xầm tò mò tại sao gã không chầu triều, không sợ chọc giận bệ hạ sao?
- Tôn Ngộ Không! Dương Tiễn! Kim Quang Thánh Mẫu!
Tần Quân không giải thích nhiều. Tôn Ngộ Không và Dương Tiễn có tiềm lực lớn, cộng với lúc trước được cơ duyên, hai người cần chiến đấu kích phát hết tiềm lực.
Kim Quang trận của Kim Quang Thánh Mẫu có sức sát thương rất lớn, có lẽ sẽ dùng được trong hộ trăm hùng.
Lý Nguyên Bá bất mãn la lên:
- Sao bệ hạ không mang ta theo?
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Sau này sẽ có cơ hội. Sau cửu đế thiên hạ là đại kiếp nạn đến, ngươi sợ không được chiến đấu sao?
Đi hội trăm hùng không thể mang theo quá nhiều người, dẫn năm người đã đủ.
Các chiến tướng không cam lòng nhưng không dám càu nhàu, dù sao hội trăm hùng là việc quan trọng mấy vạn năm khó gặp, chưa đến Đại La Chí Tiên đã tự tiện đi tham gia sẽ liên lụy Tần Quân.
Lưu Bá Ôn chắp tay hỏi:
- Bệ hạ muốn mang theo binh sĩ Đế Vệ quân không?
Chuyến đi này phỏng chừng sẽ mấy tháng, binh sĩ Đế Vệ quân có thể lo chút việc vặt.
Tần Quân từ chối thẳng:
- Không cần!
Dọc đường hắn sẽ chăm chỉ tu luyện, mang theo binh sĩ Đế Vệ quân sẽ làm chậm tốc độ.
Nói xong Tần Quân đứng dậy đi xuống long đài, bước ra ngoài đại điện. Tần Quân đi lướt qua đám quan viên văn võ liên tiếp quỳ xuống, hình ảnh rất là đồ sộ.
Bồ Đề Tổ Sư, Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Kim Quang Thánh Mẫu theo sát. Trừ Bồ Đề Tổ Sư ra ba người Tôn Ngộ Không hơi hưng phấn.
Tần Quân từ từ đến cửa đại điện, từ nơi này có thể nhìn xuống nguyên Thánh thành và mấy chục đảo bay xung quanh, tựa như tiên cảnh, tráng lệ như tranh.
Hệ thống bỗng vang lên gợi ý:
- [Đinh! Hình Thiên phục hồi Thần Ma đỉnh cao!]
Khóe môi Tần Quân cong lên, thầm kêu hệ thống đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Hình Thiên.
Màn sáng nửa trong suốt hiện ra trước mắt, Tần Quân cười càng tươi.
[Hình Thiên: Đến từ truyền thuyết thần thoại.
Thân phận: Chiến Thần. Đại Vu.
Tu vi: Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn.
Công pháp: Vu Thần Quyết.
Pháp bảo: Càn Thích.
Thần thông: Thân Đại Vu. Bất Khuất chiến hồn.
Mức độ trung thành: 90 (MAX 100)]
Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn!
Tu vi thế này đủ càn quét Huyền Đương đại thế giới rồi!
Điều này cũng nói lên Bồ Đề Tổ Sư đã vượt qua Đại La cảnh, Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn còn hiện ra bảng liệt kê thuộc tính, còn các hạng thuộc tính cúa lão thì đánh dấu chưa biết, điều này nói lên cái gì?
Rằng Bồ Đề Tổ Sư vượt qua Đại La Thủy Tiên cảnh, đến cảnh giới tạm thời Tần Quân không biết.
Trên đầu Tần Quân chợt hiện ra một lỗ đen, đám người Tôn Ngộ Không giật mình xoe tròn mắt, chưa kịp phản ứng thì một thân hình vạm vỡ toát ra hơi thở hoang dã vô tận bước ra ngoài.
Là Hình Thiên!
Hình Thiên mặc giáp nặng màu đen vô cùng cuồng bá, mái tóc dài bay rối sau đầu, hơi thở làm tất cả quan viên văn võ đứng sau lưng rung động, Bồ Đề Tổ Sư cũng vậy.
Bồ Đề Tổ Sư cau mày thầm nghĩ:
- Mạnh quá, không lẽ . . .
Kiếp trước Bồ Đề Tổ Sư có nghe tên Hình Thiên, hoặc nên nói là không ai không biết tiếng Hình Thiên.
Dù bị chặt đầu vẫn ngạo ngehẽ đánh nhau, sinh mệnh không ngừng, chiến đấu không ngừng!
Hình Thiên bẻ cổ thở hắt ra, từ từ ngước đầu lộ ra khuôn mặt cực kỳ tự phụ mà cuồng dã, đôi mắt như đuốc khiến người không dám nhìn thẳng.
Hình Thiên đáp xuống đất vặn vẹo người, cười nói:
- Sức mạnh đã lâu rốt cuộc trở lại.
Hậu Nghệ, Khoa Phụ trợn to mắt nói, tràn đầy khó tin:
- Sao có thể như vậy?
Hai người không ngờ Hình Thiên có thể mạnh như vậy, thật là trò giỏi hơn thầy.
Hình Thiên quỳ trước mặt Tần Quân, cố nén kích động trầm giọng quát:
- Đa tạ ơn tái tạo của bệ hạ!
Trải qua Thần Ma đỉnh cao khiến Hình Thiên có tất cả ký ức luân hồi, có trí nhớ Đại Vu Vu tộc, có ký ức khiêu chiến Hoàng Đế, chém Thiên Đế.
Tâm linh Hình Thiên đã thăng hoa, tuy là Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn nhưng nhờ có một phen tạo hóa, gã cảm giác sau này mình còn có thể tiến bộ nữa chứ không phải giậm chân tại chỗ.
Tần Quân cười nâng Hình Thiên dậy, càng nhìn gã hắn càng vừa lòng.
Không uổng là Chiến Thần, dù quỳ dưới đất vẫn cao hơn hắn.
Tần Quân cười hỏi:
- Chuẩn bị xong chưa? Cùng trẫm đi thi đấu cửu đế thiên hạ!
Trong mắt Tần Quân tràn đầy tự tin, có Hình Thiên và Bồ Đề Tổ Sư trợ giúp hắn sẽ đánh cho Thiên Mệnh Đại Đế kêu ba ba!
Hình Thiên cười to bảo:
- Đương nhiên chuẩn bị tốt rồi!
Khi nhìn Bồ Đề Tổ Sư đứng sau lưng Tần Quân thì con ngươi gã co rút, vì vẫn không nhìn thấu tu vi của lão.
Lão đạo sĩ này rốt cuộc là thần thánh phương nào, tu vi đạt đến độ cao khủng bố nào?
Điều này khiến trái tim lâng lâng của Hình Thiên đáp xuống đất, dù tu vi của gã bay vọt nhưng gã không phải thuộc hạ mạnh nhất dưới tay Tần Quân.
Tần Quân dọc theo bậc thang bước xuống, đám quan viên văn võ ôm tâm tình kích động theo sát.
Dưới bậc thang, Ðát Kỷ, Du Phượng Hoàng, Chúc Nghiên Khanh, Vọng Tuyết đám cung nữ đang chờ.